chương 3: kiểm tra

Trong căn hộ ngột ngạt, im lặng kéo dài như sợi dây căng muốn đứt. Hùng khẽ lên tiếng nói, giọng trầm khàn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chúng ta không thể ngồi đây mãi được
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Điện, nước, lương thực… sớm muộn gì cũng sẽ cạn kiệt
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nếu mấy thứ đó biến dị và ngày càng nhiều thì ở đây không khác gì chờ ch*t
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Huống chi còn không có thuốc giải, việc ngồi mãi ở đây sớm muộn gì cũng thành bữa ăn cho chúng thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy ta phải làm gì bây giờ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mọi người trong tòa nhà liệu còn mấy ai được bình thường?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ta thử đi quanh tòa nhà xem sao, ngồi mãi một chỗ cũng đâu thể làm gì
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ta chưa biết trong tòa nhà đã có những ai bị biến đổi, ra ngoài lúc này là dâng mỡ lên miệng mèo à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Những người bị biến đổi liệu có thể bị gi*t không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không biết nữa…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ta thử đi?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thử gì?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
An cậu giỏi kỹ thuật và từng học sửa chữa ô tô đúng chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ nhỉ! Nhà cậu có mấy cái đồ liên quan đến sửa chữa hay gì không ta có thể lấy làm vũ khí!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có, để tớ
Căn hộ nhỏ tối om chỉ có ánh đèn pin điện thoại chiếu loang lổ lên mớ đồ nghề chất trong góc nhà. Mùi sắt gỉ, dầu mỡ và nhựa cháy khét ngai ngái. An cúi xuống, đôi bàn tay thoăn thoắt lắp ráp dây dẫn, miệng ngậm chặt con ốc vít
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chưa bao giờ tao thấy yêu học hành đến vậy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không ngờ một ngày nó sẽ dùng đến để đưa ra quyết định sống còn luôn…
Chẳng mấy chốc, từ ắc quy nhỏ, đoạn dây cứng và thanh sắt dài, An chế ra một cây “đao chích điện” thô sơ phần đầu là con d.ao sắt, nối với công tắc tự chế. Khi bật lên, đầu kim loại sẽ phát ra tiếng *xè xè* của điện và chạm vào sẽ gây giật
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này liệu có gây thương tích gì cho nó không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chắc ít nhất cũng đủ khiến nó đứng khựng vài giây…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cậu dùng cái đấy nhé, tớ chắc sẽ dùng cái này
Hùng rút ra từ tủ đồ một chiếc rìu chuyên chặt kim loại, lưỡi vẫn sáng loáng dưới ánh đèn. Anh cầm nó thử, vung một nhát, gió rít lên nghe rợn người
Còn Duy, tay cậu run rẩy nhận lấy cây búa lớn An đưa. Cái búa nặng trĩu, cán dính dầu nhớt, mùi tanh ngai ngái của gỉ. Duy siết chặt nó, cảm giác như bấu vào thứ duy nhất giữ mình sống sót
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nghe này!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
đừng để nó lại gần An lo chích điện từ xa, tao sẽ chặt nó
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Còn Duy…mày chỉ cần đánh khi có cơ hội, đừng để tay run bình tĩnh thôi
Duy nuốt khan, khẽ gật đầu
______________________________________
Hành lang lạnh lẽo, tiếng bước chân dồn dập vang vọng trong bóng tối, bóng đèm trên trần lập lòe như sắp tắt. Ba người vừa mới rời khỏi căn hộ được vài phút thì An bỗng khựng lại, bàn tay siết chặt cây chích điện
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nghe không?
An thì thầm
