Chương 2. Gặp gỡ

Tối nay Dư Tuyết Mai sẽ đến quán bar, nơi đã hẹn với Lục Tuyết Kỳ để gặp mặt bạn bè cũ. Vậy mà từ sáng đến giờ mặt mài ba cô cứ xụ xuống, khiến cô ăn không ngon ngủ không yên. Cũng không biết tối nay làm sao tẩu thoát được đây.

Cũng may hôm nay anh trai đi công tác về sớm, Dư Tuyết Mai ngồi năn nỉ anh mình cả buổi anh mới chịu giúp cô. Gần tới giờ đi thì cả hai cùng nhau rời khỏi nhà, cô đi với anh trai nên đương nhiên dễ dàng ra khỏi nhà mà không bị ba la mắng.

“Anh có muốn vào ngồi chơi luôn không?” Dư Tuyết Mai vừa mở cửa xe đi xuống, muốn rủ anh mình vào cùng luôn.

“Không cần đâu, em cứ chơi đi khi nào về điện anh đến đón.” Dư Thiên lắc đầu từ chối.

Mấy ngày nay đi công tác bận bịu rất mệt, anh không có tâm trạng ngồi chơi rồi uống rượu cùng mấy đứa nhóc trẻ con này đâu.

“Aa vậy anh cứ về nghỉ ngơi đi, có gì lát nữa em sẽ kêu Tuyết Kỳ chở em về ké. Anh yên tâm nha.” Dư Tuyết Mai thấy anh mình quằn thâm mắt ngày càng hiện rõ là biết anh cô mệt mỏi cỡ nào rồi.

Nếu không phải bất đắc dĩ cô cũng không nhờ anh giúp mình trốn ra ngoài đâu.

“Ừm, vào đó nhớ cẩn thận để ý một chút, quán bar phức tạp lắm đấy.” Căn dặn em gái xong thì Dư Thiên lái xe chạy đi.

“Aaa” Dư Tuyết Mai vừa quay đi vào bên trong quán thì lại đụng phải ai đó.

Cứ như đụng phải bức tường ấy, sao mà cứng cáp thế này. Hình như là còn có cơ bắp nữa, cũng hơi mềm mềm ấy chứ.

“Sờ đủ chưa?” Thẩm Duệ Minh đen xì mặt ra khi bị người khác đụng chạm như thế, còn là người lạ không quen biết.

“X...Xin... Xin lỗi, anh có sao không?” Dư Tuyết Mai ngại chết đi mất, cái tật mê trai đúng là không bỏ.

“Đi đứng cho cẩn thận vào” Thẩm Duệ Minh nói xong liền rời đi.

“Cô gái, cô hay lắm!” Lý Hữu Đằng nhìn là biết thằng bạn mình bị ngại rồi vậy mà vẫn còn cười cho được.

Dư Tuyết Mai không hiểu chuyện gì, chỉ muốn kiếm cái lỗ rồi chui xuống trốn cho xong. Làm chuyện xấu mà còn bị người khác nhìn thấy rồi chọc quê nữa chứ.

“Cậu đến rồi hả? Sao mặt đen xì như ai chọc cậu thế kia?” Lục Tuyết Kỳ nhìn mặt Dư Tuyết Mai như dở khóc dở cười.

“Lúc nãy mình đụng người ở ngoài cửa nhưng mà phải nói anh ta rất đẹp trai nha. Dáng người cao ráo, còn cơ bắp, nghe giọng cũng rất trưởng thành rất hợp ý của mình.” Người đẹp thì Dư Tuyết Mai đã gặp nhiều, nhưng mà có khí chất như người khi nãy thì đây là lần đầu.

“Gì chứ? Cái tật mê trai của cậu đúng là không bỏ được!”

“Nếu mà có gặp lại chắc chắn mình sẽ xin số điện thoại hay kết bạn gì đó. Biết đâu có duyên rồi sao.” Dư Tuyết Mai suy tính trong đầu đủ thứ chuyện.

“Cậu đúng là hết thuốc chữa mà!” Lục Tuyết Kỳ lắc đầu chịu thua luôn.

