Chương 5: Ánh mắt trong sân phủ

Sân trước Lưu phủ vẫn còn treo đầy cờ xí, sắc đỏ phấp phới theo gió. Người làm đều đứng dạt sang hai bên, không ai dám lên tiếng. Tiếng giày quân vững chãi vang lên, Lưu Trấn Hạo cùng phu nhân Trương Quế Hàm bước ra, khí thế khiến cả khoảng sân như lắng xuống.
Lưu Trấn Hạo
Lưu Trấn Hạo
Văn nhi.
Lưu Trấn Hạo dừng trước mặt con trai, bàn tay rắn chắc vỗ mạnh lên vai hắn. Giọng ông trầm hùng, dứt khoát:
Lưu Trấn Hạo
Lưu Trấn Hạo
Con không hổ là huyết mạch của tướng gia. Trận vừa rồi, cả triều đình đều nhắc đến tên con. Lưu gia ta nở mày nở mặt.
Diệu Văn khom người:
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Con trai không dám nhận, tất cả đều nhờ gia pháp dạy dỗ.
Trấn Hạo gật đầu, ánh mắt nghiêm lại:
Lưu Trấn Hạo
Lưu Trấn Hạo
Thắng một trận không có nghĩa thắng cả đời. Người tướng không được ngủ quên trên chiến công.
Lưu Trấn Hạo
Lưu Trấn Hạo
Con hãy nhớ, chí khí tướng môn phải giữ vững đến hơi thở cuối cùng.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vâng, phụ thân.
Nói rồi, ánh mắt ông chuyển sang người đứng phía sau – vị hoàng tử út mà nay đã thành “dâu” của Lưu phủ. Trong đáy mắt Trấn Hạo, vừa có sự tôn kính dành cho thân phận hoàng gia, vừa là sự dè dặt. Ông trầm giọng:
Lưu Trấn Hạo
Lưu Trấn Hạo
Hoàng tử vốn là người nhà trời, nay trở thành người một nhà với Lưu phủ, mong ngài cũng hiểu nỗi khổ nơi chiến gia. Cùng con trai ta gánh vác, mới có thể đồng hành lâu dài.
Á Hiên thoáng khựng lại, hai tay khép trước người, hơi cúi đầu:
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Thần… hiểu. Dẫu có chỗ chưa quen, thần cũng nguyện học hỏi để không phụ lòng kỳ vọng.
Trấn Hạo không nói thêm, chỉ gật nhẹ, lùi nửa bước để nhường lời cho phu nhân.
Trương Quế Hàm từ nãy đến giờ vẫn nhìn chằm chằm vào Á Hiên. Bà mỉm cười, nụ cười dịu dàng nhưng ẩn chứa ý dò xét:
Trương Quế Hàm
Trương Quế Hàm
Hoàng tử từ nhỏ sống trong cung, nay đến tướng phủ, vốn nhiều điều khác biệt. Ngài thấy đã quen chưa?
Á Hiên hơi lúng túng, đôi mắt cụp xuống:
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Thần… chưa quen nhiều, nhưng thần sẽ học.
Quế Hàm gật gù, lại đổi sang giọng khác:
Trương Quế Hàm
Trương Quế Hàm
Nối dõi tông đường là chuyện trọng của Lưu gia. Hoàng tử nghĩ sao? Liệu có gánh nổi kỳ vọng này không?
Câu hỏi như mũi kim chạm thẳng vào nỗi ngượng ngập. Á Hiên cắn môi, rồi khẽ đáp, giọng nhỏ nhưng kiên quyết:
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Thần… sẽ hết lòng.
Diệu Văn thấy vậy liền bước lên, giọng cứng rắn mà thành khẩn:
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cha, mẹ, Á Hiên còn trẻ, nhưng người có chí. Hơn nữa, làm dâu tướng phủ không chỉ là việc nữ công, mà còn là lòng trung hiếu. Con tin, Á Hiên sẽ không thua kém bất kỳ ai.
Trong thoáng chốc, khoảng sân như im lặng hẳn. Nét cười trên môi Trương Quế Hàm thoáng nhạt đi, bà không hỏi thêm, chỉ khẽ gật đầu.
Không khí có phần lắng dịu, nhưng sự nghi hoặc vẫn như tấm màn mỏng treo lơ lửng. Á Hiên khẽ hít vào, trong lòng càng thêm nặng nề – bước chân vào Lưu phủ, chưa kịp an ổn đã phải đối diện với ánh mắt dò xét từ chính người nhà chồng.
_________________________
Thằn lằn bự🦎
Thằn lằn bự🦎
Khoan khoan.
Thằn lằn bự🦎
Thằn lằn bự🦎
Để tui chú thích cái.
Thằn lằn bự🦎
Thằn lằn bự🦎
Nếu ai có đọc mấy bộ kia của tui thì cũng sẽ biết sơ sơ được mấy cặp tui đu.
Thằn lằn bự🦎
Thằn lằn bự🦎
Tên của mẹ Văn Văn thì chắc có người sẽ thắc mắc=)
Thằn lằn bự🦎
Thằn lằn bự🦎
Trương Quế Hàm. __Quế trong Quế Nguyên. __Hàm trong Hàm Thụy.
Thằn lằn bự🦎
Thằn lằn bự🦎
Chứ không phải 2 bạn báo Quế Nguyên với Kỳ Hàm đâu á nha.
Hot

Comments

_onlyy'.Song୨ৎ

_onlyy'.Song୨ৎ

Cảm giác Lão phu nhân có ác cảm vs Hin nhà ta

2025-08-27

1

_onlyy'.Song୨ৎ

_onlyy'.Song୨ৎ

Trương Quế Hàm nghĩ đến ZGY =))

2025-08-27

1

_onlyy'.Song୨ৎ

_onlyy'.Song୨ৎ

Này em biết nè

2025-08-27

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play