Một âm thanh ghê rợn lọt vào tai họ tiếng móng vuốt cào lên tường, ken két rợn óc. Rồi bóng tối phía trước khẽ động đậy
Trong ánh chớp nhằng nhịt ngoài cửa sổ, thứ ấy xuất hiện
Chính nó. Cái thân hình gầy rộc, làn da trắng bệch, mái tóc rối bù che nửa khuôn mặt. Bộ móng nhọn dài cào rạch từng vệt sâu lên tường, để lại những dấu m.áu tươi loang lổ. Cái miệng rá.ch to.ạc đến tận m.ang t.ai, vẫn còn dính từng m.ảng th.ị.t đỏ lòm, nhai nhóp nhép. Đôi mắt đục ngầu lướt qua, rồi dừng lại trên ba kẻ trước mặt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là nó!
Duy thở gấp, chân lùi lại vô thức. Cậu vẫn chưa thể quên được cái cách nó làm trên người bà cụ
Nó gào lên một tiếng the thé, rồi lao tới bằng bốn chi như một con thú hoang
An đứng trước siết chặt cây chích điện
*Tạch!* đầu chích điện chạm thẳng vào ng.ực quái vật. Tia lửa lóe sáng xanh lè, mùi thịt khét lẹt bốc lên. Con quái gào rú, toàn thân giật nảy, vặn vẹo giữa hành lang. An nói lớn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giờ!
Hùng hít sâu, vu.ng rìu bổ xuống v.ai nó. Lưỡi rìu cắm ph.ập, m.áu đen phụt ra, dính bắn cả lên mặt. Sinh vật lảo đảo, đôi tay vẫn cào cấu loạn xạ
Duy nén cơn sợ nhắm mắt, vung búa đ.ập mạnh vào đ.ầu nó. Tiếng “rầm” vang chát chúa, hộp s.ọ n.ứt toác, chất nhầy và m.áu bắn tung tóe lên tường
Nó giãy giụa, rít lên thảm khốc, nhưng cả ba không dừng lại Tiếng tia điện xẹt xẹt Rìu n.ện bổ dồn dập Búa gi.áng xuống nặng nề
Cho đến khi cơ thể nó ngừng co giật, nằm bất động dưới nền lạnh. M.áu loang đỏ, bốc mùi tanh nồng nặc
Hùng cúi xuống nhìn lại một lượt mới thở phào xác định con quái vật đã ch*t, hành lang giờ đây chỉ còn lại tiếng mưa ngoài cửa sổ và tiếng thở dồn dập của cả ba
Duy còn run rẩy cầm chặt cây búa, máu đen đặc dính khắp bàn tay, mùi tanh nồng quện với khói khét của tia điện khiến dạ dày cậu cuộn lên
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ta đi tiếp thôi…
Hùng khẽ nói rồi xung phong đi trước
Cả ba người lặng lẽ men theo cầu thang bộ, từng bước một xuống dưới. Tiếng giày dẫm trên nền ẩm vọng lại trong không gian u ám khiến ai cũng có cảm giác như đang bị theo dõi
Khi tới tầng trệt, họ bỗng nghe thấy âm thanh rì rầm lạ thường. Bước ra khỏi góc tối, cả ba sững sờ
sảnh chính của tòa nhà sáng đèn và có người
Những cư dân còn sống đã tập hợp tại đây, mặt mũi tái mét, ai cũng ôm theo thứ gì đó có thể làm vũ khí gậy gộc, dao bếp, thậm chí có người chỉ cầm chai rượu vỡ. Có 3 đứa trẻ khóc thút thít trong vòng tay cha mẹ, mùi mồ hôi và sợ hãi quện chặt trong không khí
Cánh cửa kính lớn dẫn ra ngoài đã hạ xuống chốt an ninh khẩn cấp. Một lớp thép dày cộp phủ kín, đóng kín toàn bộ lối ra
Một người đàn ông trung niên dáng gầy, to giọng trấn an mọi người trong tòa nhà, anh ta bước lên nói với giọng run nhưng cố giữ bình tĩnh
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Chúng ta… chúng ta tạm thời an toàn, hệ thống khẩn cấp đã đóng lại, quái vật không thể vào
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Nhưng không ai biết bên ngoài sẽ còn ra sao vì vậy mọi người vẫn cần nâng cao cảnh giác…
Mọi người xôn xao, tiếng bàn tán lo lắng vang lên khắp nơi
An liếc nhìn Hùng, rồi nhìn Duy. Ba người đều hiểu
*đây chỉ là bình yên hiếm có trong cơn bão*
Cánh cửa thép kia không thể giữ mãi được
_____________________________________________
Lấm Khanh
Lấm Khanh
Hẹ hẹ, tớ viết xong từ chiều rồi nhưng để tối mới đăng cho nó đúng cái thể loại kinh dị=))))
Lấm Khanh
Lấm Khanh
Mọi người đọc chuyện vui vẻ nhe
Lấm Khanh
Lấm Khanh
Yêu yêu🫶🏻🫶🏻
Hot

Comments

Guleir.w 💦

Guleir.w 💦

Mấy anh là con người may mắn mà.. chắc sẽ sống xót😉

2025-08-31

1

Sứa bị tâm thần=)))

Sứa bị tâm thần=)))

Ủa phông bị lỗi hả bà?

2025-08-31

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play