chương 5: triệu chứng

Sáng hôm sau, cả 5 người đã dậy từ sớm để chuẩn bị vũ khí.
Anh Tú thu nhặt vài bình cứu hỏa, dây thừng, cùng một ít xăng còn sót lại trong nhà kho, nói với mọi người.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Chúng ta sẽ dùng bẫy để hạn chế di chuyển của chúng, không đối đầu trực diện khi không cần thiết
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Hiểu chứ?
Cả bọn gật đầu đã hiểu.
Quang Anh kéo theo vài thanh gỗ gãy từ bàn ghế, vót nhọn, buộc thêm dây thép để làm chông gài ở hành lang.
Tiếng gõ, tiếng rít kim loại, tiếng gỗ bị cắt vang lên trong sảnh im lìm, hòa lẫn tiếng mưa và sấm ngoài kia. Đám đông còn lại lặng lẽ nhìn, vừa lo sợ vừa nuôi hy vọng mong manh vào nhóm người dám đi vào bóng tối.
Cầu thang dẫn lên tầng hai tối đen như hố sâu. Những bóng đèn huỳnh quang đã vỡ vụn, dây điện cháy sém loằng ngoằng như dây leo chết. Mùi ẩm mốc, khét khói và thoang thoảng mùi máu khô từ trên vọng xuống.
Anh Tú giơ tay ra hiệu.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đi chậm, đặt bẫy trước rồi mới tiến
An lập tức quỳ xuống, kéo từ balô ra đoạn dây điện đã tuốt lõi, nối với bình ắc-quy nhỏ nhặt được trong kho. Hai đầu dây được chăng ngang qua bậc thang, che khuất bằng mảnh áo rách. Nếu sinh vật nào lao xuống, nó sẽ dính dòng điện ngay tức khắc.
Hùng cắm hai thanh gỗ vót nhọn vào khe tường, dựng thành bẫy chông hướng ra hành lang. Quang Anh thì kéo thêm một bình cứu hỏa, đặt khéo ở góc hẹp, chỉ cần giật chốt là khói mù sẽ phủ kín.
Duy theo sát, bàn tay ướt đẫm mồ hôi siết chặt cán búa. Cậu không quen chế tạo, nhưng ánh mắt luôn cẩn thận xung quanh, không rời khỏi bóng tối phía trên. Nơi bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra tiếng gào thét điên loạn.
Tiếng búa, tiếng thép chạm vào tường vang vọng trong cầu thang hẹp, mỗi âm thanh đều như một nhát dao cứa vào thần kinh. Cả bốn người im lặng, thậm chí nín thở để lắng nghe. Thỉnh thoảng, từ tầng trên vẳng xuống một âm thanh lạ, tiếng cào vào gỗ, tiếng chân lê, tiếng thở khò khè không còn giống của con người.
Khi bẫy điện đã gài xong, Tú mới khẽ gật đầu.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Xong một tầng, đi tiếp thôi
Cả nhóm từ từ bước vào hành lang tầng hai. Ở đó, những cánh cửa căn hộ khép hờ, vài chỗ loang lổ vết máu kéo dài, in dấu bàn tay cào xước. Không khí đặc quánh, như ngưng đọng lại bởi những gì đang rình rập bên trong. Nhưng họ vẫn tiếp tục đặt bẫy kéo dài khắp hành lang.
Mọi thứ vẫn ổn định cho đến khi lên tới tầng 6.
Ngay phòng đầu tiên trước cửa một căn hộ có treo tờ giấy”có người sống” 5 người mới tiến lại gần mở hé cửa, từ bên trong vang lên tiếng nấc nghẹn.Khi cả nhóm áp sát, một cô gái trẻ run lẩy bẩy thò đầu ra. Đôi mắt thâm lại vì thiếu ngủ, giọng lạc đi.
Cô gái trẻ
Cô gái trẻ
Các… các cậu là người sống thật sao?
Cô gái trẻ
Cô gái trẻ
Thật may quá… tôi tưởng chỉ còn mình tôi thôi…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được rồi không sao rồi, xuống dưới với bọn tôi nhé ở đấy vẫn còn những người sống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chúng ta sẽ ở tạm dưới tầng 1 chờ cứu hộ tới, bây giờ chỗ đó là nơi an toàn nhất rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nào ra đây đi, đừng sợ bọn tôi sẽ bảo vệ cô
Cô gái run rẩy sợ sệt , không dám bước ra vì cô biết có những sinh vật bị biến dị kì quái ở ngoài. Duy phải khuyên nhủ mãi, cùng An dìu mới khiến cô chịu rời khỏi căn phòng ngột ngạt bốc mùi ẩm mốc kia.
Cầu thang tầng sáu tối om, chỉ còn ánh sáng chập chờn từ một bóng đèn huỳnh quang nứt vỡ. Do là tầng cuối nên năm người định đặt bẫy nốt ở hành lang tầng này rồi mới đi xuống, dìu theo một người sống sót vừa tìm thấy, cô gái trẻ người vẫn không ngừng run lẩy bẩy, mặt mũi tái mét.
Bất chợt, mặt đất rung lên, như thể có thứ gì khổng lồ đang bước đi phía trước. Tiếng gầm khàn đặc vang vọng từ cuối hành lang, khiến không khí như đặc quánh lại.Từ góc tối, một hình thù dị dạng xuất hiện. Đó là một con quái vật khổng lồ, cao gần chạm trần, toàn thân căng phồng bởi những thớ cơ vặn xoắn. Da thịt nó loang lổ, từng mảng r.ách tươm lộ ra xương sườn và g.ân m.áu đỏ lòm. Gương mặt chỉ còn một hốc mắt sâu hoắm, còn lại bị che lấp bởi một cái miệng há ngoác chiếm nửa khuôn mặt, răng nanh nhọn hoắt như mảnh kính vỡ.
