5

Mấy ngày gần đây, em có cảm giác như mình đang sống trong nhà tù. Một cái nhà tù xa hoa, lộng lẫy, nhưng xiềng xích vô hình lại trói buộc em đến ngạt thở.
Đi học – có người của Dương Bác Văn đi theo Tan học – xe riêng chờ sẵn trước cổng. Thậm chí, điện thoại của em cũng bị thay bằng một cái mới, sạch sẽ, không còn bất cứ số liên lạc nào ngoài gia đình và… anh
Em nổi giận, ném chiếc điện thoại xuống giường
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh quá đáng vừa thôi, Dương Bác Văn! Tôi không phải con rối để anh điều khiển!
Anh bước vào, áo sơ mi trắng buông vài cúc, cổ tay xắn lên, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa mỉa mai
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Rối sao? Không, Kỳ Hàm… em là của anh
Tôi run lên, gào lớn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi hận anh! Tôi không bao giờ yêu anh nữa! Tại sao anh cứ bám lấy tôi như thế?!
Anh sải bước đến, ghì mạnh vai em xuống giường, ánh mắt tối sầm
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Bởi vì anh không cho phép em yêu ai khác. Em hiểu không? Anh không cần tình yêu của em… chỉ cần em ở lại bên anh, dù bằng cách nào
Em nước mắt lưng tròng, giãy giụa trong tuyệt vọng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh điên rồi! Anh đang hủy hoại tôi!
Anh cúi xuống, hơi thở nặng nề phả sát tai em, giọng khàn khàn như gầm gừ:
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nếu không có anh, em mới là kẻ không sống nổi
Hôm sau, ở trường. Em cố né tránh, chỉ muốn giữ chút bình yên ngắn ngủi. Nhưng cơn ác mộng lại ập đến khi một người bạn cùng lớp – Minh Hoàng, cậu bạn thân lâu năm – bước tới đưa cho tôi một hộp sữa
Minh Hoàng
Minh Hoàng
Kỳ Hàm, trông cậu mệt mỏi quá, uống cái này đi
Tôi gượng cười
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cảm ơn…
Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, một chiếc xe đen bóng dừng ngay trước cổng trường. Cửa mở ra, và Dương Bác Văn bước xuống
Không khí xung quanh lập tức đông cứng. Anh tiến lại gần, ánh mắt sắc bén lướt qua Minh Hoàng như lưỡi dao
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tay cậu ta đang chạm vào em
Dương Bác Văn nói khẽ, nhưng giọng điệu chứa đầy sát khí
Tôi vội vàng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Không phải! Chỉ là bạn-
Chưa kịp giải thích, anh đã giật hộp sữa ném xuống đất, bàn tay lạnh lẽo nắm chặt cổ tay em, kéo sát vào người mình
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nghe rõ đây, Tả Kỳ Hàm
giọng anh trầm thấp nhưng đủ để cả sân trường nghe thấy
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Em không được phép đứng cạnh bất kỳ thằng đàn ông nào khác. Nhất là… loại dư thừa này
Minh Hoàng sững người, đôi mắt đỏ hoe vì tức giận
Minh Hoàng
Minh Hoàng
Anh là cái quái gì mà xen vào cuộc sống của Kỳ Hàm?
Dương Bác Văn khẽ nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Là người duy nhất có quyền giữ em ấy. Cậu… không xứng
Em tái mặt, nghẹn thở trong vòng tay kìm kẹp. Đám bạn xung quanh xôn xao, nhưng chẳng ai dám bước tới. Em chỉ biết rơi nước mắt, cảm thấy bản thân ngày càng bị dồn vào ngõ cụt…

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play