[ Pangbowen X Liujialiang] “Nếu Còn Ngày Mai” – If Tomorrow Comes.
Chương 3 – Những vết nứt
[Buổi sáng __ căn gác nhỏ trên quán Vân Khê]
Bàng Bác Văn
Giai Lương, dậy ăn sáng nào
Lưu Giai Lương
//vùi đầu vào chăn// em không muốn ăn...
Bàng Bác Văn
hôm qua cũng bỏ bữa rồi
Lưu Giai Lương
//giọng lười nhác// không đói mà
Bàng Bác Văn
//ngồi xuống mép giường// không đói thì vẫn phải ăn
Bàng Bác Văn
anh nấu cháo rồi, dậy đi
Lưu Giai Lương
//khẽ nhăn mặt nhưng vẫn ngồi dậy//
Lưu Giai Lương
anh cứng đầu quá
Bàng Bác Văn
//mỉm cười// chẳng phải em thích anh cứng đầu à?
Lưu Giai Lương
//múc một muỗng nhỏ//
Lưu Giai Lương
//ăn chậm rãi// cháo ngon
Bàng Bác Văn
thì anh nấu cho em mà, ăn thêm đi
Lưu Giai Lương
//khẽ gượng gạo// anh nghĩ em là trẻ con sao?
Lưu Giai Lương
suốt ngày ép ăn
Bàng Bác Văn
ừ, trẻ con thì mới cần được nuông chiều
Lưu Giai Lương
//bật cười//
Lưu Giai Lương
//tay run nhẹ, thìa rơi xuống bàn//
Bàng Bác Văn
//vội vàng nắm lấy tay em// Giai Lương, em không sao chứ?
Lưu Giai Lương
//gượng cười__rút tay lại// chỉ hơi mỏi tay thôi
Bàng Bác Văn
//nhìn em__ánh mắt nghi ngờ// em giấu anh cái gì?
Lưu Giai Lương
không có gì hết
[Buổi trưa __ quán Vân Khê, ít khách]
Bàng Bác Văn
em ngồi nghỉ đi, để anh bưng trà
Lưu Giai Lương
anh coi em là người bệnh à?
Lưu Giai Lương
//cố cười// em khỏe mà
Lưu Giai Lương
đừng lo lắng thái quá
Bàng Bác Văn
//nghiêm giọng// anh là người yêu em, lo cho em là điều hiển nhiên
Lưu Giai Lương
//im lặng vài giây//
Lưu Giai Lương
//rồi quay đi// anh thật phiền
Bàng Bác Văn
//sững lại__giọng trầm xuống// Giai Lương..
Lưu Giai Lương
//nhẹ giọng lại// xin lỗi, em không có ý đó
[Chiều muộn __ trên ban công tầng trên]
Bàng Bác Văn
em nhìn gì thế?
Lưu Giai Lương
//tựa vào lan can// mây
Lưu Giai Lương
hôm nay trời đẹp
Bàng Bác Văn
ừ, đẹp như em vậy
Lưu Giai Lương
//lườm anh// anh lúc nào cũng biết nói mấy câu ngọt ngào
Bàng Bác Văn
thật lòng cả mà
Lưu Giai Lương
//mỉm cười rồi ho dữ dội//
Lưu Giai Lương
//gập người xuống// khụ...khụ...
Bàng Bác Văn
//hoảng hốt ôm lấy em// trời ơi
Bàng Bác Văn
có sao không?
Bàng Bác Văn
anh đưa em đi viện nhé?
Lưu Giai Lương
//nắm chặt tay anh__lắc đầu// không...
Lưu Giai Lương
em ổn...đừng đi đâu cả...
Bàng Bác Văn
//giọng run run// ổn chỗ nào?
Bàng Bác Văn
em xanh xao như thế này...
Lưu Giai Lương
//cắt ngang// anh hứa với em đi, đừng hỏi thêm
Bàng Bác Văn
//ngơ ngác// Giai Lương...
Lưu Giai Lương
xin anh, hãy coi như em khỏe
Bàng Bác Văn
//siết chặt vai em// em đang che giấu cái gì?
Bàng Bác Văn
anh không thể chịu thêm nữa...
Lưu Giai Lương
//né tránh ánh mắt// đừng ép em...Văn...
Bàng Bác Văn
//nhìn Giai Lương nằm xoay lưng lại// em thật sự định giấu anh mãi sao...?
Lưu Giai Lương
//khẽ đáp__giọng nghẹn// nếu còn ngày mai...anh sẽ hiểu
Bàng Bác Văn
//sững sờ// ý em là gì?
Lưu Giai Lương
//nhắm mắt__không trả lời nữa// ...
Bàng Bác Văn
//ôm lấy em từ phía sau__siết chặt// anh không cho phép em rời xa anh
Bàng Bác Văn
dù bất cứ chuyện gì
Lưu Giai Lương
//khẽ run người__nước mắt lăn dài// anh ngốc quá...
Comments