Chapter 2

...
Hai năm sau kể từ hôm đó, tôi đã chuyển đến đất nước Ý xinh đẹp. Cùng với con gái đáng yêu. Con bé được một tuổi rưỡi, giọng nói ngọng nghịu gọi mama. Dễ thương đến rung động.
Một hôm, tôi mang theo đứa con trên chiếc xe đẩy trẻ em. Cùng nhau dạo quanh công viên. Trời hôm ấy là một ngày có bầu trời xanh, nắng đẹp, không khí ấm áp xen lẫn cảm giác mát mẻ từ gió thu.
Ngẩng đầu lên, bắt gặp một ánh mắt đang nhìn mình và con chằm chằm. Một ánh mắt sắc lẹm, lạnh lùng mà tôi không bao giờ quên - người đàn ông mà tôi căm hận nhưng vẫn còn vương vấn chút cảm xúc màu hồng. Nhưng…kế bên anh ta là Linh Nhi và đứa con trai tầm tuổi con nhà tôi.
Lâm Mạnh Kha
Lâm Mạnh Kha
Tôi bảo cô cút đi thật xa cơ mà?
Giọng anh ta lạnh lùng, đầy vẻ chán ghét nhìn tôi.
Lâm Mạnh Kha
Lâm Mạnh Kha
...
Lâm Mạnh Kha
Lâm Mạnh Kha
Con của tôi...?
An Nhã Vy
An Nhã Vy
Không.
Tôi né tránh ánh mắt của anh ta, quay người bước đi. Cánh tay tôi chuyển hướng chiếc xe đẩy.
Lâm Mạnh Kha
Lâm Mạnh Kha
Đợi đã!!!
Bàn tay anh giữ lại, mắt trừng trừng nhìn tôi.
Lâm Mạnh Kha
Lâm Mạnh Kha
Trước khi ly hôn, cô đã ăn vụng sau tôi?!
Giọng anh ta gắt gỏng, đầy vẻ chất vấn.
An Nhã Vy
An Nhã Vy
Ừm, vậy thì sao?
An Nhã Vy
An Nhã Vy
Anh có, còn tôi thì không?
*Chát*
Một cái tát giáng thẳng xuống mặt tôi, cũng như là thổi bay đi chút vấn vương còn sót lại. Má tôi nóng rực, tai ù đi thấy rõ.
Linh Nhi
Linh Nhi
A Kha... Hai người đừng vì em mà cãi nhau mà...
Giọng nói ưỡn ẹo, điệu đà phát ra từ miệng của Linh Nhi. Cô ta còn cố kéo dài từng chữ, làm như vậy nghĩ rằng sẽ rất dễ thương.
Nghe tiếng cãi vã, con tôi mở đôi mắt to tròn, lấp lánh nhìn quanh, hình như còn đang rất buồn ngủ.
- Oa oa oa!
Tiếng khóc của con bé vang lên.
Cùng lúc đó, đứa con trai của "cặp đôi tình yêu" đó cũng khóc vang theo.
Linh Nhi hốt hoảng nhìn Lâm Mạnh Kha. Chẳng biết lí do gì…mà cô ta cũng khóc theo.
Tôi khó hiểu nhìn. Còn Lâm Mạnh Kha thì nhẹ nhàng dỗ dành, sau đó, thì quay qua, chửi rủa tôi.
Lâm Mạnh Kha
Lâm Mạnh Kha
Cô đúng là đồ sao chổi, đi đến đâu cũng mang lại cho người khác đầy vẻ chán ghét!
Câu nói ấy như gáo nước lạnh dội thẳng lên đầu của tôi, như một bàn tay vô hình mà bóp nghẹt lấy trái tim tôi…Cốt lõi của trái tim như đã bị biến mất từ 5 năm trước…Nhịp tim rỗng hoác dồn dập vang lên trong lồng ngực. Não tôi lúc này chỉ còn 3 chữ: “TÔI HẬN ANH…”
...
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play