Đấy thấy không?Cậu ấy là sinh viên sắp ra trường rồi đấy.Nhìn vẻ bề ngoài thì không giống vậy,nhìn như mấy sinh viên mới vào đại học.Da thịt trắng trẻo,gương mặt nhỏ hồng hào,mặc đồng phục trường ngay ngắn.Mang một cái ba lô đen tuyền,tay ôm sấp tài liệu dày cộm.Cậu đi về phía lớp học hôm nay của cậu,theo lịch thì chỉ còn vài buổi nữa là đã kết thúc và nộp bài luận văn cho trường.
Có vẻ sắp được thoải mái ,không vòn áp lực mấy con điểm nên ai ai cũng hớn hở trò chuyện mấy câu chuyện bên ngoài.Sáng sớm nên sinh viên mới vào ít,chỉ có nhóm bạn học ngồi ở góc trái phòng học đang trò chuyện bàn tán gì đó.Nghe loáng thoáng có lẽ là bàn về một bộ truyện tranh,có vẻ như nó rất hay.
Thẩm Hàn đến gần cũng muốn ngóng nghe xem,cậu là con mọt của truyện tranh và tiểu thuyết nên không thể bỏ qua được.
Một lúc lâu cậu mới biết được nội dung,thì ra là một bộ truyện cổ trang tranh quyền.Hoàng đế vì cố chấp,độc quyền,hà hiếp bách tánh, chèn ép quần thần,hễ ai vi phạm dù lỗi nhỏ cũng bị xử phạt nặng nề.Dân oán,thần hận. Đến khi hắn băng hà ở tuổi ba mươi cũng bị nhân dân căm phẫn.Quần thần dùng xích trói quan tài,mộ phần cũng bị bỏ hoang,chôn cất sơ sài con thua cả một vị quan nhỏ bé.Tội ác của hắn bị ghi lại đời đời không thể rửa sạch.
Nhưng nếu đọc kỹ nội dung thì thấy,vị hoàng đế này vốn là lên ngôi ngay lúc dân đang gặp nạn đói,hạn hán kéo dài.Quan lại trong triều cấu kết với phản loạn và nước láng giềng định tạo phản.Nền móng không được ổn định, chẳng có ai gọi là thân cận.Chỉ có thể dựa vào bản thân để chống chọi trước mọi thứ. Không biết từ khi nào tin đồn hắn là bạo quân được lan truyền khắp nơi.Hắn cũng không quan tâm mà mặc kệ họ nói gì,vấn đề từ nhỏ đã trở thành lớn và hắn bị kết cục thê thảm đến như vậy.
"Mấy bạn,truyện tên gì vậy?"_Thẩm Hàn mon men kéo ghế đến gần.
Mấy đứa con gái trong nhóm đó nhìn cậu bất mãn lên tiếng:_"Sao bộ truyện nào cũng có mặt ông hết vậy?Tui khuyên ông không nên đọc bộ này vì sẽ tức chết tên hoàng đế độc ác,vô dụng này đấy!!"
"Không sao đâu,tôi đọc được hết mọi thể loại mà.Nhưng mà có thể cho tôi truyện thể loại tiểu thuyết càng tốt,vì tại vì nó chi tiết hơn mấy truyện tranh á!!"_Thẩm Hàn luyên thuyên.
Cả nhóm thở dài cuối cùng bọn họ share cho cậu đường link của bộ truyện.Tên của nó là "Thiên Hạ Là Của Ta".Nghe tên thôi đã biết có tính tham vọng tột cùng của tên hoàng đế này,tác giả là cố ý hay sao vậy?
Một khi trở thành hoàng đế thì phải đấu đá với tầng tầng lớp lớp những kẻ có tham vọng gấp mấy trăm lần.Cớ sao lại cố chăm chăm vào hắn như vậy.
