TG1 - C1:
🌸 Chương 1: Thức tỉnh.
Trong đêm khuya thanh vắng, cơn mưa mùa hạ mát lạnh đang rào rào trút xuống nhân gian, ở bên trong một tòa phủ đệ xa hoa lộng lẫy và ấm áp, một nam tử đang vùi mình ngủ say trong chăn ấm thì bỗng giật mình tỉnh giấc vì một cảm giác đau đớn khắp toàn thân.
Một luồng ánh sáng cửu sắc từ ngực của nam tử tỏa ra, đau đớn cũng bắt đầu từ đó. Hắn ôm ngực, muốn gào to nhưng lại không thể gào thành tiếng, cuối cùng thì phun ra một ngụm máu.
Sau khi thổ huyết, ánh sáng nơi ngực của nam tử đã vụt tắt, ánh mắt của hắn cũng phút chốc thay đổi, trở nên vô cùng sắc bén, hắn vung tay phẩy một cái, vệt máu bắn lung tung khắp nơi kia liền biến mất.
Huyền Trạch Uyên vuốt lại mái tóc có phần hơi rối của mình, phẩy tay thêm cái nữa, thả thuộc hạ của mình ra. Nhìn một vòng, lại thấy thiếu mất một mống.
" Vân Giai đâu? "
Văn Ngọc đáp, " Tôn thượng, tiểu nha đầu đó bị cuốn vào cửa luân hồi, đi đầu thai luôn rồi. "
" Tìm. "
" Vâng. "
Huyền Trạch Uyên lại túm Giản Giản qua, biến nó thành một con mèo trắng nhỏ rồi thả nó vào chung trong cái ổ mèo ở góc phòng.
Huyền Trạch Uyên đi đến bên bàn bát tiên, tự rót cho mình một ly trà, ngồi xuống chậm rãi thưởng thức và sắp xếp lại ký ức và mạch suy nghĩ, kiếp này, hắn tên là Vân Tiêu, tự Thường Dao; năm nay 21 tuổi; là con trai độc đinh, bảo bối của Vân Kiệt - thương nhân giàu nhất Dụ An quốc.
Vân Tiêu từ nhỏ đã thông minh hơn người, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, ở trên phương diện thương nghiệp cũng có thiên phú cực cao, 8 tuổi là đã bắt đầu theo cha học cách quản lý các cửa hàng của gia đình, 16 tuổi đã có thể độc lập kinh doanh, một mình đảm đương một nhánh doanh nghiệp lớn của gia tộc.
Với xuất thân và tài năng của Vân Tiêu thì kẻ muốn hắn chết là không thể đếm xuể được, từ nhỏ đến lớn, việc hắn bị truy sát, ám sát là chuyện như cơm bữa. Nhiều lần hắn thoát chết trong gang tấc, người khác đều cho rằng hắn mạng lớn, giết kiểu gì cũng không chết, nhưng, Huyền Trạch Uyên biết rằng, ngày chết của hắn vẫn chưa đến, bởi vì, cái chết của hắn là bị sắp đặt sẵn, nếu như chưa đến thời hạn thì ai cũng không làm cho hắn chết được.
Tại sao á hả?
Tại vì Huyền Trạch Uyên vốn dĩ là rồng, đã vậy lại còn là Cửu Huyền Ứng Long, vậy nên vận khí của hắn rất lớn, trước kia mỗi lần lịch kiếp là đều thuận buồm xuôi gió, sống một đời bình an, dù có đôi lúc gặp hoạn nạn thì cũng sẽ có quý nhân tương trợ.
Vậy nên, đối với Huyền Trạch Uyên mà nói, muốn hắn phải trải qua mạt kiếp thì nhất định phải giở một chút thủ đoạn. Và thủ đoạn mà Thần Giới dùng để đối phó với Huyền Trạch Uyên chính là viết sẵn kịch bản, ép hắn phải đi theo một cái kịch bản mà bọn họ đã viết. Khi tác dụng của Canh Mạnh Bà làm cho Huyền Trạch Uyên mất đi toàn bộ ký ức và khóa chặt thần lực, hoàn toàn quên mất mình là ai thì việc ép hắn đi theo kịch bản là một việc rất dễ dàng. Đây giống như là lừa một người mù đi vào một mớ cạm bẫy vậy, người mù không thể nhìn thấy được phía trước là bẫy, vậy nên cứ thế mà đi và rồi sẽ chết rất thảm. Nhưng nếu như chưa đến thời điểm đã được định trước của kịch bản thì ai cũng đừng hòng giết được hắn.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Muốn nhảy ra khỏi kịch bản thì trước tiên phải biết kịch bản viết như thế nào cái đã.
