TG1 - C3:
🌸 Chương 3: Vụ án Hi vương và Lê gia.
Nhưng, cú chốt hạ cuối cùng vẫn là phải kể đến vụ án mưu phản của Hi vương từ năm năm về trước.
Năm năm về trước, vụ án Hi vương mưu phản nổ ra, làm liên lụy rất nhiều gia tộc lớn, trong đó có cả Lê gia và Lê Trì Ngôn - em họ của Vân Tiêu, hai người quen biết nhau từ thuở mới lọt lòng.
Khác với Vân Tiêu ham mê tiền bạc, một lòng chỉ đâm đầu vào kinh doanh kiếm tiền thì Lê Trì Ngôn lại thích mấy câu chuyện giang hồ võ lâm, ngày ngày đều mơ mộng về việc xông pha giang hồ, trở thành hiệp khách. Sau đó, có một khoảng thời gian y đã thật sự chạy đi xông pha giang hồ, rồi vô tình quen biết được Hi vương. Câu chuyện giữa hai người bọn họ, Vân Tiêu không biết được rõ ràng. Nhưng mà sau đó, khi vụ án đó nổ ra thì Lê gia cũng bị cuốn vào, cả nhà đều bị định tội mưu phản và bị tru di tam tộc.
Lê Trì Ngôn chết, Lê gia chịu án oan, Vân Tiêu tất nhiên là không thể ngồi yên được. Năm đó hắn không cứu được Lê Trì Ngôn và Lê gia, vậy nên hắn đã thề rằng nhất định phải thay bọn họ rửa oan. Vậy nên, những năm qua Vân Tiêu vẫn luôn điều tra gắt gao vụ này.
Mà Mà lý do để Lê gia bị cuốn vào và mất mạng oan chính là do Tề Lăng Vân táy máy tay chân sau đó thì cố ý dẫn dắt Vân Tiêu đi vào cạm bẫy và cuối cùng là đẩy thêm một phát, khiến cho Vân gia trở thành đồng lõa với Lê gia và Hi vương, cuối cùng chính là bị tru cửu tộc.
Trước khi Vân Tiêu bị chém đầu, Tề Lăng Vân có đến tìm hắn, dương dương tự đắc mà nói với hắn rằng, đây đều là kế hoạch của gã. Là Vân gia nợ gã và mẫu thân của gã. Đây là nhân quả báo ứng. Trước khi rời đi, Tề Lăng Vân còn cho người làm nhục Vân Tiêu một trận.
Vân Tiêu đến chết vẫn không hiểu được rằng rốt cuộc là đã gieo nhân gì mà trồng ra quả này. Năm xưa, rõ ràng là do Lâm Nhược Mi ác độc trước, ả đã hại chết ba mạng người của Vân gia. Ả chết rồi, lại để lại một con quái vật, và con quái vật này đã triệt để hủy hoại Vân gia.
" Hàn Sư. " - Huyền Trạch Uyên lên tiếng gọi.
" Tôn thượng. "
" Đi, điều tra rõ ràng chuyện năm đó. Lâm Nhược Mi, Hi vương, Lê gia, tất cả thông tin liên quan đến bọn họ ta đều muốn nắm rõ tường tận. "
" Tuân mệnh. " - Nói rồi Hàn Sư liền hóa thành một đốm sáng, bay đi mất.
Huyền Trạch Uyên thở ra một hơi. Hắn là một kẻ ác, có thể giết người không nương tay, nhưng tuyệt đối sẽ không giết bừa, không làm hại đến người vô tội là giới hạn đạo đức cơ bản của Huyền Trạch Uyên. Có một số chuyện chỉ nhìn qua lăng kính của Vân Tiêu và chỉ xem kịch bản thôi là không đủ. Kịch bản chỉ là một chuỗi sự kiện được viết đại khái, còn hiện thực đã diễn ra như thế nào thì hắn vẫn hoàn toàn chưa hiểu rõ.