Thẩm Hàn cũng rất tò mò,liền sau khi kết thúc buổi học là cậu chạy ngay về trọ mà lấy truyện ra đọc.Luận văn cũng đã hoàn thành mấy ngày trước,nên bây giờ cậu cũng nhàn hạ để thời gian giải trí.
Trời cũng đã tối,bàn ăn đã dọn ra sẵn.Đời sinh viên nó đạm bạc đến nỗi chỉ có canh rau cải, mấy miếng thịt nhỏ kho chung với tàu hủ.Sinh viên hay mấy bạn đi làm ở trọ chắc cũng cùng hoàn cảnh với Thẩm Hàn rồi,tôi cũng vậy.
Ăn uống no nê,Thẩm Hàn lăn đùng ra nệm mở truyện trên điện thoại đọc.Quả như là cậu nghĩ,tác giả cũng viết theo logic như sự kiện lịch sử.Từ khi tranh đấu trong cung,các hoàng tử,thế tử đấu đá lẫn nhau.Còn quan lại thì tranh thủ thời cơ hỗn loạn mà tham nhũng,thu lợi cho bản thân.
Nhưng cũng không phải không có thân cận,người trung thành. Thái úy Nhậm Thành Hoa ông đã hơn sáu mươi tuổi là một đại thần trung thành của Lý Thanh Vân, tiếc là bị bọn phiên vương của Lý Mạo ám hại. Còn có Nguyên soái Trần Kỳ hơn hoàng đế chỉ hai hay ba tuổi thôi,cùng hoàng đế lớn lên từ nhỏ nên dù ai có nói gì anh ta cũng trung thành.Trong sách có nói sơ qua vẻ ngoài gọi là vẻ mặt học sinh thân hình phụ huynh đó,võ công thì khỏi phải bàn,thống lĩnh toàn quân đội và chỉ xuất hiện ở những trận chiến lớn. Hay ya cũng tại cái sở thích của tác giả mà lại để cho hoàng đế tin lời của bọn nịnh thần nghi ngờ Trần Kỳ cấu kết với Mộc Quốc,khiến hắn đau lòng mà tự sát giữa điện.
Quả là đọc tới đây Thẩm Hàn chỉ có cảm thán rằng:_"Giá như để tôi gặp được bà he bà tác giả!!!"
Nói tới vua chúa thì phải nhắc đến phi tần,phi tần thì năm đến sáu người nói chung cũng khá đông ,mà hoàng đế có thời gian mà đụng tới bọn họ sao?Ăn không ngồi rồi,trang điểm nhan sắc thì chỉ sân si nhau thôi.Ngoài triều thì mưu toan chém giết,bên trong hậu cung loạn như gà bay chó sủa.Có thể thấy hoàng đế chỉ mới lên làm được hai đến ba năm đã bị các quan viên đại thần bế xuống rồi.
Cái kết thì khỏi phải nói,hậu cung có kẻ gian tế đầu độc hoàng đế .Phiên Vương tấn công vào thành,ép Lý Thanh Vân xuống ngôi.Xác của y trước khi bị đẩy vào quan tài thì bị chặt bỏ tứ chi,thân thể chẳng còn nguyên vẹn. Đọc thôi đã cảm thấy lạnh sống lưng rồi.Tác giả thật sự là rất máu chó,còn nữa lại chơi trò ẩn danh chỉ để để biệt hiệu là Kẻ Lang Thang.
"Dù có cận thần tài giỏi,kể cả tướng lĩnh dẫn dắt quân sĩ tài tình,cuối cùng cũng sụp đổ. Nếu là mình thì chắc chắn sẽ hạ hết bọn muốn hại mình ngay khi chúng đã mon men ý định tạo phản rồi."_Cậu hừ lạnh,lướt lướt xuống đến cuối truyện thì thấy rất nhiều câu nói ,chửi rủa một nhân vật không có thật._ "Đúng là anh hùng bàn phím mà."
