chap 3
Qua ngày hôm sau đi tới trường
Em vẫn bình thường như chưa có chuyện gì còn cô vì chuyện đó mà cả đêm không ngủ.
Park Chaeyoung ( em )
Sao đến trễ thế?
Lalisa Manoban ( cô )
Ngủ quên
Park Chaeyoung ( em )
Ngủ quên sao? sao trông cậu cứ giống như là thức trắng đêm ấy.
Lalisa Manoban ( cô )
( Thật sự xem đấy là chuyện bình thường sao? )
Lalisa Manoban ( cô )
.. Bỏ qua đi * đẩy em vào lớp*
Lalisa Manoban ( cô )
Gần đến giờ học rồi, vào lẹ đi
Park Chaeyoung ( em )
Biết rồi...
GVCN
Hôm nay là buổi học đầu tiên mong các em lắng nghe
Park Chaeyoung ( em )
* chăm chú ghi chép* ...
Lalisa Manoban ( cô )
* nằm phịch xuống bàn *
Lalisa Manoban ( cô )
* nhìn em* ....
Lalisa Manoban ( cô )
( làm gì mà chăm chú dữ vậy? )
Lalisa Manoban ( cô )
( Học giỏi đúng là có khác nhỉ? )
Em học rất giỏi, trái ngược với cô dù học lực khá nhưng lại không chịu học
Lalisa Manoban ( cô )
* ngáp* ... buồn ngủ chết mất
Lalisa Manoban ( cô )
Mày thật sự nghe hiểu à?
Park Chaeyoung ( em )
* Gật đầu*
Lalisa Manoban ( cô )
...Tao thì nghe chả hiểu gì cả
Park Chaeyoung ( em )
Tại cậu không chịu lắng nghe thôi
Lalisa Manoban ( cô )
...* quay chỗ khác* xí ...không thèm hỏi mày nữa.
Park Chaeyoung ( em )
* Đi lên thư viện* ...
Lalisa Manoban ( cô )
Lần nào cũng thư viện thư viện
Lalisa Manoban ( cô )
Không biết ở đó có gì vui nữa
Park Chaeyoung ( em )
Có kiến thức mới * đẩy gọng kính*
Lalisa Manoban ( cô )
..Mày tối ngày chỉ biết học thôi , có để ý gì tới tao đâu mà chỉ cho phép tao chỉ có mình mày là bạn~
Lalisa Manoban ( cô )
* Luyên thuyên không ngớt*
Park Chaeyoung ( em )
...* bình thản*
Park Chaeyoung ( em )
...* xem xét sách * hmm...
Park Chaeyoung ( em )
* ngước lên cao*...A ! Là cái đó
Park Chaeyoung ( em )
Lisa cậu lấy dùm tôi quyển ấy được không?
Lalisa Manoban ( cô )
* Đi đến * cao thế sao tao lấy?
Park Chaeyoung ( em )
Để tôi đi hỏi cô thư viện * bước đi*
Lalisa Manoban ( cô )
Muốn đọc sách đến v luôn hả? Kiếm cuốn khác là được mà..
Park Chaeyoung ( em )
Cô ơi cho em mượn thang nha cô?
Nhiều người
GV thư viện: lúc nãy thầy Quang lấy đi rồi.
Nhiều người
GV thư viện: em cần lấy sách hả?
Park Chaeyoung ( em )
Dạ vâng
Nhiều người
GV thư viện: để cô xem lại coi có còn gì không nhá?
Nhiều người
GV thư viện: xin lỗi em nhá, nhưng không còn sót cái nào nữa em ạ
Park Chaeyoung ( em )
* Gật đầu* dạ , xin lỗi vì đã làm phiền cô
Nhiều người
GV thư viện: * xua tay* không có gì đâu
Park Chaeyoung ( em )
Em xin phép* cúi người*
Park Chaeyoung ( em )
Ay da, thang cũng bị lấy đi mất rồi
Park Chaeyoung ( em )
Làm sao mà lấy đây?
Lalisa Manoban ( cô )
*Suy nghĩ *
Lalisa Manoban ( cô )
... Mày học giỏi để làm gì vậy?
Park Chaeyoung ( em )
H-hả ?
Lalisa Manoban ( cô )
* Cúi người bế em để lên vai*
Park Chaeyoung ( em )
* bất ngờ* A..aah!
Lalisa Manoban ( cô )
Đừng có vùng vẫy té đó !
Lalisa Manoban ( cô )
Đủ cao rồi đó ! , lấy đi
Park Chaeyoung ( em )
..* Bối rối* ( tự nhiên..)
Lalisa Manoban ( cô )
Có lấy không?
Park Chaeyoung ( em )
À..à..* với *
Vẫn còn thiếu một chút nữa , em cố với lấy , đến lúc chạm vào được thì người em không vững mà ngã xuống.
Cô đỡ lấy em bằng thân mình, lưng và tay vô tình va vào cạnh tủ sách, đầu đập mạnh xuống sàn.
Nhưng cô chỉ khẽ rên lên một tiếng.