Nhìn thời gian thì trời cũng sắp sáng rồi, Huyền Trạch Uyên dứt khoát không ngủ nữa, hắn ngồi dậy và lên tiếng gọi, " Trương ma ma, Trương ma ma. "
Một vị lão ma ma vội vàng đi vào, khẽ nói, " Thiếu gia. Có chuyện gì vậy? "
" Không có gì. Hôm nay đột nhiên tỉnh giấc hơi sớm, muốn ngủ lại cũng không ngủ được nữa, ma ma giúp ta chuẩn bị nước rửa mặt và y phục đi. "
" Vâng. " - Trương ma ma nói rồi liền lui ra, nhanh chóng đi làm việc.
Tốc độ làm việc của Trương ma ma rất nhanh nhẹn, chỉ một lát sau là đã mang nước ấm rửa mặt cùng y phục mới đã được hong nóng vào. Trương ma ma hầu hạ Huyền Trạch Uyên rửa mặt và thay y phục, vừa làm vừa không nhịn được mà lải nhải vài câu, " Mấy ngày nay mưa nhiều, thời tiết vừa ẩm vừa lạnh, thiếu gia nhất định phải giữ ấm cho thật kỹ, thời tiết này là dễ bị bệnh nhất đấy. Cái trận mưa này vừa đổ xuống là đổ mấy ngày liền, bên ngoài đều là mùi tanh của đất ẩm, khó chịu đến không chịu nổi. Lát nữa, lão nô phải kêu vài tiểu nha đầu đến đốt hương trong phòng của thiếu gia, đem cái mùi khó chịu này đuổi đi. "
Huyền Trạch Uyên phì cười, " Mùi hương phong nhã như vậy mà ma ma lại không thích à. "
" Haiiz, cũng chỉ có thiếu gia mới cảm thấy như vậy đi. Lão nô chỉ là một người thô tục, không hiểu nổi cái gì gọi là phong nhã. "
Huyền Trạch Uyên khẽ cười, " Thôi vậy, đừng đốt hương, đừng phá hỏng mùi vị phong nhã này. Ma ma, lát nữa ma ma đem đến cho ta vài bình hoa tươi, nhớ là hãy chọn mấy loại hoa có mùi thơm nhẹ thôi. Mùi thơm quá nồng cũng sẽ phá vỡ mùi hương của ngày mưa. "
" Vâng. "
Sau khi thay y phục xong, Huyền Trạch Uyên liền đến thư phòng và bắt đầu một ngày làm việc bận rộn của mình.
Đến khoảng chiều tối, Văn Ngọc đã trở về và xách theo một tiểu nha đầu nhem nhuốc, trông khoảng 9 - 10 tuổi. Ừm, đó chính là Vân Giai.
" Tôn thượng! " - Vân Giai nhìn thấy Huyền Trạch Uyên thì hớn hở lao tới ôm chân hắn.
" Nói đi, bây giờ ngươi có thân phận gì? "
" Hì hì, bây giờ ta tên là Kiều Vận, là cháu gái của cốc chủ Thần Y cốc. Ta cũng là một tiểu thần y, lúc chưa khôi phục ký ức thì y thuật của ta đã là lợi hại nhất rồi, còn bây giờ đã khôi phục thì càng không có ai là đối thủ của ta nữa. "
" Ờ. Được rồi, từ đâu đến thì cút về đó đi. Khi nào có việc thì ta sẽ triệu hồi. "
" Vâng. "
❀❀❀
Mấy ngày tiếp theo sau đó, Huyền Trạch Uyên vẫn luôn như thường lệ mà làm những việc mà một thiếu thành chủ nên làm. Xử lý công vụ, điều hành việc kinh doanh, xử lý việc nội trạch. Mỗi ngày đều làm việc đến phờ phạc cả người.
Cho đến một ngày nọ, Huyền Trạch Uyên nhận được một tấm thiếp mời đi dự tiệc từ Cao Kỳ.
Cao Kỳ này là.......
Updated 66 Episodes
Comments