Chap4: Bị Xử Tử??

________
Buổi trưa, mặt trời treo lơ lửng trên cao, ánh sáng hắt xuống sân huyện đường loang loáng, nóng hầm hập nhưng chẳng ai dám thở mạnh
Giữa công đường chật chội
Trong sân huyện đường, dân chúng vây kín, bàn tán xôn xao
Em bị áp giải đến, hai tay trói chặt sau lưng, dây thừng siết hằn vào cổ tay gầy gò, chiếc áo từ đêm mưa vẫn chưa kịp khô, dính sát vào thân thể, trông em lại càng thêm nhếch nhác
lính huyện: cho truyền phạm nhân Đức Duy lên công đuờng!
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// bị áp giải quỳ thụp xuống huyện đường //
dân chúng: thằng bé thư sinh trông hiền thế kia mà dám giết người sao?
dân chúng: hiền với dữ, ai biết được, người càng nhìn nho nhã càng giấu dao trong lòng
dân chúng: lòng người khó đoán, ai biết được
Những tiếng xì xào như từng nhát dao đâm thẳng vào tai, khiến gương mặt em càng lúc càng tái nhợt
quan huyện : // ngồi chễm chệ trên ghế, tay gõ nhịp xuống bàn gỗ //: thư sinh kia, đêm qua ngươi sát hại thương nhân, cướp bạc rồi đem giấu trong tay nải, chứng cứ rành rành, còn gì chối cãi?
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// cắn môi đến bật máu, giọng run rẩy nhưng vẫn cố kiên trì //
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
đại nhân… tiểu sinh cả đêm chỉ ngồi hong áo, chưa từng rời khỏi phòng nửa bước
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
bạc trong tay nải… không phải của ta, có người hãm hại…
quan huyện ://cười lạnh, vung tay //: ngươi nói có kẻ hãm hại? Vậy nhân chứng đâu? Ai có thể chứng minh?
quan huyện: đứng giữa công đường ngươi còn muốn chối cãi
Không khí chợt nghẹn lại, tất cả đều im lặng, trái tim em như rơi xuống vực sâu – cô độc, bất lực và sợ hãi như con cá nhỏ mắc cạn giữa sa mạc
Ánh mắt em đảo quanh như thể tìm kiếm cọng rơm cứu mạng cuối cùng, nhưng chỉ nhận lại là những cái cúi đầu lảng tránh của những người chứng kiến
ông chủ quán :// không dám nhìn thẳng vào em, chỉ siết chặt góc áo, mồ hôi rịn ra trên trán //
quan huyện :// vỗ mạnh bàn, giọng gầm vang // lời đã rõ, tội đã định! Người đâu, lôi hắn xuống, chờ ngày chém đầu thị chúng!
Tiếng chiêng “boong” một tiếng nặng nề vang vọng khắp công đường, mặt em tối sầm lại, đôi chân khuỵu xuống, toàn thân run lẩy bẩy. Ánh mắt tuyệt vọng nhìn quanh – chẳng một ai chìa tay cứu giúp
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// bị lôi đi // Không.. không.. ta bị oan..
Ngay khoảnh khắc em bị kéo đi, ngoài sân vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.Một giọng nói vang rền, trong trẻo mà mạnh mẽ:
“Khoan đã! Vụ án chưa sáng tỏ, ai dám vội kết tội người vô tội?”
Cánh cửa công đường bật mở, bóng dáng một công tử quyền thế trong cẩm bào bước vào, khí thế như gió mạnh ép xuống cả gian đường
Quang Anh xuất hiện với dáng vẻ uy nghiêm, người mặc cẩm bào màu xanh lục , vạt áo thêu lên những đường uốn lượn, dưới ánh nắng hắt qua mái hiên công đường, từng sợi kim tuyến trên y phục sáng lấp lánh.Mỗi bước chân của hắn đều nặng nề, dứt khoát, khiến cả công đường lặng như tờ
quan huyện:// vừa thấy anh liền tái mặt, vội đứng dậy cúi chào //: đại quan… sao ngài lại -..
