Chap 1
Dợ của Đức Duy nè🫶
Tự nhiên có ý tưởng viết truyện mới
Dợ của Đức Duy nè🫶
Tại truyện kia hết ý tưởng nên qua đây=))))
Dợ của Đức Duy nè🫶
Thôi vô
Tại một trường THPT ở thành phố. Ngôi trường này nổi tiếng về mọi thứ. Từ học vấn cho đến độ giàu có. Một ngôi trường khang trang và lớn rộng nhất thành phố này
Nhưng nhìn vẻ bề ngoài xa hoa của ngôi trường tiền trăm tỉ đó. Thì bên trong mặt tối lại là những lần bạo lực học đường của các học sinh, đánh nhau, đua xe, quậy,... Phải gọi là đứng top đầu
Học sinh
1: THẰNG NGHÈO NHƯ MÀY MÀ CŨNG CÓ TƯ CÁCH NGỒI Ở NGÔI TRƯỜNG NHƯ THẾ NÀY SAO?
Học sinh
2: ĐÚNG LÀ LÀM Ô NHIỄM KHÔNG KHÍ// Đánh cậu //
Học sinh
3: Loại người như mày chết oách đi, sống chi cho chật đất// đổ nước nóng lên người cậu //
Hoàng Đức Duy
Aaa// ôm đầu //
Hoàng Đức Duy
T..tớ xin lỗi
Nước nóng thấm qua bộ đồng phục trắng rồi từ từ thấm vào da, vào thịt cậu. Nước nóng làm da cậu đỏ lên
Hoàng Đức Duy
Tớ..xin lỗi..hức
Học sinh
1: Đồ bẩn thiểu // đập cái xô lên đầu cậu //
Hoàng Đức Duy, một học sinh lớp 10A5 của ngôi trường này. Cậu không phải vô vì giàu mà cậu vô bằng chính thực lực và học bạ của cậu. Cậu là một học sinh nghèo. Ba mẹ mất từ sớm nên cậu đã học được cách tự lập. Hằng ngày, cậu học hết buổi sáng rồi thì sẽ đi làm thêm, chạy đây chạy đó để có tiền đống học phí. Cậu là một người rất yêu thích nghệ thuật, đặc biệt là vẽ tranh. Nhưng do kinh tế không có nên cậu đành ngậm ngùi chôn dần ước mơ làm hoạ sĩ của chính bản thân mình
Ở trường cậu là tâm điểm của những cuộc bắt nạt dó học sinh khối trên gây ra. Do cậu rất hiền, nhút nhát, cậu sống rất khép kín.
Hoàng Đức Duy
Lần nào cũng vậy hết...
Cậu đứng dậy mà đi về lớn với thân thể không thể nào tàn tạ hơn
Hoàng Đức Duy
// mở cửa lớp //
Vừa mở cửa lớp một xô nước lạnh ngắt đổ thẳng xuống đầu cậu. Người ban nãy đã ướt thế mà giờ lại ướt hơn.
Học sinh
Hahahahaha Coi nó ngu chưa kìa
Hoàng Đức Duy
// ngậm ngùi về chỗ //
Học sinh
Ai biết// quay đi //
Cặp cậu bị xé tung toé. Cả sách vở, và cả..những bức tranh của cậu nữa. Nó bị xé một cách tan tành đến nỗi không còn nhận diện được nữa
Cậu nhìn cảnh đó mà chỉ biết ấm ức rồi cố nén để không khóc. Bởi vì cậu biết một khi cậu khóc thì cậu lại bị đánh
Hoàng Đức Duy
// mắt đỏ hoe //
Hoàng Đức Duy
// lặng lẽ dọn dẹp lại sách vở và tranh đã bị xé bỏ vô cặp //
Học sinh
Hahaha coi nó dọn rác bỏ voi cặp kìa bây// cười nhạo //
Hoàng Đức Duy
* Đây..không phải rác mà...*// mếu //
Sau một ngày tan học với những cú đánh đau điến. Cậu quay về căn phòng trọ nhỏ xíu.
Cậu ngồi trong trọ, những vết thương trên người còn chưa kịp băng bó kịp thời khiến nó cứ liên tục rỉ máu mà nhiểu xuống
Cậu đang loay hoay dán lại đống sách vở đã bị xé
Hoàng Đức Duy
// lôi ra một mảnh của bức tranh bị xé //
Cậu khóc oà lên như một đứa trẻ bị cướp kẹo. Một tay cầm những mảnh tranh, cằm tựa vào đầu gối mà khóc nấc lên
Hoàng Đức Duy
Hức..Duy chỉ muốn vẽ thôi mà..
Hoàng Đức Duy
Sao khó quá vậy?
Hoàng Đức Duy
Hay...hức hay Duy không xứng đáng để làm một hoạ sĩ?
Cậu khóc tới khi hai mắt sưng húp lên mới ngừng
Hoàng Đức Duy
// nhìn đồng hồ //
Hoàng Đức Duy
Đã 3 giờ rồi sao?
Hoàng Đức Duy
Mình khóc lâu thế á
Cậu đứng dậy đi rửa mặt rồi dọn lại đống sách vở và tranh vừa dán. Thay đồ rồi đi tới chỗ làm thêm
Cậu phải hối hả chạy từ bàn này sang bàn khác để dọn dẹp
Hoàng Đức Duy
// cầm ổ bánh mì bị bỏ lên ăn //
Bánh mì khô khóc tới nỗi nuốt còn không trôi
Cậu gặm nhanh ổ bánh mì của khách bỏ rồi lại chạy lên dọn bàn tiếp
Cậu cưa chạy bang cho đến 22 giờ đêm mới tan làm
Hoàng Đức Duy
Vâng, tôi cảm ơn// nhận tiền //
Một buổi cậu làm sẽ được 200k, tùy bữa nữa
Xong xui hết việc thì cậu lại chạy qua quán cà phê để dọn dẹp
Cậu làm xong hết và trở về nhà cũng là lúc đồng hồ điểm đúng 1 giờ sáng
Trở về nhà sau một ngày mệt mỏi
1 giờ 45 phút sáng, đèn của căn phòng trọ cậu vẫn sáng. Cậu ngồi cặm cụi làm bài
Điện thoại thì chỉ xài nokia để xem giờ, với tiện để liên lạc thôi
Hoàng Đức Duy
// bấm điện thoại lên //
Hoàng Đức Duy
2 giờ sáng rồi à?
Hoàng Đức Duy
Hưm..// vươn vai //
Hoàng Đức Duy
Buồn ngủ quá
Hoàng Đức Duy
// vô thức thì những bức tranh được dán trên tường //
Hoàng Đức Duy
// cười // Nhất định Duy sẽ làm được
Lẩm bẩm một hồi cậu cũng đi lại tấm nệm được đặc ngay ngắn dưới sàn nhà, rồi chìm sâu vào giấc ngủ. Khép lại một ngày đầy mệt mỏi và áp lực
Dợ của Đức Duy nè🫶
Truyện ổn không ạ?
Dợ của Đức Duy nè🫶
Baii 👋👋👋👋👋
Comments
Dợ Cáp Tần Boy
đớn..
2025-08-25
1
Dợ Cáp Tần Boy
quá ô kê👍👍👍
2025-08-25
1