[ Văn Hiên ] Theo Gió Tìm Anh
Chương 3: Đánh mày cần phải có lý do sao?
Tống Á Hiên_16t
Biết viết rồi. (mơ hồ gật đầu)
Lưu Diệu Văn_17t
Học sinh ngoan. (một tay xách balo, một tay đưa bút cho cậu , khẽ cười)
Trần Thượng
( nhìn theo ánh mắt của Tống Á Hiên cau mày)
Trần Thượng
Chỉ còn một năm nữa là đến cuối cấp rồi. Đừng lãng phí thời gian của cậu, hơn nữa Lưu Diệu Văn là kiểu nhìn thấy người nào cũng đều sẽ tán tỉnh, rất phiền phức.
Trần Thượng
Những vết sẹo trên cánh tay cậu ta đều do đánh nhau với bọn côn đồ mà ra đó. Lưu Diệu Văn và chúng ta không cùng một thế giới, cậu ta chỉ là một học sinh cá biệt mà thôi.
Tống Á Hiên_16t
Cậu cũng chưa từng tiếp xúc với Lưu Diệu Văn , sao cậu biết được anh ấy là người như thế nào. ( nhìn thẳng vào Trần Thượng, hờ hững nói)
Tống Á Hiên_16t
( quay người rời đi )
Lúc Tống Á Hiên quay trở lại lớp thì tiết tự học buổi sáng chỉ còn 15 phút là kết thúc.
Đinh Trình Hâm_16t
Sau này cậu đừng tốt bụng như vậy nữa, được một lần sẽ lại có lần sau.
Đinh Trình Hâm_16t
( nhìn nón sao đỏ trên đầu cậu rồi lại quay đầu nhìn vào tên được viết trong ô trực nhật trên bảng không nhịn được mà nói )
Đinh Trình Hâm_16t
Mình cứ thắc mắc sao hôm nay cậu lại đến muộn vậy, hóa ra là phải đi trực dùm người khác sao?
Đinh Trình Hâm_16t
Còn Mạnh Chân kia thì sao? Cậu ta chỉ lười dậy sớm nên mới nhờ cậu vì nhìn cậu dễ bị ăn hiếp mà thôi.
Đinh Trình Hâm_16t
Cậu còn nhớ lần trước không, giáo viên yêu cầu cậu ta thu bài tập rồi mang lên văn phòng, cậu ta cũng nhờ cậu đi dùm, bộ cậu ta không có tay hả?
Tống Á Hiên_16t
Mình biết rồi mà, Hâm Hâm cậu đừng tức giận nữa nha.
Tống Á Hiên_16t
Cậu muốn ăn không? (lấy ra một viên kẹo cam để dỗ)
Đinh Trình Hâm_16t
Mình miễn cưỡng bỏ qua lần này thôi đó nha.
Tiết tự học buổi sáng kết thúc thì học sinh còn tầm nửa tiếng để ăn trưa. Ăn cơm xong thì Đinh Trình Hâm lại nằm dài ra bàn để ngủ bù, Tống Á Hiên cẩn thận nhìn quanh để chắc đám học sinh trong lớp đều đã nằm dài ra để ngủ.
Tống Á Hiên_16t
(nghĩ nghĩ một lúc lại đem sổ trực buổi sáng ra, mở đến trang có ghi tên Lưu Diệu Văn . )
Tống Á Hiên_16t
( dùng thước đo ướm cả buổi mới cẩn thận xé đi phần giấy có ghi tên anh. )
giáo viên
Tống Á Hiên , tiết đầu tiên của buổi chiều ghé qua văn phòng của cô một chút nhé. ( đi vào )
giáo viên
Làm em hết hồn sao? (thấy cậu giật mình thì mới cười nói)
Tống Á Hiên_16t
Dạ. (thở phào nhẹ nhõm, may mắn là không bị phát hiện.)
Tòa nhà hành chính của trường Nhất Trung nằm phía trước tòa nhà giảng dạy và được nối với lầu 2 của tòa nhà giảng dạy bằng một hành lang dài.
