Ep 3

Buổi sáng thứ Hai, sân trường nhộn nhịp như chợ nhỏ. Tiếng giày dép xen lẫn tiếng trò chuyện, tiếng loa phát thanh vang vọng: “Các em nhanh chóng ổn định hàng ngũ để chào cờ đầu tuần
Trong đám đông học sinh, Phan Phước An đứng cạnh Hải. Cậu nhìn lướt qua hàng lớp 12, nơi có bóng dáng của Khánh chàng trai cao ráo, tóc gọn gàng thêm chiếc áo khoác xanh đậm nhìn cực kỳ nổi bật
Cậu lỡ ngẩn người. Tim cậu đập thình thịch
Hoàng Hải
Hoàng Hải
Ủa, mày định ‘tấn công mục tiêu’ mới rồi hả?
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
//đỏ mặt// Tao… tao đâu có
Hoàng Hải
Hoàng Hải
Thôi khỏi chối. Tao nhìn cái ánh mắt của mày đủ biết rồi. Sau vụ anh Nghĩa, mày chưa rút kinh nghiệm hả An? //nhấn giọng, vừa bực vừa lo//
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
//cười gượng// Khánh khác. Tao nghe nói anh ấy hiền, dễ gần hơn. Biết đâu lần này không tệ như bữa trước
Hoàng Hải
Hoàng Hải
//thở dài ngao ngán// Ừ thì cứ thử đi. Để coi bị phũ kiểu nào nữa
__________________
Buổi ra chơi
Tiết thứ ba vừa dứt, sân trường tràn ngập tiếng cười nói. Cậu cầm chai nước, bước chậm chạp về phía cầu thang lên dãy lớp 12. Trong lòng hồi hộp lẫn lo sợ, nhưng cậu vẫn tự nhủ:
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Không thử thì làm sao biết. Lần trước bị phũ rồi, lần này chắc không tệ đến vậy đâu
Đứng trước cửa lớp 12A2, An thấy Khánh đang ngồi trong lớp, vừa cười vừa nói chuyện với nhóm bạn. An hít sâu, run rẩy bước vào
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Anh Khánh…
Giọng An khẽ vang, ngập ngừng
Trường Khánh
Trường Khánh
Có chuyện gì không?
An nắm chặt vở trong tay, lấy hết dũng khí:
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Dạ… em nghe nói anh học Anh Văn giỏi. Em có vài chỗ không hiểu… anh chỉ giúp em được không ạ?
Trong lớp có tiếng huýt sáo trêu chọc. Một đứa bạn của Khánh bật cười:
NVP
NVP
Ủa, fan nhí tới xin bí kíp kìa
Cả nhóm phá lên cười. Mặt An đỏ bừng, nhưng cậu cố giữ bình tĩnh
Khánh dựa người ra sau ghế, khoanh tay
Trường Khánh
Trường Khánh
Em lớp mấy? //nghiêng đầu//
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Dạ… em lớp 11A3
Khánh khẽ nhếch môi, giọng chua chát:
Trường Khánh
Trường Khánh
À, lớp thường à. Thế mà cũng dám lên đây hỏi bài lớp 12. Em nghĩ tụi anh rảnh lắm hả?
An khựng lại, tim như bị bóp nghẹt
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Không… em chỉ nghĩ… nếu anh có thời gian…
Khánh cắt ngang, giọng gay gắt hơn:
Trường Khánh
Trường Khánh
Nghe này. Muốn giỏi thì tự học đi. Đừng vin vào anh hay bất cứ ai. Người ta không có nghĩa vụ kèm từng đứa kém cỏi đâu. Hiểu không?
Không gian bỗng im bặt. Câu nói ấy như một nhát dao, chém thẳng vào lòng An. Mấy đứa trong lớp nhìn nhau, rồi lại bật cười
Một đứa trêu thêm:
NVP
NVP
Anh Khánh nói chuẩn. Học hành mà chỉ biết dựa dẫm thì mãi chẳng khá lên được hahahhha
An nuốt nghẹn. Cậu cúi gằm mặt, cố gắng giữ giọng không run:
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Em xin lỗi. Em… làm phiền anh rồi..
Cậu xoay người bước nhanh ra ngoài
__________________
Hành lang trống trải
An chạy ra phía hành lang vắng, hai bàn tay run lên. Trong đầu văng vẳng mãi câu nói của Khánh: “Đứa kém cỏi”
Mí mắt cay xè. An cắn môi đến bật máu, nhưng nước mắt vẫn rơi
Từ xa, Hải chạy theo, vừa thấy cảnh ấy đã sầm mặt:
Hoàng Hải
Hoàng Hải
Sao rồi? Lại bị phũ nữa hả?
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
//gượng cười, nhưng nụ cười méo mó// Anh ấy… nói tao kém cỏi. Rằng không ai có nghĩa vụ kèm tao…
Hoàng Hải
Hoàng Hải
//nghiến răng đến tức giận thay// Thằng đó coi thường mày trắng trợn. Mày nghe chưa? Đừng có mù quáng nữa!
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
//khẽ lắc đầu, giọng nhỏ như gió thoảng// Ừ… tao biết. Nhưng… tao không muốn bỏ cuộc dễ vậy. Chỉ cần một chút hi vọng thôi
Hải nhìn bạn mình, ánh mắt vừa thương vừa giận
Hoàng Hải
Hoàng Hải
An à, mày đang tự làm khổ mình đó
___________________
Chiều muộn
Tiết học cuối cùng vừa kết thúc, tiếng trống trường vang lên giòn giã, báo hiệu một buổi chiều nắng gắt lại đến. Học sinh ùa ra như bầy ong vỡ tổ, tiếng cười nói, tiếng xe đạp lạch cạch vang rộn cả sân trường
An ngồi lặng trên ghế, mắt dán vào cuốn tập nhưng đầu óc chẳng tiếp thu được gì. Trong tim cậu vẫn còn nguyên vết thương từ buổi sáng với Khánh. Nhưng kỳ lạ thay, cơn đau ấy lại không làm cậu chùn bước
Phước An / Pan06
Phước An / Pan06
Mình đã quen bị coi thường rồi… Nhưng chẳng lẽ ai mình quý cũng đều nhìn mình bằng ánh mắt ấy sao? Không lẽ… không ai trong bốn người có thể chấp nhận mình..
Khi cả lớp lục tục ra về, An đứng dậy, hít một hơi thật sâu. Lần này, ánh mắt cậu hướng về Đạt – chàng trai nổi tiếng đào hoa trong khối 12
____End chap 3____
Chị nè mấy cưng/tg
Chị nè mấy cưng/tg
Mới chap 3 mà nhỏ được hành ra bã luôn he 🥰
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play