Chap 2

Dợ của Đức Duy nè🫶
Dợ của Đức Duy nè🫶
Tiếp nha
_______________
Sáng hôm sau, cậu dậy từ rất sớm. Dọn dẹp lại bàn học, rồi đi bộ đến trường
6 giờ 30
Học sinh
Học sinh
1: Ê!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// giật mình //
Học sinh
Học sinh
1: Chỗ cũ nha bạn // vỗ vai cậu //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng// cúi đầu mím môi //
Tên đó vỗ vai cậu cười một cách chế nhạo rồi bỏ đi
-
Hôm nay
Tiết Mỹ Thuật, cái tiết mà cậu thích nhất. Cậu tập trung hết mức vào lời giảng của cô. Từng nét vẽ của cô khiến cậu không khỏi trầm trồ
Giáo viên Mỹ Thuật
Giáo viên Mỹ Thuật
Rồi giờ các em tự vẽ nha
Giáo viên Mỹ Thuật
Giáo viên Mỹ Thuật
Màu cô đã đưa cho các bạn tổ trưởng rồi
Giáo viên Mỹ Thuật
Giáo viên Mỹ Thuật
Các em bắt đầu đi, tiết sau sẽ nộp bài nha
Học sinh nữ
Học sinh nữ
Tổ trưởng: // ném bảng màu vào người cậu //
Học sinh nữ
Học sinh nữ
Tổ trưởng: Í tôi xin lỗi nha cậu~
Học sinh nữ
Học sinh nữ
Tổ trưởng: Tôi lỡ trượt tay í mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mím môi, mắt đỏ hoe //
Học sinh
Học sinh
Hahahaha
Học sinh nữ
Học sinh nữ
Hahahaha
Cả lớp cười nhạo cậu. Người cậu bây giờ toàn màu, thấm cả cái áo trắng đến nỗi không còn nhận dạng được đây là một chiếc áo trắng
Cậu mặc những lời cười nhạo kia mà khom người xuống cầm bảng màu lên. Từng nét cọ điêu luyện lướt trên tấm Canvas dày được đặt ngay ngắn trên giá đỡ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// vẽ //
Tiết học vẽ kết thúc, bức tranh của cậu cũng gần xong hết. Cậu đứng dậy nhìn sơ lượt lại bức tranh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* ước gì tiết này dài thêm một chút nữa...*
Giáo viên Mỹ Thuật
Giáo viên Mỹ Thuật
Các em cất màu cọ rồi mình về lớp nha
-
Các tiết học cứ thế diễn ra
Giờ tan học
Cậu không về thẳng nhà mà đi tới chỗ chân cầu. Nơi đây cây cỏ um tùm, chỗ này là nơi quen thuộc đối với cậu và những trận ăn đòn bầm dập
Học sinh
Học sinh
1: Đến rồi à?
Học sinh
Học sinh
1: Số tiền này là của mày phải không?// giơ cộc tiền lên //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
!!!
Đây không phải là một cộc tiền với mệnh giá lớn lao. Nó chỉ là một cọc tiền lẻ, đôi khi có vài tờ 100, 50. Số tiền đó cậu phải đi làm tích góp từng ngày để đóng học phí
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// lục lại cặp //
Học sinh
Học sinh
1: Có đâu mà lục
Cặp cậu trống trơn, vốn dĩ hôm nay cậu đem tiền theo để đống nhưng tiền không cánh mà bay
Học sinh
Học sinh
1: // ném xuống sông //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này đừng!!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đó là tiền của tớ mà
Học sinh
Học sinh
3: Tiền mày thì lao xuống mà lụm
Nói rồi học sinh kia đẩy mạnh cậu xuống dòng nước chảy siết
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// chới với //
Chúng biết cậu không biết bơi nên mới cố tình làm thế
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ọc..ọc cứu
Dòng nước cứ chảy siết cuốn theo cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Bám vào cục đá //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
khụ..khụ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// cố hết sức trèo lên bờ //
Tay cậu cào mạnh xuống nền đất. Làm các đầu móng tay chảy máu không ngừng
Lúc sau cậu cũng leo được lên bờ. Nhờ may mắn mà cậu thoát chết trong gan tấc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khụ..khụ // khuỵ xuống //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
L..lạnh quá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nhìn xuống dòng sông //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T..tiền học của mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức...
Cậu cố gắng đứng dậy đi khập khiễn về nhà
-
Trên đường đi
Cậu đi ngang một lớp học vẽ bình dân. Lớp lắp đặc kính mà bên ngoài có thể nhìn thấy được
Cậu khựng lại mà nhìn chăm chú vào bên trong. Bên trong là một căn phòng rộng rãi, những học sinh đang thoả sức sáng tạo của mình qua những bức tranh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* Duy cũng muốn được như thế...*
Cậu nhìn được một lúc lâu rồi cũng bỏ về nhà
-
Chiều hôm đó
Cậu lại đi ra chỗ lớp vẽ mà đứng nhìn từ bên ngoài.
Buổi chiều, ánh hoàng hôn đỏ rực phản phất trên bầu trời, xuyên qua nhưng toà nhà cao ốc. Trên con cầu gần đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// phà thuốc //
Nguyễn Quang Anh, 24 tuổi, chủ tịch tập đoàn NQA lớn bậc nhất thành phố. Nơi này anh thường hay lui tới sau giờ làm để giải toả căng thẳng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn cậu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
* Nhóc con này từ đâu ra vậy? *
Anh đứng trên thành cầu, tay dựa lan can, mắt nhìn cậu. Một cậu nhóc với đồng phục học sinh còn khoác trên người, tay ôm cặp, ngồi xổm xuống như một chú mèo nhỏ. Cậu nhóc đó chăm chú vào bên trong lớp học vẽ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mắt long lanh nhìn lớp vẽ từ bên ngoài //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
* nhóc con này...*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
* giống mình thật đó *// mỉm cười nhìn cậu //
Quang Anh nhìn Duy đang ngồi xổm xuống như một chú mèo nhỏ nhìn đồ ăn mà không được chạm vào vậy. Hình ảnh đó làm anh liên tưởng đến mình của quá khứ
Anh cũng từng như vậy. Gia đình anh lúc trước cũng nghèo khó như vậy.. Nhưng thời gian dần thay đổi, mọi thứ theo đó mà cũng thay đổi theo.
Gia đình anh có vốn làm ăn rồi ngày càng phát triển.. Cho đến ngày nay..
_______________
Dợ của Đức Duy nè🫶
Dợ của Đức Duy nè🫶
Hết òi
Dợ của Đức Duy nè🫶
Dợ của Đức Duy nè🫶
Baii 👋👋👋👋👋
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play