Lớp của Tống Á Hiên ở lầu 4, còn lớp của Lưu Diệu Văn ở lầu 3.
Khi đi tới cầu thang ở lầu 3, ánh mắt Tống Á Hiên vội lướt qua vị trí ở giữa hàng cuối cùng ở phía sau lớp.
Trên bàn chỉ có một tờ giấy và một cây bút, trong phòng học cũng không thấy bóng dáng Lưu Diệu Văn đâu.
giáo viên
cô gọi em đến đây là vì muốn nói chuyện với em về cuộc thi Olympic Toán học sắp tới.
giáo viên
Môn toán của em rất khá, em có thể thử cân nhắc cơ hội được đề cử đi học từ cuộc thi này.
Đã là giáo viên chủ nhiệm của Tống Á Hiên từ năm khi cậu vừa vào học ở trường Nhất Trung nên cô đương nhiên biết hoàn cảnh gia đình cậu .
giáo viên
Ba thí sinh đứng đầu vòng sơ khảo sẽ được nhà trường trao học bổng.
giáo viên
Nếu em đạt giải, cô cũng sẽ thưởng thêm cho em.
giáo viên
Em đừng lo, nếu như em không đạt giải thì cô cũng sẽ tặng em bộ đề 53* làm phần thưởng vì em đã cố gắng tham gia kỳ thi lần này.
Tống Á Hiên biết khuyết điểm của mình, cậu học giỏi toán, nhưng tiếng Anh và Ngữ văn còn hơi kém. Nếu cậu thật sự dựa vào kỳ thi tuyển sinh đại học mà muốn vào trường trọng điểm như Đại học Thanh Hoa hay các trường đại học ở Bắc Kinh thì quả thật là không dễ dàng.
Tống Á Hiên_16t
Cảm ơn cô, em sẽ thử ạ. (gật đầu)
Viết xong đơn đăng ký, Tống Á Hiên bước ra khỏi tòa nhà hành chính, ánh mắt cậu lại vô thức hướng về phía lầu 3 kia.
Lần này cậu chợt dừng bước.
Cậu nhìn thấy Lưu Diệu Văn đang lười biếng dự vào lan can hành lang, Thời Diên ở bên cạnh đang khoác vai anh.
Tống Á Hiên đi lên lầu 3, vừa định tiếp tục đi lên lầu thì không nhịn được quay đầu lại.
Lần này khi cậu quay người lại thì Lưu Diệu Văn đột nhiên ngước mắt lên nhìn cậu .
Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung.
Bài kiểm tra chất lượng đầu năm toàn khối của Nhất Trung sẽ diễn ra vào thứ sáu.
Khi biết tin này thì đám học sinh trong lớp nhao nhao hỗn loạn.
“Sao nhanh như vậy được?”
Mạnh Chân
Hôm qua Trang Kiều Nguyên đã hứa sẽ trốn học trèo tường qua đi ăn tối cùng mình mà. (buồn rầu than)
Học sinh
Trang Kiều Nguyên không đến gặp cậu đâu, người ta trốn học để đi gặp người trong mộng cơ. (ngồi ở trên quay lại trêu chọc)
Học sinh
Đúng vậy, ai mà không biết Gần đây Trang Kiều Nguyên đang theo đuổi Lưu Diệu Văn chứ.
Học sinh
Lưu Diệu Văn cũng đẹp trai quá mà phải không, nói không ngoa thì gương mặt của cậu ta giống như là bước từ trong truyện tranh ra vậy.
Mạnh Chân
Bộ đẹp trai là sẽ có cơm ăn sao? Loại nam sinh như cậu ta thì chắc chắn suốt ngày chỉ biết uống rượu, đánh nhau, học hành thì chẳng đâu vào đâu, không biết có thi đậu đại học được không nữa kìa…
Tống Á Hiên đang thu dọn đồ đạc sau khi thi xong, động tác của cậu chậm chạp, không cách nào tập trung được.
