#2.[Bóng Trăng Lặng – Lòng Người Chẳng Yên]

_______________________
Dương = Hắn Hùng = Em
Trăng đêm vằng vặc, ánh sáng bạc trải dài khắp đình viện. Gió len qua mái ngói cũ kỹ, đưa theo hương hoa quế nhè nhẹ. Không gian tĩnh mịch đến mức tiếng tim đập của em cũng vang vọng trong lồng ngực, hỗn loạn chẳng thể nào che giấu. Hắn vẫn nắm chặt tay em, bàn tay to lớn, lạnh lẽo nhưng rắn chắc, cứ như muốn giữ lấy một vật báu không đời nào chịu buông.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//giọng run, cúi gằm mặt// Dương… buông tay ra.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//cười nhạt, ánh mắt sâu thẳm// Buông ư? Ta không buông. Chỉ khi nào em dám nhìn thẳng vào mắt ta… rồi nói rằng em chưa từng dao động vì ta.
Nghe vậy, em cứng người. Đôi mắt khẽ chớp, lòng dậy sóng. Dao động ư? Phải, em đã dao động, nhưng làm sao dám thừa nhận? Chỉ cần thừa nhận… sẽ chẳng còn đường lui nữa.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//thì thầm, cố kìm nước mắt// Ngươi quá đáng lắm
Trái tim em như bị bóp nghẹt. Lời hắn không giống một lời tỏ tình, mà như một lời tuyên thệ, một sợi xích vô hình siết chặt. Vừa khiến em ngạt thở, vừa khiến em… không thể rời xa.
.
.
.
Ở Ngoài Rừng Vắng
Khải đứng nép trong bóng tối, ánh mắt lóe sáng lạnh lùng. Trăng bạc phủ xuống gương mặt hắn, khắc họa rõ từng đường nét u tối, đôi bàn tay siết chặt thanh kiếm bên hông đến nỗi gân xanh nổi rõ.
Phan Đình Khải
Phan Đình Khải
//nghiến răng, giọng khàn// Dương… ngươi tưởng rằng chiếm giữ được thì sẽ có được sao? Một ngày nào đó, chính em ấy sẽ nhìn thấy bản chất thật của ngươi. Và lúc đó… chính tay ta sẽ kéo em ấy ra khỏi vòng tay ngươi.
Nói rồi, hắn ngẩng mặt nhìn trời. Trăng đêm tròn đầy, nhưng trong mắt hắn chỉ còn lại một màu đen thẳm của hận thù.
Quay Lại Đình Viện
Hắn cuối cùng cũng thả tay em ra. Em thở phào, ngỡ rằng mình thoát khỏi sự kìm kẹp. Nhưng chưa kịp lùi một bước, hắn đã vòng tay ôm chặt lấy em từ phía sau. Bờ ngực rộng áp sát lưng, hơi thở nóng hổi ghé bên tai. Em run bắn, toàn thân cứng ngắc, đôi bàn tay nhỏ khẽ đẩy ra nhưng chẳng thể nhúc nhích.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ngươi… ngươi đang làm gì vậy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//khẽ thì thầm, giọng khàn khàn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đừng sợ… chỉ là ta mệt rồi. Cho ta ôm em một lát thôi.
Em cắn môi, tim đập thình thịch, vừa muốn giãy ra, vừa thấy lòng mềm nhũn. Ánh trăng phủ dài bóng hai người trên nền gạch. Một kẻ ôm chặt như giữ lấy sinh mệnh, một kẻ vùng vẫy yếu ớt nhưng không thể thoát. Không còn ai nói thêm lời nào. Chỉ còn tiếng tim đập loạn hòa vào tiếng gió, khiến cả đình viện chìm trong thứ lặng yên đầy khắc khoải.
.
.
.
Trong Tâm Trí Em Lúc Này
"Em nhắm chặt mắt, thở dài trong vô thức. Dương… rốt cuộc ta phải làm sao với ngươi đây?"
Còn hắn, siết vòng tay càng chặt, khẽ khép mắt lại, như thể chỉ cần thả lỏng… em sẽ tan biến vào màn đêm. Đêm dài, trăng sáng, nhưng lòng người chẳng thể nào yên.
_______________________
Tye🦄
Tye🦄
Mọi người thông cảm cho tye vì chap nó hơi ngắn nhá
Tye🦄
Tye🦄
Tại tye viết khá vội với lại hết ý tưởng nên thế🥹
Tye🦄
Tye🦄
Bai bai mn aa👋💗
NovelToon
Hot

Comments

_𝙈𝙚𝙤𝙞𝙚𝙪𝙪_

_𝙈𝙚𝙤𝙞𝙚𝙪𝙪_

tặng bà 6 bông nè ahihi👉👈😭

2025-09-03

1

•●Uyenni●•

•●Uyenni●•

tặng bà 1 vote tặng tui 1 chap aa

2025-09-03

2

Mitt

Mitt

cho em theo vs dka🥰

2025-09-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play