Nó gầm lên vang vọng hành lang tầng sáu, hùng hổ lao đến chỗ 6 người. Cả hành lang chấn động khi nó lao tới, bàn tay to bè quét ngang, móng vuốt cào nát cả bức tường.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mau đưa cô ấy xuống dưới!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Nhanh!
Anh Tú quát, tiếng dứt khoát vang lên.
Hùng lập tức kéo An, Duy và cô gái chạy về hướng cầu thang.
Chỉ còn Tú và Quang Anh đối mặt với con quái.
Tú rút ra thanh kiếm dài giấu trong vỏ sau lưng, lưỡi thép lóe ánh sáng xanh lạnh lẽo dưới đèn huỳnh quang. Anh hạ thấp người, thế đứng vững chắc, mắt không rời mục tiêu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cuối cùng cũng được chứng kiến một con quái rồi….điên thật
Quang Anh lẩm bẩm, tay siết chặt cán rìu.
Con quái gầm lên, lao như cơn bão. Tú bước chéo, đường kiếm ch.ém xẹt ngang, ánh kim vẽ một vệt sáng giữa bóng tối. Lưỡi thép x.ẻ to.ạc bắp tay dị dạng của nó, m.áu đen phun như mưa. Nhưng con quái gần như không biết đau, nó vung cánh tay còn lại định quật xuống.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc ăn như lợn nên mới to thế này nhỉ!
Quang Anh gầm lên, từ phía bên hông b.ổ rìu thẳng vào sườn. Tiếng xư.ơng g.ãy r.ăng r.ắc vang lên, vết chém sâu đến tận khung xương sườn. Con quái rú lên, xoay người hất mạnh, suýt ném Quang Anh văng ra ngoài cửa sổ vỡ.
Tú xoay vòng, đường kiếm tiếp theo ch.ém xéo qua cổ nó, gần như c.ắt đ.ứt khí quản. Máu đen tuôn thành dòng, mùi tanh nồng nặc. Con quái gào rống, quờ quạng điên loạn, hai bàn tay đập bừa bãi làm tường gạch vỡ vụn.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Giữ nó lại!
Tú hét.
Quang Anh nhảy lên, vung rìu chặn đòn, rồi ghì chặt cán rìu vào hàm con quái, giữ nó khựng lại. Cơ bắp anh căng cứng, gân xanh nổi hằn.
Tận dụng khoảnh khắc đó, Tú lao tới, tay siết chặt chuôi kiếm, đ.âm th.ẳng vào cổ họng dị dạng của nó. Một tiếng “xẹt” ướt át vang lên, lưỡi kiếm xu.yên th.ủng, m.áu phun ra trào ướt cả nền gạch.
Con quái co giật, rồi đổ sập xuống, cả hành lang rung chuyển.
Hai người thở dồn dập. Nhưng ngay lúc Tú quay lại, định kiểm tra đồng đội
Anh sững sờ.
Quang Anh đang quỳ xuống, m.áu mũi chảy xối xả, vệt đỏ vẽ dài xuống cằm. Đôi mắt anh đã hóa đen kịt, tối om như vực sâu. Tay anh run rẩy, rìu vẫn nắm chặt đến mức ngón tay bật máu.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Quang Anh!
Tú quát, lao tới định đỡ.
Nhưng Quang Anh bất thình lình ngất gục, cơ thể nặng nề đổ xuống sàn.
Trong bóng tối nơi tâm trí, Quang Anh thấy mình bị bao vây bởi những tiếng thì thầm ghê rợn. Hàng chục giọng nói gào vào tai, rót vào đầu anh từng lời độc hại.
Một phiên bản méo mó của chính anh xuất hiện, toàn thân phủ màu đen kịt, nanh nhọn hoắt, cười nhếch mép. Những lời thì thầm rót thẳng vào não, gõ dồn dập như búa tạ.
“Ngươi mạnh mẽ lắm… nhưng ngươi hèn nhát”
“Ngươi muốn thoát khỏi số phận tầm thường, đúng không?“
“Ta có thể cho ngươi sức mạnh… chỉ cần ngươi buông xuôi”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là ai! Mau bước ra đây!
Bóng tối như một dòng dung dịch đặc sệt, len lỏi khắp người anh, trói buộc từng thớ thịt.
“Ta chính là người. Trong tâm chí ngươi luôn khao khát quyền lực. Ngươi muốn giết, muốn thống trị mà. Đừng chối bỏ nữa…”
Hơi thở anh gấp gáp, những tiếng thì thầm chồng chéo, đập dồn như búa b.ổ vào não. Ngay khi anh gần như khuỵu xuống trong cơn mê đen đặc ấy.
Quang Anh gầm lên, gào thét trong bóng tối.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không…Không..Biến đi!
Tiếng hét vang vọng, cuốn phăng mọi ảo ảnh. Bóng tối vỡ tung thành hàng ngàn mảnh, tan biến trong cơn gió lạnh buốt.
________________________________________
Lấm Khanh
Lấm Khanh
Hôm quá muốn cố mà lười nó ngăn tớ lại nên nay mới xong để đăng🤡
Lấm Khanh
Lấm Khanh
Hẹ hẹ
Lấm Khanh
Lấm Khanh
Các cậu đọc chuyện vui vẻ nha
Lấm Khanh
Lấm Khanh
2/9 vui vẻ nháaaaaaaaaaaaaaaaaa
Hot

Comments

Sứa bị tâm thần=)))

Sứa bị tâm thần=)))

Má đang căng thẳng=))) ổng làm t cười điênnnn

2025-09-02

1

Guleir.w 💦

Guleir.w 💦

Em nè khổ quá

2025-09-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play