Trang Kiều Nguyên lại đến đây sao?
Lần kiểm tra đầu tiên này sẽ sắp chỗ ngồi dựa theo điểm nhập học hồi đầu năm, Tống Á Hiên được sắp chỗ thi ngay tại lớp, buổi sáng có môn Toán, tiếng Anh, tiếng Trung và Vật lý sẽ thi vào buổi chiều.
Đinh Trình Hâm_16t
Aida, buổi chiều vẫn còn phải thi nữa, tay mình suýt gãy rồi nè.
Tống Á Hiên_16t
Cố lên, thi xong xong là bọn mình được nghỉ ngơi rồi. ( xoa xoa tay Đinh )
Đinh Trình Hâm_16t
Hiên Hiên thật tốt, nhờ cậu xoa bóp nên tay mình đỡ đau rồi nè.
Đinh Trình Hâm_16t
Không biết sau này tên nào sẽ có diễm phúc cưới được Hiên Hiên của mình nữa, thật là ghen tị với hắn ta nha~
Một giây tiếp theo, Đinh Trình Hâm nhìn thấy Mã Gia Kỳ trong đám đông trong nhà ăn liền hét lên
Đinh Trình Hâm_16t
Mã Gia Kỳ , giữ chỗ cho mình và Hiên Hiên nữa!
Mã Gia Kỳ_17t
(ra hiệu OK đồng ý.)
Không có tâm trạng xếp hàng chờ đợi, Tống Á Hiên chọn bừa một suất cơm giá rẻ, khi đến chỗ ngồi của đám người Mã Gia Kỳ thì cả người cô cứng đờ nhưng trong đáy mắt lại ánh lên một tia vui mừng.
Lưu Diệu Văn đang ngồi đó chơi điện thoại di động, anh ấy không ở cùng với Trang Kiều Nguyên.
Như thể nhận ra điều gì đó, Lưu Diệu Văn ngước mắt lên, thản nhiên đặt điện thoại di động lên bàn ăn, điện thoại di động của anh liên tục phát ra âm thanh tin nhắn từ QQ.
Thời Diên
Trang Kiều Nguyên vẫn còn theo đuổi cậu sao?
Thời Diên
Cô nàng kiên trì thật đấy, hay là cậu chấp nhận đại đi? Cô nương nhà người ta xinh đẹp, thân hình lại bốc lửa, cậu còn muốn yêu cầu cái gì nữa đây? (vừa múc mì chua cay vừa hỏi)
Lưu Diệu Văn_17t
Bộ nhìn anh đây giống người sẽ tùy tiện hẹn hò lắm sao?
Lời này vừa nói ra, bả vai Thời Diên run lên, cậu ta cười lớn đến mức sặc canh cay, che miệng ho khan một tiếng.
Tống Á Hiên_16t
(yên lặng đưa khăn giấy qua.)
Lưu Diệu Văn_17t
Này, em nói thử xem. ( gõ gõ đốt ngón tay trước mặt, tùy ý nói)
Tống Á Hiên_16t
(sửng sốt hồi lâu mới nhận ra anh đang hỏi mình)
Tống Á Hiên_16t
Có một chút. (gật đầu rồi lại lắc đầu)
Lưu Diệu Văn_17t
Một chút?
Tống Á Hiên_16t
Bởi vì nhìn anh đẹp trai mà.
Lưu Diệu Văn_17t
Đúng là tôi cũng đẹp trai thật đó…nhưng đẹp trai không có nghĩa là sẽ tùy tiện!
Lưu Diệu Văn_17t
Bạn học Á Hiên hơi bị tiêu cực rồi đó nha. ( có chút suy tư, ánh mắt anh thẳng thắn lại mang theo vài phần ngả ngớn)
Thời Diên
Được rồi được rồi, anh Lưu của chúng ta là đẹp trai nhất, không tùy tiện tán tỉnh con gái bao giờ, được chưa?