Một bộ truyện cũng không ngắn nhưng cậu ta chỉ đọc xong nó trong vòng một tuần.Quầng thâm mắt của cậu bây giờ khác gấu trúc mỗi bộ lông.Cả người uể oải vì suốt ngày ở trong phòng,đặt đồ ăn ở ngoài rồi lại đọc truyện,... Và......
"Khám nghiệm tử thi cho thấy,cậu ấy bị đột tử."_Đội pháp y khi nghe quản lý khu trọ bảo cậu không ra ngoài nhiều ngày nên vào xem, mới phát hiện cậu đã chết.
"Thật quá đáng mà,tại sao lại có cái chết lãng xẹt như vậy chứ?Đúng là không cam tâm thật mà.....!!"_Cậu bây giờ chỉ còn là một linh hồn, đứng bên cạnh cái xác của mình,đấm tay đá chân.Vô tình cậu đá vào cái điện thoại của mình,một lực hút vô cùng lớn hút cậu vào bên trong.
.......
"Hoàng Thượng đã đến giờ Mão rồi,nô tì giúp người thay Long Bào."_ Một cung nữ nói bên tai Thẩm Kỳ à phải nói đúng hơn là Thanh Vân.
Cậu choàng dậy,nhìn xung quanh một lượt rồi lại hỏi cung nữ._"Hôm nay là ngày gì,tháng gì, năm gì rồi?"
Cung cúi đầu trả lời:_"Ngày 18 tháng ba năm thứ 2,thưa hoàng thượng."
"Quả thật là vậy,đúng thật là vậy rồi."_Cậu nhìn tay mình,nhìn y phục trên người.Đúng là người cổ đại rồi,mà còn là cái char hoàng đế độc ác cậu mới đọc nữa là....thật đúng là hên lắm mới xui được như này.
Cung nữ đứng nhìn cậu mãi mà không hiểu chuyện gì,lo lắng sợ làm phật lòng hoàng đế, cô liền quỳ xuống.Hơi bất ngờ nên Thẩm Hàn giật mình lùi về sau:_"Ngươi làm gì vậy?"
"Nô ...nô tì,không biết đã làm sai hay đã nói gì sai,mong hoàng thượng tha tội."_Cô sợ quá oà khóc.
Cậu thở dài rồi bước đến đỡ cô đứng dậy. Cung nữ nín khóc ngay,nhìn thấy biểu hiện lạ của hoàng thượng mà không dám hở miệng thêm một lời.
"Sau này cứ bình thường đi,đừng có mà cứ nghĩ trẫm sẽ ăn thịt ngươi không bằng.Thôi, chuẩn bị thượng triều đi."_Cậu giả vẻ mặt nghiêm nghị nói.
"Dạ."_Cung nữ vội vàng gật đầu,cô thay y phục cho hoàng đế.Cả hai đi đến trước bàn,cô tà chải đầu làm tóc cho cậu.
Bỗng nhiên,cái cô cung nữ lại mang ra một bộ đồ nghề không khác gì mấy bà đi make up cô dâu.Thẩm Hàn trố mắt nhìn, rồi lên tiếng hỏi: _"Cái này là sao?"
"Dạ,mỗi ngày hoàng thượng đều bảo nô tì trang điểm rồi mới lên thượng triều hoặc ra ngoài.Sao vậy ạ?"_Cô lại càng thắc mắc, hoàng thượng hôm nay lạ quá,không hung dữ cũng không hối thúc cô.
"Được.Làm đi."_Cậu cũng tò mò xem xem trang điểm ngư nào.
Một lát sau,suýt nữa Thẩm Hàn đã đăng xuất lần hai.Quả là tay nghề của nội thị cung nữ cao siêu,còn hơn các pháp sư trên douyin nữa.Gương mặt độc ác như vầy hỏi sao chẳng ai nhìn vào mà có thiện cảm.
"Ngươi tên gì?"
"Nô tì tên Hoa Tiểu Tiểu ạ!!"