“Chúc mừng cho chúng ta lâu ngày gặp lại, cũng chúc mừng cho Tuyết Mai thành công tốt nghiệp trở về từ nước Anh. Cạn ly!” mọi người cùng nhau nâng ly chúc mừng.

“Mọi người cứ chơi thoải mái nha, bữa này tôi mời.” Lục Tuyết Kỳ bình thường vẫn luôn chịu chi như thế, huống hồ còn là bạn bè cũ lâu lâu gặp mặt mời nhau cũng là chuyện bình thường.

“Tuyết Kỳ luôn là nhất, không hổ danh là lớp trưởng của lớp chúng ta.” Mọi người ai nấy cũng đều yêu mến nhau từ thời đi học cho đến bây giờ.

Trong đám bạn có người lại bắt đầu nói đến Dư Tuyết Mai, lúc trước cô cũng rất nổi tiếng trong trường bởi sự xinh đẹp còn học giỏi. Chỉ có cái là cô cũng rất là ham chơi thôi.

“Tuyết Mai dạo này sao rồi? Từ lúc cậu đi Anh thì rất ít nghe tin tức về cậu.”

“Mình vẫn bình thường mà, không có gì đặc biệt hết.” Dư Tuyết Mai cười cười đáp.

“Sao lại bình thường được chứ, cậu xinh đẹp như thế lúc trước còn đi học thì biết bao nhiêu người xếp hàng chạy theo. Cậu nói xem qua bển có quen được anh Tây nào hay không?” cả đám bắt đầu xông xáo lên.

“Không có.” Dư Tuyết Mai lắc đầu phủ nhận.

Những chuyện riêng tư cô cũng rất ít chia sẻ với nhiều người. Chỉ những người bạn thân thiết mới biết, chẳng hạn như Lục Tuyết Kỳ người luôn luôn biết mọi người của cô.

“Vậy cậu có người yêu chưa? Xem thử Trương Duy thế nào, nghe nói cậu ấy đã thích cậu lâu lắm rồi đấy?” người nói là bạn thân của Trương Duy, hôm nay Trương Duy có việc bận nên sẽ đến muộn một xíu.

“Mình không có hứng thú muốn quen bạn trai.” Dư Tuyết Mai thấy mấy người này đúng là nhiều chuyện thật nha.

“Ể Tuyết Mai, đó có phải anh cậu không?” Lục Tuyết Kỳ vừa mới trông thấy anh đi vào trong phòng bao.

Bọn họ thì ngồi ở ngoài chơi cho có không khí vui vẻ, tiếng nhạc xập xình nghe thích thú hơn nhiều. Còn phòng bao thì cũng được nhưng có cái không vui bằng ở ngoài, ngồi trong phòng bao thì cũng chỉ có mấy ông chú già đến làm ăn mới vào trong đó thôi.

“Anh mình chứ còn ai, sao lúc nãy anh ấy về nhà rồi mà. Để mình đi xem thử đã!” Dư Tuyết Mai nhân cơ hội này ra khỏi chỗ này một xíu cho tịnh tâm lại.

Cô nhanh chóng bắt kịp tiến độ của Dư Thiên, rồi chặn đường anh lại.

“Sao anh lại vào đây rồi?”

“Anh đến đây gặp bạn, khi nãy tính về rồi lại bị điện đến đây.” Dư Thiên cũng vì nể mặt bạn bè nên mới đến, chứ không giờ này anh ở nhà nằm ngủ rồi.

Nếu không phải Lý Hữu Đằng một hai giựt ngược giựt xuôi kêu anh tới chơi thì anh đâu có khổ sở như bây giờ. Còn nói đã có đủ mặt anh em hết rồi, nếu anh không đến thì biết tay.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Trai đẹp của chị đã xuất hiện rồi, tới đây chị sẽ bận rộn thôi, muốn lười cũng không lười được nữa, chị đã có mục tiêu để chăm chỉ đi làm😆😆😆

2025-09-11

2

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Cô ấy đã gặp đúng mục tiêu rồi , sắp có công việc để làm rồi ba ơi /Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2025-09-07

1

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Định mệnh của nàng xuất hiện rồi. Có mục tiêu để nàng đi làm ha

2025-09-07

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play