Thời Diên
À đúng rồi, nghe nói em trai Á Hiên bắt được anh Lưu đeo tai nghe đến trường vi phạm nội quy của trường phải không?
Thời Diên
Có bị trừ điểm không?
Tống Á Hiên_16t
(bị hỏi đến thì giật mình)
Tống Á Hiên_16t
Không trừ điểm.
Tống Á Hiên_16t
Không có báo cáo.
Thời Diên
Aida, em trai Á Hiên của chúng ta thật tốt nha, ngoan ngoãn thuần khiết.
Thời Diên
Có bạn trai chưa đó?
Đinh Trình Hâm_16t
Anh hỏi Á Hiên có bạn trai chưa để làm gì, bộ muốn theo đuổi con nhà người ta hả?
Lưu Diệu Văn nhìn chằm chằm Tống Á Hiên đang xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu, ở dưới bàn cách Mã Gia Kỳ đạp Thời Diên một cái
Mã Gia Kỳ_17t
Không nói chuyện không ai bảo cậu câm đâu.
Sau khi cả nhóm ăn xong, từng người họ cầm đĩa của mình bỏ vào chiếc xô màu xanh đặt ở cửa nhà ăn.
Mã Gia Kỳ_17t
Thích sao? (quay đầu lại nhìn Lưu Diệu Văn bên cạnh)
Lưu Diệu Văn_17t
Đoán xem. (đút một tay vào túi, đôi mắt đen láy rơi vào thân ảnh mảnh khảnh của cậu cách đó không xa, thản nhiên quay mặt đi)
Hôm nay là lần đầu tiên Tống Á Hiên “ăn trưa” cùng Lưu Diệu Văn , cậu phấn khích đến độ không nghỉ trưa mà còn làm thêm thêm một bộ đề ôn tập trước khi thi.
Kiểm tra xong học sinh được nghỉ hai ngày.
Thứ bảy, như thường lệ Tống Á Hiên đến cửa hàng cạnh quán Internet làm việc bán thời gian, mỗi cuối tuần cậu đều giúp trông coi cửa hàng, làm các công việc lặt vặt như, thu ngân, sắp xếp hàng hóa, ghi chép thu chi, một tháng kiếm được 200 tệ. Thỉnh thoảng, nếu công việc làm ăn thuận lợi, ông chủ sẽ trả thêm lương cho cậu.
Sáng hôm nay khá thoải mái, công việc không quá bận rộn nên cậu tranh thủ giải hai bộ đề thi toán.
Cậu nhấc điện thoại lên, đăng nhập vào diễn đàn Tieba của trường Nhất Trung, phía trên có 1 dòng chữ in đậm màu đỏ nổi bật “HOT”, tiêu đề chính là
《Có ai kết bạn được với Lưu Diệu Văn không?》
Điện thoại của Tống Á Hiên là điện thoại Nokia cũ mua ngoài chợ, màn hình nhỏ lại còn hay bị giật lag, mỗi tháng chỉ lưu lượng vài chục megabyte nên bình thường cậu rất ít khi dùng điện thoại di động để truy cập Internet vì sợ rằng tiền hóa đơn cuối tháng sẽ cao.
cậu vẫn click mở bài đăng, chỉ mới có mấy phút mà bên dưới bài đăng đã có thêm mấy chục bình luận.
【14L: Không! Còn mọi người thì sao? 】
【20L: Mỗi ngày đều thêm bạn, đều không có phản hồi, người gì mà lạnh lùng quá đi [khóc lớn]】
【26L: Có ai thêm bạn với Lưu soái ca thành công chưa vậy, ô ô ô ô, muốn nói vài lời với cậu ấy sao mà khó quá đi ~】
【30L: Chị em ơi ai gửi cho tôi số QQ của Lưu Diệu Văn với!】
【Trả lời – 30L: 288365676, đang tạo phúc cho nhân loại, không cần cảm ơn tui đâu ~ 】
Trí nhớ củaTống Á Hiên không tốt lắm nên học tiếng Anh cùng Ngữ văn đều dựa vào học thuộc lòng mà qua, nhưng 9 chữ số kia cậu chỉ cần nhìn một lần đã lặng lẽ khắc ghi trong lòng.
