[RHYCAP] Trùng Sinh : Hôn Ước Định Mệnh
chọn - kết hôn
Trong căn phòng khách rộng lớn, bầu không khí căng thẳng bao trùm
Mẹ Duy
/giọng dõng dạc/ Cha các con lúc sinh thời từng lập hôn ước. Một trong hai sẽ lấy Nguyễn Quang Anh – con trai tập đoàn giàu nhất thế giới. Người còn lại sẽ lấy Võ Cường – gia đình tuy chỉ khá giả, nhưng cũng có chỗ dựa. Giờ các con chọn đi
Hoàng Gia Hân
/mắt sáng rực, không chần chừ/ Con chọn Nguyễn Quang Anh! Con muốn được làm dâu nhà giàu nhất thế giới
Hoàng Đức Duy - Captian
/khẽ cau mày, rồi thở dài/ Vậy thì… con sẽ chọn Võ Cường
Quyết định ấy tưởng chừng mở ra tương lai tươi sáng cho Hân, nhưng mọi thứ nhanh chóng tan vỡ. Quang Anh lạnh lùng, khinh thường sự ham hư vinh của cô ta
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
/ném chiếc nhẫn cưới lên bàn, giọng dứt khoát/ Chúng ta ly hôn. Tôi không cần một kẻ chỉ biết tham vàng bỏ nghĩa
Hân gào khóc, níu kéo, nhưng tất cả chỉ còn lại cánh cửa đóng sầm
Trong khi đó, hôn nhân của Duy với Võ Cường cũng đầy chông gai. Ngày cưới, Cường nở nụ cười dịu dàng, nhưng chỉ vài tháng sau đã lộ rõ bộ mặt thật
Võ Cường
/ném tập giấy nợ xuống, giọng hằn học/ xoay tiền cho tôi! Tôi chỉ cần một ván này thôi là gỡ lại tất cả
Hoàng Đức Duy - Captian
/mệt mỏi , khẽ run giọng/ Anh từng hứa sẽ bỏ cờ bạc… Tôi sẽ làm thêm, nhưng anh hãy nghĩ đến gia đình
Ngày nối ngày, Duy gánh vác tất cả. Anh làm thuê khắp nơi, dành dụm từng đồng trả nợ. Kiên trì và nhẫn nại, cuối cùng anh cũng gây dựng được một cửa hàng nhỏ, rồi phát triển thành cơ ngơi khấm khá. Người ta nhắc đến Hoàng Đức Duy với sự kính trọng – một người từ trong khổ cực mà vươn lên
Cường, dần bị cảm hóa, cũng bỏ cờ bạc, quay về phụ giúp vợ. Mái ấm tuy muộn màng, nhưng rốt cuộc cũng trở nên ấm áp
Trái lại, Hân thì sa sút không phanh. Sau khi bị Quang Anh bỏ, cô ta lao vào những mối quan hệ trụy lạc, cuối cùng bị chồng mới tống cổ ra đường. Không còn nhà cửa, tiền bạc, Hân lay lắt sống trong cảnh đầu đường xó chợ
Hoàng Gia Hân
/nghiến răng, lẩm bẩm/ Tại sao? Tại sao tôi lại thành ra thế này, còn anh thì được hạnh phúc? Đáng lẽ người đứng ở đó phải là tôi… Anh trai, nếu tôi mất tất cả, anh cũng đừng hòng sống yên vui
Đêm mưa. Duy ôm chặt tập sổ sách, bước đi trong cơn gió lạnh, lòng lại thấy ấm áp khi nghĩ đến mái ấm mình gầy dựng
Bỗng ánh đèn xe rực sáng chiếu thẳng vào người anh. Chiếc xe lao đến với tốc độ điên cuồng
Hoàng Đức Duy - Captian
/mắt mở to, kinh hãi/ Hân
Hoàng Gia Hân
/sau vô lăng, giọng đầy thù hận/ Anh trai… nếu tôi không có gì, thì anh cũng không được phép có!
Tiếng va chạm chát chúa vang lên, máu đỏ hòa vào dòng mưa. Hơi thở của Duy yếu dần. Trong khoảnh khắc cuối, anh chỉ kịp nghĩ
Hoàng Đức Duy - Captian
*Tại sao… chính người thân… lại kết liễu đời mình?*
Mọi thứ chìm vào bóng tối. Một vòng quay định mệnh chuẩn bị bắt đầu lại
Gấu nè
kiểu mẹcoi review phim nhiều quá xg t cx coi ké
Gấu nè
nên h nghĩ tới bối cảnh rồi lm nè-)
Comments