Lalisa Manoban ( cô )
Ah...
Park Chaeyoung ( em )
Lisa..
Park Chaeyoung ( em )
Cậu...
Lalisa Manoban ( cô )
..Mày..mày không sao chứ? * lo lắng*
Park Chaeyoung ( em )
Không sao! người có sao mới là cậu kìa !! * sốt sắng *
Park Chaeyoung ( em )
Cậu có sao không?! , ngồi dậy cho tôi xem !
Lalisa Manoban ( cô )
Tôi không sao đâu *lấy ngón cái chỉ vào mình*
Park Chaeyoung ( em )
Đầu cậu đập mạnh dưới sàn như vậy mà !! * ứa nước mắt*
Lalisa Manoban ( cô )
* ngạc nhiên* ( hể? nó khóc ư?)
Lalisa Manoban ( cô )
Nè ! Tao thật sự không sao mà.
Lalisa Manoban ( cô )
Chẳng phải vẫn đang nói chuyện bình thường với mày à?
Park Chaeyoung ( em )
Nhưng.. nhưng * lấy tay đặt ra sau đầu cô*
Park Chaeyoung ( em )
*Chảy nước mắt* ..lỡ cậu có chuyện gì thì sao đây hả?!
Lalisa Manoban ( cô )
...* Nhìn em* ... khóc rồi
Park Chaeyoung ( em )
Hức! tôi khóc..hồi nào?
Park Chaeyoung ( em )
Cậu đừng có mà xem nhẹ chuyện này!
Park Chaeyoung ( em )
Lỡ..lỡ đâ-
Em bị cô dùng tay bịt miệng lại
Lalisa Manoban ( cô )
Suỵt...tao không sao thật mà
Lalisa Manoban ( cô )
* Lau nước mắt cho em* ... nín đi
Lalisa Manoban ( cô )
* Ngượng* ..( cứ như dỗ em bé ấy )
Park Chaeyoung ( em )
Hức ! .. ư hư..sao tự nhiên lại đỡ cho tôi?!
Lalisa Manoban ( cô )
Tao mà không đỡ người té bây giờ là mày đó
Lalisa Manoban ( cô )
Rồi mày có chịu nổi không?
Park Chaeyoung ( em )
...hic .
Lalisa Manoban ( cô )
* ngồi dậy * ...hư.
Lalisa Manoban ( cô )
*Nhăn mặt*...đừng khóc nữa ! đồ mít ướt !
Lalisa Manoban ( cô )
Tao không sao thật mà * nhỏ giọng*
Lalisa Manoban ( cô )
... ( Đau thật đó... lưng mình hình như chảy máu rồi..)
Park Chaeyoung ( em )
...Ai là đồ mít ướt chứ?! * lau nước mắt*
Lalisa Manoban ( cô )
Mày chứ ai?
Park Chaeyoung ( em )
Đứng lên đi !
Park Chaeyoung ( em )
Cậu có đứng lên được không?
Lalisa Manoban ( cô )
Sao lại không? * đứng lên*
Lalisa Manoban ( cô )
( Ư !....nếu lúc nãy là cậu ta thì chắc chết mất ..) * nhăn mặt*
Lalisa Manoban ( cô )
( ..Đau thật ấy chứ..)
Park Chaeyoung ( em )
Quay lưng lại tôi xem ..
Lalisa Manoban ( cô )
( Cậu ta sẽ thấy mất )
Lalisa Manoban ( cô )
Ay da, ...đau đầu quá đi
Park Chaeyoung ( em )
* Lo lắng* hả ?! đau ở đâu vậy?
Lalisa Manoban ( cô )
Bây giờ lạnh quá lấy cho tao chiếc áo khoác nhé? ( ...lo lắng gì dữ vậy..)
Park Chaeyoung ( em )
À được!
Em chạy đến chỗ chiếc bàn chộp lấy áo khoác của cô.
Lalisa Manoban ( cô )
* Luôn đưa mặt về phía em* ...
Park Chaeyoung ( em )
* Đưa cho cô * nè !
Lalisa Manoban ( cô )
* Nhận lấy - mặc vào* ...
Lalisa Manoban ( cô )
... Cuốn sách đó?..
Lalisa Manoban ( cô )
Không lấy nữa sao?
Park Chaeyoung ( em )
Cậu muốn té nữa sao?
Park Chaeyoung ( em )
Đập đầu xong rồi ngáo luôn à?
Park Chaeyoung ( em )
Tôi không lấy nữa đâu.
Park Chaeyoung ( em )
Mình về lớp đi- à không
Park Chaeyoung ( em )
Tôi đưa cậu lên phòng y tế nhé?
Lalisa Manoban ( cô )
Không cần đâu ! tôi ổn
Park Chaeyoung ( em )
* bước đi *
Park Chaeyoung ( em )
* Mím môi*.... cũng tại tôi hết..
Park Chaeyoung ( em )
Tại tôi muốn lấy cuốn sách đó..n- nên cậu mới té * tự trách*
Lalisa Manoban ( cô )
Nhưng ai là người bế mày?