Vừa hồi hộp vừa hưng phấn, Tống Á Hiên ghi chép lại dãy số này, sau đó lại lấy thêm một tờ ghi chú khác để ghi vào sổ.
Một lúc sau Tống Á Hiên quay lại bài đăng kia thì phát hiện đã quản trị viên xóa đi mất.
cậu đứng trong cửa hàng mấy tiếng, ngoài công việc ra thì cả ngày hôm nay trong đầu chỉ có dãy số này.
Suy nghĩ một chút thì Tống Á Hiên liền mở điện thoại lên để tìm kiếm, vì tốc độ Internet quá chậm nên trên màn hình điện thoại cứ hiện biểu tượng đang tải xoay tròn mòng mòng, giống hết như tâm trạng của Tống Á Hiên lúc này vậy.
Hai giây sau, bóng lưng của một người đẹp trai đến chói mắt xuất hiện.
Biệt danh rất đơn giản, L.
QQ hiển thị những bức ảnh được đăng tải gần đây trong “Không gian QQ của anh ấy”——
Trên cánh tay thiếu niên có hai vết sẹo do bị dao chém, gân guốc nổi rõ, kéo từ xương cổ tay gồ ghề lan ngược ra sau, nhìn vừa đáng sợ vừa gợi cảm.
Một con chim nhỏ bụ bẫm đứng trên cánh tay anh, nghiêng đầu, đôi mắt sáng ngời, trông rất ngoan ngoãn.
Tống Á Hiên lo lắng mình sẽ để lại dấu vết khi vào tường nhà anh nên không dám bấm vào gì cả, nhưng không ai biết cậu đã lén ngắm nhìn QQ của anh không biết bao nhiêu lần, lần nào chàng trai nhỏ cũng vui vẻ cúi đầu mỉm cười.
Vào Chủ nhật, Tống Á Hiên tranh thủ thời gian nghỉ trưa để chuyển đống bìa cứng và chai nhựa tìm thấy ở nhà lên một chiếc xe ba bánh rồi chở đến nơi thu gom phế liệu để bán lấy tiền.
đa nhân vật
Cô bé lại đến đây để bán phế liệu à.
Chú thu gom phế liệu đội một chiếc mũ rơm, thân trên để trần trụi, toàn thân người đàn ông đen sạm.
đa nhân vật
Không đến 10kg. Theo tính toán của chú thì đống này đổi được 5 tệ thôi.
Tống Á Hiên_16t
Cảm ơn chú ạ. (lau mồ hôi trên trán, cất 3 tờ 1 tệ và 2 đồng xu vào trong túi nhỏ)
Cậu lấy tiền đi mua một miếng thịt lợn ở khu chợ gần đó, dự định buổi tối sẽ về xào thịt và rau cho bà nội.
Trên đường trở về, từ xa Tống Á Hiên đã nhìn thấy Tống Trì đang đi về phía cậu .
Mí mắt cậu giật giật, cauy lập tức rẽ xe ba bánh qua hướng khác định đi đường vòng, không ngờ cậu ta đã đoán trước hành động của cậu , sải bước tới cản cậu lại.
Tống Trì
Cuối cùng cũng bắt được em. (đặt chân lên bánh trước của chiếc xe ba bánh, lắc lắc chân một cách lơ đãng rồi huýt sáo vài tiếng)
Tống Trì
Gần đây không gặp được ở trường nhỉ, em cứ ở trong lớp học hành mãi. Em xinh xắn như vậy, đừng tự biến mình thành một thằng mọt sách chứ, bọn mọt sách không thú vị đâu.
