[ Pangbowen X Liujialiang] “Nếu Còn Ngày Mai” – If Tomorrow Comes.
Chương 2 – Giả vờ như không
[Quán trà Vân Khê __ sáng hôm sau]
Bàng Bác Văn
em dậy sớm quá
Bàng Bác Văn
hôm qua mệt, sao không ngủ thêm?
Lưu Giai Lương
//cười nhạt// em quen rồi
Lưu Giai Lương
với lại muốn phụ anh mở quán
Bàng Bác Văn
ngốc, quán này anh lo được
Bàng Bác Văn
em chỉ cần ngồi uống trà thôi
Lưu Giai Lương
//chống càm__nhìn anh// anh nghĩ em chỉ biết ngồi đẹp thôi hả?
Bàng Bác Văn
//cười khẽ// ừ, ngồi đẹp cũng đủ khiến khách đến đông hơn rồi
Lưu Giai Lương
anh đang biến em thành công cụ quảng bá sao?
Bàng Bác Văn
công cụ anh yêu nhất
Lưu Giai Lương
//bật cười//
Lưu Giai Lương
//ho khẽ// khụ...khụ...
Bàng Bác Văn
//vội chạy lại// Giai Lương ! em sao thế?
Lưu Giai Lương
//xua tay// không sao, chỉ nghẹn thôi
Bàng Bác Văn
//nhìn chằm chằm// em nghĩ anh tin nổi không?
Lưu Giai Lương
//né ánh mắt// anh đừng lo...em ổn
Bàng Bác Văn
em ngủ chút đi, trưa nay anh pha trà thay
Lưu Giai Lương
em không buồn ngủ
Bàng Bác Văn
mắt em thâm như gấu trúc rồi còn chối?
Lưu Giai Lương
anh bảo em xấu? em giận luôn
Bàng Bác Văn
//kéo chăn đắp lên người em// anh chỉ thấy em đáng yêu thôi
Lưu Giai Lương
//im lặng một lúc//
Lưu Giai Lương
//thì thầm// anh này...
Lưu Giai Lương
nếu...em yếu đi, anh có sợ không?
Bàng Bác Văn
Giai Lương, sao dạo này em toàn hỏi mấy câu kì lạ vậy?
Lưu Giai Lương
đùa thôi mà
Bàng Bác Văn
anh không thấy vui
Lưu Giai Lương
//nhắm mắt lại// thì anh coi như em chưa nói gì
[Buổi chiều __ trước hiên quán]
Khách Quen
chủ quán, cho ấm trà Ô long như mọi khi
Khách Quen
à, cậu Giai Lương dạo này gầy đi nhiều ha?
Lưu Giai Lương
//giật mình__gượng cười// chắc do ăn ít
Bàng Bác Văn
//thoáng nhìn sang//
Bàng Bác Văn
//ánh mắt lo lắng// ừ, em ấy ăn ít lắm
Bàng Bác Văn
tôi sẽ ép ăn nhiều hơn
Khách Quen
//cười// hai người đúng là tình bể bình
Lưu Giai Lương
//đỏ mặt// anh Văn đừng nghe khách nói linh tinh
Bàng Bác Văn
//ngồi xuống bên cạnh//
Bàng Bác Văn
//ghé tay cậu// anh không nghe
Lưu Giai Lương
//tròn mắt// tin gì?
Bàng Bác Văn
tin là em sẽ ở bên anh lâu dài
Lưu Giai Lương
//sững lại vài giây__cười gượng// ừ...lâu dài
[Đêm __ phòng riêng ở tầng trên quán Vân Khê]
Bàng Bác Văn
hôm nay em lại mất tập trung, có gì thì nói đi
Lưu Giai Lương
//lắc đầu// em hơi mệt
Bàng Bác Văn
anh không tin
Bàng Bác Văn
Giai Lương, chúng ta là người yêu
Bàng Bác Văn
đừng giấu anh...
Lưu Giai Lương
//ôm lấy cổ anh//
Lưu Giai Lương
//cười nhẹ// anh có biết đôi khi không biết lại hạnh phúc hơn không?
Bàng Bác Văn
//siết chặt eo em// anh không muốn hạnh phúc kiểu đó
Bàng Bác Văn
anh muốn thật...
Lưu Giai Lương
//thì thầm bên tai// anh thật sự muốn biết hết sao?
Lưu Giai Lương
//im lặng thật lâu rồi rút lại//
Lưu Giai Lương
//mỉm cười nhạt// em chỉ đùa thôi, đừng để ý
Bàng Bác Văn
//xoa đầu em// em làm anh sợ đấy, Giai Lương
Lưu Giai Lương
//ngước nhìn anh__mắt khẽ run// *xin lỗi...*
Lưu Giai Lương
*chỉ cần anh còn tin em khỏe mạnh, thì em mới đủ can đảm mỉm cười...*
Comments