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// khẽ nâng tay, giọng bình thản nhưng lại vô cùng nặng nề //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Vụ án xảy ra ngay trong địa phận của ta, ta sao có thể ngồi yên?
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
quan huyện, ngươi định kết án mà chưa tra xét rõ ràng sao?
Em lúc này vẫn quỳ dưới đất, mái tóc lúc này còn ươn ướt nà rũ xuống gương mặt trắng bệch, dây trói siết chặt vào cổ tay, để lại vệt đỏ sâu bật máu, em ngẩng đầu lên theo bản năng, ánh mắt run rẩy như chú chim nhỏ bị thương
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// run rẩy ngẩng đầu lên sợ hãi //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// chạm phải ánh mắt em, liền khựng lại một thoáng //"Duy"
Ánh mắt trong veo, tuyệt vọng kia dường như đâm thẳng vào lồng ngực hắn
Một kẻ vốn quen nhìn cảnh tranh quyền đoạt lợi, kẻ mạnh chà đạp kẻ yếu, nay lại thấy lòng mình đau nhói đến lạ, ánh mắt ấy trong sáng, thanh thuần đến mức khiến lòng hắn dấy lên cảm giác khó tả
Một thoáng yên lặng bao trùm, chỉ nghe tiếng gió lùa qua mái ngói
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// bước chậm đến gần, ánh mắt không rời khỏi dáng vẻ gầy gò của em quỳ trên nền gạch lạnh //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
" mới xa anh có 3 năm sao em lại gầy yếu thế này "
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// nhẹ nhàng đỡ em đứng dậy //
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// hơi né tránh, cúi đầu sợ hãi //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// không để ý việc em né tránh mình mà quay qua quan huyện chất vấn //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
chỉ dựa vào một thỏi bạc dính máu, đã muốn quy tội giết người?
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
nếu như vậy, bất kỳ ai trong quán trọ cũng đều có thể là hung thủ
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
quan huyện, ngươi làm việc như thế, có phải quá cẩu thả rồi không?
quan huyện :// lo lắng, vội gập người, lí nhí //:đại công tử dạy chí phải… nhưng… nhưng chứng cứ—...
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// bật cười khẽ, ánh mắt sắc bén lẹm // chứng cứ ư?
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Vậy để ta điều tra, trong ba ngày, nếu ta không chứng minh được hắn vô tội, ngươi muốn xử thế nào thì tùy, ta tuyệt không ngăn cản
Sau đó cuộc xét xử tạm dừng lại vì chưa có đủ chứng cứ, còn em tuy bị biệt giam nhưng lại được đối xử chu đáo, được quan tâm đắp chăn mỗi lúc ngủ, được ăn những bữa cơm ngon, được người gác riêng để khỏi bị bắt nạt, nhưng với em sự lo lắng vẫn ở đó nó không giảm thậm chí còn tăng theo thời gian nhưng em có 1 niềm tin rằng vị đại quan ấy sẽ giúp em
vài ngày sau cuộc xét xử diễn ra dưới sự chứng kiến của dân chúng nhưng tên quan huyện lại như có ý đồ gì - rất đắc ý
quan huyện:vì ngài đã đặc biệt dành thời gian đến đây, vậy nên tôi sẽ cho đại quan xem nhân chứng
quan huyện :// ra hiệu áp giải ông chủ quán trọ lên //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// bình tĩnh // vậy đuợc ngươi nói xem hôm trước ngươi đã thấy gì
ông chủ quán: // run rẩy cúi đầu không muốn nói //tôi... tôi-..
quan huyện : //đập bàn quát //: Nói! Đêm đó ngươi thấy gì?