Tống Trì
Nhìn em nóng nực quá nhỉ…
Tống Trì
Lại đây, để anh lau mặt cho em. (nhìn cậu mà lòng ngứa ngáy)
Tống Trì cao lớn khỏe mạnh, khi đôi bàn tay đen nhẻm nhớp nháp sắp chạm vào mặt cậu ,trái tim Tống Á Hiên run rẩy, vội vàng dùng tay chặn lại.
Tống Trì
Không ngờ em lại còn mạnh mẽ như vậy, anh đây thích những người có vẻ ngoài xinh đẹp lại còn cá tính như em lắm, ngủ với em chỉ có sướng tới chết! (cậu ta liếm khóe môi, nở cười nham hiểm)
Lúc Tống Trì đang định nắm lấy cánh tay cậu , Tống Á Hiên đột nhiên nhìn qua sau lưng hắn hét lên
Tống Á Hiên_16t
Chú cảnh sát, cứu con với!
Tống Trì trước đó đã từng bị sờ gáy nên khi nghe cảnh sát đến gần, sắc mặt tái nhợt, vội vàng lùi lại vài bước để trốn thoát.
Tống Á Hiên nhân cơ hội đạp xe lùi mạnh về phía sau, dùng hết sức lực hất hắn ra, tim đập thình thịch, đầu ngón tay đều run rẩy.
Tống Trì
Thằng khốn Tống Á Hiên , tao sẽ chơi chết mày! (quay đầu mới phát hiện xung quanh không có một bóng người, mới biết được hắn bị lừa liền rống lên)
Tống Trì
Nếu có bản lĩnh thì vĩnh viễn ở trong phòng luôn đi, đừng ra ngoài!
Tống Á Hiên chạy thẳng một mạch khu nhà của cậu rồi mới dám thở ra một hơi, cậu ngồi xổm trên mặt đất, hai chân cậu mềm nhũn, hai tay vẫn còn run rẩy, cổ họng khô khốc, không nói nên lời.
Tần Tú Anh bị bệnh tim nặng nên Tống Á Hiên nào dám kể cho bà nghe chuyện hôm nay. Cậu chỉ cố gắng tự trấn an bản thân, đem xe ba bánh trả về chỗ cũ rồi mới vào nhà.
Ngày hôm sau, Tống Á Hiên vẫn đi làm bán thời gian như thường lệ, may mắn thay Tống Trì không cản đường cậu nữa.
Cho dù hôm nay đã xảy ra một chuyện kinh khủng vậy thì Tống Á Hiên vẫn mong chờ ngày mai nhanh đến, để cậu được đi học. Vì chỉ có đi học thì Tống Á Hiên mới có thể nhìn thấy Lưu Diệu Văn mà thôi.
Rạng sáng, trấn Nam Đàn đột nhiên đón mấy trận gió lớn, chẳng bao lâu sau mưa ào tới, kéo dài đến tận sáng thứ Hai.
Nhà trường đã tạm dừng lễ chào cờ vào thứ Hai, cho phép các học sinh được tự do hoạt động.
Tiết học thứ hai kết thúc, Tống Á Hiên đang bưng cốc đi lấy nước, máy nước nóng ở tầng của cậu bị hỏng, muốn lấy nước nóng thì chỉ đành phải đi sang các tầng khác.
Nếu như xuống lầu 3 lấy nước biết đâu còn có cơ hội nhìn thấy anh một chút, Tống Á Hiên ôm theo chút tâm tư đó mà đi xuống lầu.
Phòng lấy nước nóng của mỗi lầu đều nằm ở cuối hành lang, khi đi ngang qua lớp 12-9 cậu xui xẻo đụng phải Tống Trì.
Tống Trì
Ồ, đây không phải Tống Á Hiên sao? Hôm nay có việc gì mà phải dời bước đến lớp 12-9 đây?
Tống Á Hiên_16t
(căng thẳng xách theo bình nước xoay người rời đi)
Cậu đi chưa được mấy bước thì đã bị Tống Trì dùng sức tóm lấy cánh tay, đem Tống Á Hiên vây kín trong lòng ngực hắn.
