Đêm buông xuống, mưa rơi lất phất rơi trên những mái ngói cũ kỹ nơi ngoại ô thành phố.Căn nhà bỏ hoang hiện ra lờ mờ trong ánh sáng đèn pin le lói của lực lượng điều tra
Nguyễn Quang Anh bước vào đầy chậm rãi, mũi giày chạm lên nền đất ẩm. Không khí nơi đây ẩm thấp, mùi ẩm mốc quện cùng một thứ ngai ngái khiến hắn cảm thấy khó chịu
Ở giữ gian phòng trống trải, vẫn còn một vòng tròn khuyết được vẽ bằng sơn đỏ, như một dấu ấn khiêu khích
Hạnh - cô phóng viên trẻ theo sát vụ án - giơ máy ảnh định chụp thì hắn khẽ giơ tay ngăn lại
Nguyễn Quang Anh
Đừng chạm vào gì cả.Có thể còn dấu vết hung thủ để lại.
Từ phía sau, Hoàng Đức Duy cất giọng, trầm thấp đầy bình thản
Hoàng Đức Duy
Hung thủ muốn chúng ta thấy.Đây chẳng phải bằng chứng..mà là thông điệp.
Quang Anh quay sang, thấy ánh mắt Duy không rời khỏi vòng tròn. Anh im lặng vài giây, rồi hỏi
Nguyễn Quang Anh
Thông điệp gì ?
Duy tiến lại gần, đôi mắt loé sáng trong ánh đèn pin
Hoàng Đức Duy
Rằng anh, Nguyễn Quang Anh, đang là mục tiêu. Và hắn muốn anh nhận ra điều đó.
Lời nói như dội vào tim Quang Anh, nhưng anh không để lộ cảm xúc. Anh bước ra ngoài hiên, nơi mưa đang rơi dày hơn, để hít thở.Tiếng mưa đập xuống mái tôn vang rền như tiếng trống ngực hắn
Bất ngờ, Duy đi theo, không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng cạnh. Trong màn mưa nhoè, ánh mắt của hắn sáng lên một cách khó hiểu
Một chiếc xe tải lao qua con đường ngập nước gần đó, làm bắn tung cả vệt nước bẩn về phía Quang Anh. Hắn chưa kịp né thì Duy đã mạnh tay kéo, ghì anh sát vào tường, che chắn chỗ hắn dưới chiếc áo măng - tô ướt sũng
Khoảng cách chỉ còn cách vài cm. Hơi thở ấm nóng của Duy phả thẳng vào mặt Quang Anh, mùi mưa phẳng phất và mùi da thịt đan xen khiến không khí ngột ngạt đến lạ
Quang Anh hơi sững người, định đẩy Duy ra, nhưng bàn tay kia giữ chặt lấy cổ tay hắn. Duy nói nhỏ, giọng khàn khàn
Hoàng Đức Duy
Anh lúc nào cũng muốn mạnh mẽ một mình. Nhưng nếu tiếp tục như vậy, anh sẽ gục ngã mắt.
Hắn nhìn thẳng vào mắt Duy, thấy được sự kiên định không pha trò như mọi khi. Trong khoảng khắc ấy, trái tim đập loạn, mâu thuẫn giữa lý trí muốn thoát ra và một thứ cảm xúc sâu kín nào đó muốn... ở lại
Cuối cùng, hắn khẽ đáp, cố giữ giọng bình thản
Nguyễn Quang Anh
Tôi không cho phép ai bị cuốn vào.
Duy khẽ cười, buông ta nhưng vẫn giữ ánh nhìn sâu thẳm
Hoàng Đức Duy
Thế thì để tôi tự quyết định. Anh không thể kiểm soát tất cả đâu, Quang Anh.
Một thoáng lặng im. Chỉ còn tiếng mưa rơi đều đặn, như chứng kiến một cuộc đấu ngầm - không phải giữa cảnh sát và tội phạm, mà là giữa lý trí và trái tim
Hạnh từ trong nhà bước ra, không để ý đến không khí căng như dây đàn giữa hai người, vui vẻ nói
Lê Minh Hạnh
Em tìm thấy vài dấu giày mới.Có lẽ hung thủ vừa rồi đi không lâu!
Quang Anh lập tức lấy lại vẻ nghiêm nghị, bước nhanh theo Hạnh. Nhưng trong tim anh, dư âm của khoảnh khắc vừa rồi vẫn dồn dập như tiếng mưa ngoài hiên
Comments
RIN💗
kệ anh chứ, tôi cứ thích xen vào ý, lm j đc nhau^^
2025-08-28
0
RIN💗
wow-))qanh là mục tiêu
2025-08-28
0
RIN💗
-))))hung thủ yếu bóng vía hẻ-))))
2025-08-28
0