ông chủ quán : // miễn cưỡng nói // T–thư sinh kia… quả thật, ta thấy hắn đi ra khỏi phòng tên thương nhân lúc nửa đêm…
Tiếng ồn ào nổi lên. em như bị dao đâm, sắc mặt trắng bệch, em không ngờ rằng ông chủ quán, một người tốt bụng như vậy lại làm thế với mình
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// nhíu mày, tiến lên một bước, ánh mắt sắc lẹm nhìn ông chủ quán //: ngươi chắc chắn chứ?
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
nửa đêm mưa gió, ngọn đèn leo lét, ngươi thấy rõ sao?
Ông chủ toàn thân run lẩy bẩy, mồ hôi túa ra, hình ảnh đêm đó chợt hiện về – dáng vẻ em ngồi hong áo ướt bên bếp, và… ba bóng người lạ lén vào phòng thương nhân
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// giọng lạnh buốt, anh gằn từng chữ như đè nặng //: ngươi đang làm chứng cho sự thật… hay đang làm chứng cho cái mạng hèn này của ngươi?
Cuối cùng, ông chủ quỳ sụp xuống, nước mắt giàn giụa: tiểu nhân sai rồi! Là quan huyện-.. quan huyện ép ta vu oan cho thư sinh kia
ông chủ quán: thực ra đêm đó, ta thấy rõ có ba kẻ lạ mặt bước vào phòng thương nhân
ông chủ quán: còn thư sinh kia, hắn cả đêm chỉ ngồi trong phòng hong áo, từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi phòng
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// nghe vậy, tim vốn trĩu nặng như bị siết lại bất ngờ được buông lỏng //
Cả công đường náo loạn, ánh mắt em ướt át, bờ môi khẽ run run, trái tim vốn chìm trong tuyệt vọng nay chợt bùng lên một tia sáng
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// quay sang nhìn em, ánh mắt kiên định, như ngầm nói //: “Có anh ở đây rồi , sẽ không ai có thể hại em được nữa "
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
" cũng may mình chưa phải dùng đến cách cực đoan đấy “
Sau đó quan huyện bị xử tội, hung thủ thật sự bị bắt. Bạc dính máu trong tay nải em hóa ra chỉ là trò gài bẫy của kẻ hãm hại. Công đường lần nữa vang tiếng chiêng, lần này không phải để định tội, mà để rửa sạch oan khiên
Khi dây trói được cởi bỏ, em đứng giữa công chúng, gương mặt xanh xao, đôi mắt hoe đỏ vì những ngày bị giam cầm, em cố mập mấp máy môi, muốn nói lời cảm tạ với hắn, nhưng cổ họng nghẹn lại, chỉ có giọt lệ chảy xuống má
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
..hức... hức.. // bật khóc //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// tiến lên, khoác chiếc áo choàng của mình lên vai em, giọng hắn trầm thấp và ấm, chẳng còn chút vẻ kiêu ngạo nào //:
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
E-..ngươi gầy đi nhiều rồi, gió thu se lạnh, đừng để nhiễm hàn // gạt đi nước mắt trên má em //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
" phải từ từ em ấy chưa quen mình "
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// giật mình, khẽ ngẩng lên //
Trong đôi mắt ấy không có uy nghiêm, mà chỉ là sự dịu dàng, như ánh mặt trời xuyên qua tầng mây dày đặc . Mặt trời của riêng em
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// đỡ em đi từng bước //: những ngày bị giam, chắc khổ lắm? Đừng lo, từ nay sẽ không ai dám động đến ngươi nữa
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
Hoàng Đức Duy [ kiếp 1 ]
// cắn môi, bờ vai khẽ run, bao nhiêu tủi hờn dồn nén, giờ mới vỡ òa thành tiếng nức nở //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// không nói thêm, chỉ để em dựa vào vai mình khóc, lặng lẽ chờ đến khi dòng nước mắt ấy khô dần trong gió //
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
Nguyễn Quang Anh [ Rhyder ]
// nhẹ nhàng mỉm cười //
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play