Lalisa Manoban ( cô )
Tự trách thì tìm lí do nào hợp lý đi
Lalisa Manoban ( cô )
Lỗi là tại tao
Lalisa Manoban ( cô )
Tao không bế mày thì làm sao mày xém té
Lalisa Manoban ( cô )
Rồi cớ sự như vầy
Lalisa Manoban ( cô )
Dù gì thì chuyện cũng đã qua rồi...
Lalisa Manoban ( cô )
Tao cũng có bị gì đâu
Park Chaeyoung ( em )
...Tôi biết rồi..( có lỗi quá đi mất )
Lalisa Manoban ( cô )
* khoác vai em* ...về- ( đau ..đau..tay cũng đau luôn sao? )
Lalisa Manoban ( cô )
À .. mình về lớp thôi * bước đi*
Park Chaeyoung ( em )
Ừ...
Những tiết học trôi qua như gió. Mới đó đã ra về rồi.
Park Chaeyoung ( em )
...* bân khuân* ...( Cậu ấy ngủ ngon thế kia .)
Park Chaeyoung ( em )
Nè * Đụng vào người cô *
Lalisa Manoban ( cô )
* Giật bắn người - quay qua nhìn em* ..Hả?!
Park Chaeyoung ( em )
Về thôi
Lalisa Manoban ( cô )
Ra về rồi á?
Park Chaeyoung ( em )
Ừ! * gật đầu*
Lalisa Manoban ( cô )
Về thôi * thu dọn *
Nói thu dọn vậy chứ bên bàn cô chỉ có vài cây viết và một cuốn sổ nhỏ thôi .
Park Chaeyoung ( em )
Về thôi...
Lalisa Manoban ( cô )
Đi !
Cả hai cùng bước ra khỏi cửa lớp, đứng sánh vai với nhau tựa như hai người thương nhau vậy .
Park Chaeyoung ( em )
*Quay người*
Lalisa Manoban ( cô )
Mày đi bằng xe gì vậy?!
Park Chaeyoung ( em )
Xe hư nên tôi đi bộ đến trường
Lalisa Manoban ( cô )
Lên xe đi, tao chở mày về !
Park Chaeyoung ( em )
Được không đó?
Lalisa Manoban ( cô )
Chẳng phải lúc C1 đều là tao chở mày về sao?
Park Chaeyoung ( em )
Ừ.. được cái lần nào cũng té
Lalisa Manoban ( cô )
Bớt nói lại đi
Lalisa Manoban ( cô )
Không là tao dục mày vô thùng rác đó !
Park Chaeyoung ( em )
Biết rồi, không nói nữa.
Lalisa Manoban ( cô )
*Đưa nón* đội đi !
Park Chaeyoung ( em )
Ờ * nhận lấy*
Xong xui họ bắt đầu chạy về, suốt quảng đường họ nói chuyện rất nhiều
Thường là những câu chọc ghẹo
Nhưng hôm nay có lẽ khác.
Lalisa Manoban ( cô )
Mày thích kiểu người như nào vậy?
Park Chaeyoung ( em )
Hỏi chi vậy?
Lalisa Manoban ( cô )
Trả lời đi !
Park Chaeyoung ( em )
Ờ thì...cao nè, môi mỏng nè, tinh tế , tử tế , đặt biệt là phải có 6 múi và mũi cao .
Lalisa Manoban ( cô )
....Ừ
Park Chaeyoung ( em )
Mà hỏi để làm gì vậy?
Lalisa Manoban ( cô )
hỏi chơi thôi
Park Chaeyoung ( em )
...( Bị đập đầu xong ngáo đá luôn rồi . )
Park Chaeyoung ( em )
* Theo phản xạ ôm cô*
Vô tình chạm vào vết thương của cô
Lalisa Manoban ( cô )
A ......* kìm lại*
Park Chaeyoung ( em )
Hả? cậu sao vậy?
Lalisa Manoban ( cô )
Không gì
Lalisa Manoban ( cô )
Tới nhà mày rồi, xuống đi...( đau quá đi )
Park Chaeyoung ( em )
Từ từ! * bước xuống*
Lalisa Manoban ( cô )
Tạm biệt 🖕
Park Chaeyoung ( em )
Tạm biệt
Park Chaeyoung ( em )
* Liếc sang bóng người đang lấp ló* ...Tôi vào nhà đây
Lalisa Manoban ( cô )
Tạm biệt
Park Chaeyoung ( em )
* chu nhẹ môi* bye
Lalisa Manoban ( cô )
....* Đáp lại* bye
Lalisa Manoban ( cô )
( Mẹ ! Cứ như hai người yêu nhau í )
Lalisa Manoban ( cô )
( nhưng mà...đau quá )
Comments
Phởu
mắc đọc truyện mà quangcao quàii
2025-09-12
1
Vịu ơ của Lalisa
Auu cũng ngủ ngon
2025-09-07
1
Vịu ơ của Lalisa
Hết hồn
2025-09-07
1