"Ngươi lấy thau nước tới đây đi."_Thẩm Hàn nhìn mình trong gương đồng rồi nói với cô ta.
"Dạ."
Hoa Tiểu Tiểu vừa mang thau nước lại,cậu lập tức rửa sạch.Cô ấy ngây ngốc nhìn người,rồi mới định thần đi lấy khăn cho cậu lau mặt._ "Hoàng thượng người không vừa ý trang điểm hôm nay ạ?Vậy nô tì làm đậm hơn sẽ đẹp hơn ạ!!"
"Ai chỉ ngươi trang điểm vậy?"_Cậu lau mặt rồi nói.
"Bẩm hoàng thượng,nô tì học ở lớp Cửu Ngân do Liễu Tư Yên chỉ bảo ạ."_Cô ấy mang thau nước sang một bên.
"Lại cái tên Liễu Tư Yên,Liễu Như Yên,Liễu... vai phản diện mãi như vậy, còn hại cả hoàng đế này bay màu luôn mà.Đúng là xui thật sự."_ Cậu nghĩ thầm.
"Thôi.Được rồi,không cần phải trang điểm nữa.Từ từ về sau ta chỉ ngươi trang điểm lại, đừng học cô ta nữa."_Cậu đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Tạ hoàng thượng."_Cô đặt hai tay chắp lên nhau,để ngang hông trái,nhún một cái nói.
Cậu vừa bước ra cửa tẩm cung thì đã có một vị thái giám khá già đã đợi sẵn.Ông ấy thấy gương mặt mộc của hoàng đế liền giật mình hoảng loạn._"Bệ hạ,người không trang điểm sao?"
"Bộ mặt trẫm xấu lắm sao?"_Cậu nhíu mày,rõ ràng nhìn trong gương đồng cũng thấy hoàng đế này rất là đẹp,còn trẻ hơn cả những gì cậu tưởng tượng nữa.
"Nô tài...nô tài không dám.Chỉ là hoàng thượng mỗi ngày đều vẽ mắt môi đậm nhưng bây giờ thì..."_Ông ấy ngập ngừng.
"Thì sao?"
"Trông hoàng thượng rất trẻ khoẻ ạ..."_Ông ấy cúi gập đầu,mỉm cười nhẹ.
Trong truyện nói,hoàng đế có nột tâm phúc rất mực trung thành,Du công công.Ông ấy đã chăm hoàng thượng từ khi vừa lọt lòng,có thể xem như á phụ của hoàng thượng.Nhưng đáng tiếc,hoàng đế chẳng quan tâm người này,nhân tài hiếm có nên phải tận dụng mới được chứ?
"Du công công,không phải lo lắng.Trẫm tự nhiên không thích mấy thứ đó nữa,nên từ nay không bôi bôi,chét chét lên mặt nữa."_Cậu nhìn ông ấy rồi mỉm cười.
Lý Thanh Vân trong truyện là kẻ ít khi cười, mặt lầm lầm lì lì,sát khí đùng đùng.Giờ thì tươi tắn như hoa.Hắn lên ngôi năm mười chín tuổi, hắn đã trị vì được hai năm,phải nói bây giờ hắn mới hai mươi mốt tuổi.Vẻ ngoài này còn trẻ hơn vậy nữa.
Du công công thấy vậy cũng có chút lo lắng, cũng vừa vui trong lòng._"Bệ hạ đã tươi tắn hơn rồi,không phải, là có thay đổi rồi,thật tốt."
...HẾT CHƯƠNG 1 ...
Updated 32 Episodes
Comments
Zin
thiệt luôn hả bà thơ? Gặp hoàng đế thiệt chắc bị lôi đi trảm quá:>>
2025-08-21
0
Zin
Thiên hạ là của ta mà chưa kịp là của ta đã ngỏm/Scowl/
2025-08-21
0
Zin
tui suốt ngày ôm gói mì🤦♀️
2025-08-21
0