[ Pangbowen X Liujialiang] “Nếu Còn Ngày Mai” – If Tomorrow Comes.
Chương 4 – Sự thật
[Buổi sáng __ quán Vân Khê, trời mưa nhẹ]
Bàng Bác Văn
hôm nay mưa, em đừng ra ngoài nhé
Lưu Giai Lương
//cười nhạt// anh định giam lỏng em à?
Bàng Bác Văn
anh chỉ muốn em đừng bị cảm
Lưu Giai Lương
em ổn mà, lúc nào anh cũng lo thái quá
Bàng Bác Văn
//thở dài// vì em chẳng bao giờ chịu nói thật với anh
Lưu Giai Lương
//dừng lại__im vài giây// anh lại bắt đầu rồi
Bàng Bác Văn
//nhìn vết máu loang trên khăn giấy// Giai Lương, đây là gì?
Lưu Giai Lương
//giật mình__giấu vội// không có gì đâu
Bàng Bác Văn
//nắm chặt tay em// anh không mù, em ho ra máu?
Lưu Giai Lương
//mím môi// ...
Bàng Bác Văn
//giọng run run// bao lâu rồi?
Bàng Bác Văn
bao lâu em giấu anh?
Lưu Giai Lương
//cuối cùng buông lời// hơn năm tháng
Bàng Bác Văn
trời ơi...Giai Lương...sao em...
Lưu Giai Lương
//cắt ngang__giọng nghẹn// em không muốn anh lo
Lưu Giai Lương
em sợ nếu nói ra...anh sẽ rời bỏ em...
Bàng Bác Văn
//ôm chặt lấy em//
Bàng Bác Văn
//mắt đỏ hoe// anh điên hay sao mà bỏ em được?
Bàng Bác Văn
tại sao em không tin anh?
Bàng Bác Văn
//đặt hồ sơ bệnh án xuống bàn// bệnh bạch cầu cấp tính...
Bàng Bác Văn
Giai Lương...em chịu đau đớn thế này một mình sao...?
Lưu Giai Lương
//khẽ gật đầu// ừ
Bàng Bác Văn
//giận dữ// em coi anh là gì?
Bàng Bác Văn
một kẻ qua đường sao?
Lưu Giai Lương
//cố gắng mỉm cười// không...anh là người mà em yêu nhất
Lưu Giai Lương
chính vì vậy em càng không muốn anh thấy cảnh này
Bàng Bác Văn
//nắm lấy tay em__run rẩy// anh thà cùng em chịu đựng, còn hơn bị bỏ ngoài như thằng ngốc...
Lưu Giai Lương
//ánh mắt rưng rưng// em xin lỗi...thật sự xin lỗi
[Tối muộn __ quán vắng, chỉ còn ánh đèn vàng]
Bàng Bác Văn
ngày mai chúng ta đến bệnh viện nhé?
Lưu Giai Lương
//khẽ lắc đầu// không...
Lưu Giai Lương
em biết rõ, chẳng còn nhiều thời gian đâu
Bàng Bác Văn
//siết tay em__kiên quyết// đừng nói vậy
Bàng Bác Văn
chỉ cần còn một hy vọng, anh sẽ không buông tay
Lưu Giai Lương
anh ngốc thật...nhưng chính vì anh ngốc như thế, em mới yêu
Bàng Bác Văn
//ôm em vào lòng__giọng nghẹn// anh hận bản thân...anh hận vì không thể cứu được em
Lưu Giai Lương
//vùi mặt vào ngực anh// đừng hận...
Lưu Giai Lương
hãy nhớ...chúng ta đã từng hạnh phúc...thế là đủ
[Đêm __ trên giường, ánh đèn lờ mờ]
Bàng Bác Văn
em ngủ đi, anh sẽ ôm em cả đêm
Lưu Giai Lương
//khẽ thì thầm// nếu còn ngày mai...anh vẫn sẽ ở bên em chứ...?
Bàng Bác Văn
//nghẹn ngào// không chỉ ngày mai, anh sẽ ở bên em cả đời này
Lưu Giai Lương
//mỉm cười trong nước mắt// anh đừng hứa...
Lưu Giai Lương
vì em sợ không giữ được lời...
Bàng Bác Văn
dù em đi đâu...anh vẫn sẽ tìm em...
Lưu Giai Lương
//nhắm mắt__run run// anh thật ngốc...
Comments
_nhocwz. ᢉ𐭩
Bộ này đau lòng ghê 😭
2025-08-23
1