Huyền Trạch Uyên quơ tay một lượt trên không trung, ngay lập tức, một cái bảng trong suốt màu đen liền hiện lên.
Bên trên tấm bảng là rất nhiều ký tự phức tạp. Đây chính là một siêu máy tính được tạo ra từ thần lực của Huyền Trạch Uyên.
Huyền Trạch Uyên nhanh chóng thao tác trên tấm bảng, số liệu trên bảng đien cuồng chạy nhanh như thác đổ, chỉ vài phút sau là đã hack vào được kho dữ liệu của Thần Giới. Huyền Trạch Uyên khẽ cười, đám người ở Thần Giới đến nay vẫn phế vật như vậy.
Kịch bản của thế giới này chỉ viết ngắn gọn vài câu rằng: Huyền Trạch Uyên sẽ đầu thai vào một gia đình phú khả địch quốc, là con cưng của cả dòng họ. Cuối cùng thì bị một người anh em cùng họ hại ch ết. Bởi vì kẻ này là kẻ bị cả dòng họ ghét bỏ, vậy nên gã sinh lòng đố kỵ nên hại ch ết hắn. Hắn hưởng dương 25 tuổi.
Kịch bản chỉ viết ngắn gọn như vậy thôi.
Kịch bản do Ti Mệnh Các ở Thần Giới viết ra thì chỉ có thể viết được mở đầu và kết cục mà thôi, ở giữa đã xảy ra chuyện gì thì bọn họ hoàn toàn không thể khống chế được.
Bởi vì, thứ nhất là do thần tiên không được nhúng tay quá sâu vào việc ở nhân gian, mà việc viết ra một kịch bản hoàn chỉnh thì nhất định sẽ phải kéo theo vô số nhân vật khác, mà liên lụy đến càng nhiều người khác thì càng là phạm phải điều lệ không được nhúng tay quá sâu vào việc ở nhân gian.
Thứ hai, mệnh cách của một Ứng Long thượng thần lại còn là một Cửu Huyền Ứng Long thì không phải nói sửa là có thể dễ dàng sửa được. Cho dù chỉ là một kiếp luân hồi, nhưng nếu như muốn làm mất đi vận khí của hắn, ép hắn vào đường cùng, phải làm pháo hôi như thế thì buộc kẻ viết kịch bản phải hi sinh phần lớn tu vi, thậm chí là cả tuổi thọ. Khống chế hắn bằng càng nhiều chi tiết thì sẽ mất càng nhiều tu vi và tuổi thọ, vậy nên, các đời Ti Mệnh viết kịch bản cho Huyền Trạch Uyên đều cố gắng viết càng ngắn càng tốt.
Nhưng mà như thế cũng là rất tốt, bởi vì như thế thì Huyền Trạch Uyên ở đây sống ra sao thì cũng không ai biết, đến cuối cùng hắn chỉ cần dùng con rối để diễn một màn kịch, truyền đến cho Ti Mệnh Các xem, vờ như bản thân đã trải qua kiếp nạn rồi là được. Ti Mệnh Các cho dù có nghi ngờ thì cũng khó mà điều tra ra được, cũng không dám điều tra. Dù sao thì thân phận của Huyền Trạch Uyên cũng là một hòn than rực lửa, nóng đến bỏng tay, ai cũng không dám nhúng tay sâu vào chuyện của hắn. Chuyện mà hắn làm, nếu như có thể bỏ qua thì bọn họ đều sẽ mắt nhắm mắt mở mà cho qua.
Quay lại vấn đề chính, khi bước vào thực tế ở thế giới này, câu chuyện này phải bắt đầu kể từ rất nhiều năm về trước, từ cái thời Vân Tiêu còn chưa ra đời cơ. Đó là câu chuyện liên quan đến đời của đại bá hắn - Vân Liêm.........
Updated 66 Episodes
Comments