Tống Á Hiên hoảng sợ nên liều mạng vùng vẫy muốn thoát ra, dùng chân đá hắn, nhưng sức lực của hắn quá mạnh, chỉ siết tay một cái đã có thể dễ dàng khống chế Tống Á Hiên như một con thỏ con.
Hành lang dần dần chật kín người, nhưng vì đối phương là Tống Trì nên không ai lên tiếng thay cậu.
Tống Á Hiên_16t
Thả tôi ra! (hất tay Tống Trì ra, nhưng lại bị hắn giữ chặt hơn.)
Tống Trì
Không biết cậu kiêu ngạo cái nỗi gì, ba mẹ cậu thì chết thảm đến nỗi ngay cả bia mộ cũng không có tên. (bị bẽ mặt nên bắt đầu buông lời chế nhạo)
Tống Trì
Ở nhà thì chỉ có một bà nội già, nghèo khổ, làm lụng vất vả, phải kiếm sống bằng nghề bán phế liệu, với điều kiện như vậy mà được Tống Trì tôi để mắt tới thì đã là phước 3 đời nhà cậu rồi, có hiểu không vậy?
Tống Trì
Chỉ cần cậu hiểu chuyện một chút, cho tôi mặt mũi thì cậu muốn tôi…
Tống Trì chưa kịp nói xong thì một bình nước đã đập vào đầu hắn.
Tống Trì
Mẹ nó, là đứa nào không có mắt?
Lưu Diệu Văn_17t
Xin lỗi, tay tôi trơn quá.
Bình nước lăn đến bên chân Tống Á Hiên , Tống Trì nhìn cô nhặt lên đưa cho Lưu Diệu Văn
Tống Trì
Cô nghĩ Lưu Diệu Văn có vấn đề hay sao mà lại nhận đồ cậu đã từng chạm qua?
Tống Trì
Không cần giả vờ thanh cao làm gì nữa. Có phải vì Lưu Diệu Văn có tiền nên cậu mới muốn trèo cao đúng không? Vậy nếu như tôi đưa cho cậu 100 tệ, cậu cũng sẽ đi với tôi chứ?
Tống Á Hiên nắm chặt đầu ngón tay, tôn nghiêm của cậu như một đám cỏ dại bị một ngọn lửa càn quét, thiêu rụi không còn một cọng.
Lưu Diệu Văn đứng ở trước mặt cậu , mắt anh đen tối không thấy đáy, trong khoảnh khắc cậu rụt tay lại, lưỡi anh chống má, anh mỉm cười nhưng khắp người đều phảng phất nộ khí.
Lưu Diệu Văn_17t
Giúp tôi cầm một chút.
Tống Á Hiên_16t
(sửng sốt hai giây.)
Sau đó khung cảnh trở nên hỗn loạn không thể kiểm soát được.
Lưu Diệu Văn sải bước về phía trước, trực tiếp túm lấy cổ áo Tống Trì hung hăng ném vào tường.
“Bang——!” Một tiếng vang lớn.
Có cảm giác bức tường xém chút đã nứt toác.
Tống Trì hét lên và trượt xuống, hắn cảm thấy cột sống sắp gãy.
Xung quanh liên tục vang lên những tiếng la hét, có người trợn mắt che miệng, có người sợ đến mức chạy về phòng học, có người chạy đi gọi thầy cô, giờ phút này hành lang hỗn loạn vô cùng.
Tống Trì
Mày phát điên cái gì thế? Sao lại đánh tao–?
Tống Trì chưa kịp nói xong thì Lưu Diệu Văn lại tung thêm một cú đấm vào mặt hắn, động tác của anh nhanh lại hiểm, cánh tay đang túm lấy cổ Tống Trì vì dùng lực nên nổi gân lên nhìn đáng sợ vô cùng, nhìn Lưu Diệu Văn như một tay xã hội đen thứ thiệt.
Lưu Diệu Văn_17t
Muốn đánh mày cần phải có lý do sao? (ánh mắt anh lạnh lùng, giọng điệu ngạo mạn)
Comments