[RhyCap] Không Yêu Xin Đừng Tạo Thêm Thói Quen
#2:Những dòng chữ lặp lại
Từ sau tối hôm ấy, Duy bắt đầu quen với việc mỗi sáng có tin nhắn chờ sẵn. Lần nào mở điện thoại ra, thông báo cũng hiện cái tên “Quang Anh”.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Dậy chưa, nhóc?
Hoàng Đức Duy[ Captain Boy]
Rồi, anh ăn sáng chưa?
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Ăn rồi. Nhớ mặc ấm, trời lạnh đấy.
Những dòng chữ lặp đi lặp lại, giản đơn đến mức chẳng ai nghĩ nó quan trọng. Thế nhưng với Duy, chúng dần trở thành điểm sáng nhỏ bé giữa chuỗi ngày học hành nhạt nhẽo. Chỉ cần hôm nào Quang Anh bận chưa nhắn, cậu lại thấy bồn chồn, mở khóa màn hình hàng chục lần như chờ một điều gì.
Ban đầu, Duy tự trấn an: “Chắc anh ấy tốt bụng với tất cả mọi người.” Nhưng trong thâm tâm, cậu vẫn mong rằng sự quan tâm kia có chút gì đó đặc biệt.
Một tối muộn, sau khi làm bài tập, Duy nằm lăn ra giường. Điện thoại lại sáng lên:
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Ngủ chưa?
Hoàng Đức Duy[ Captain Boy]
Chưa. Em còn làm bài.
Nguyễn Quang Anh [Rhyder]
Đừng thức khuya quá. Mai mệt
Duy gõ vài chữ rồi xóa, do dự. Cuối cùng cậu chỉ nhắn: “Ừ, em biết rồi.”
Màn hình tắt đi, nhưng trái tim thì vẫn rộn ràng. Duy nhận ra mình bắt đầu "mong chờ" những dòng chữ ấy. Nó không chỉ là quan tâm, mà giống như một lời hứa ngầm: dù ngày có dài đến đâu, đêm có muộn thế nào, cũng sẽ có người nhớ đến mình
Ngày nối ngày, những tin nhắn ấy thành vòng lặp quen thuộc. Duy không biết từ bao giờ, mình đã gắn bó với chúng như hơi thở. Cậu không nhận ra rằng chính sự lặp lại ấy, âm thầm đẩy trái tim mình vào một mê cung khó thoát.
Vì đôi khi, thói quen chẳng phải là tình yêu mà chỉ là ảo giác của một trái tim đang thiếu nơi để nương tựa.
Comments
@Y💔
hay quá hay quá!😱😋
2025-08-22
0
🦦🐑 𝐓𝐫𝐮𝐳𝐢𝐞 🐼🎀
Hihi , hay quá🤮🤮🤮
2025-08-21
0