// Văn Hàm // Vết Thương Dần Lành!
Chap 2
Tả Kỳ Hàm chỉ mới học được một ngày.
Nhưng từ sáng sớm, cậu đã bị ép rửa giày cho bạn cùng lớp, lau bảng, xách cặp cho đứa con gái ngồi bàn đầu
Tay bị đứt, đầu gối xây xát – không ai quan tâm.
Tiết hai, trời nóng.
Cậu mồ hôi nhễ nhại, vẫn cố gắng chép bài.Nhưng chỉ vừa viết được vài chữ...
Quyển vở của cậu bị giật phăng ném xuống đất.
Một cái bóng cao lớn đổ xuống bàn.
Dương Bác Văn
Mày không nghe tao nói à?!
anh nheo mắt , giọng lạnh băng.
Dương Bác Văn
Tao bảo mày qua lau bàn cho tao trước mà?!
Dương Bác Văn
Mày điếc à?!
Hàm cúi đầu , tay siết chặt cây bút , môi cắn đến bật máu.
Cậu không nói gì , không đứng dậy.
Hành động đó như một cái tát vào mặt Văn.
Cậu bị đánh một cái tát thẳng mặt, đầu lệch sang một bên, đập vào góc bàn.
Cả lớp im bặt
không ai dám thở mạnh
Máu rịn ra từ mép Hàm, vết bầm đỏ lập tức hiện rõ trên má trắng hồng.
Phía trước, Hàm Thụy đột ngột đứng bật dậy, gạt ghế chạy về phía sau:
Trương Hàm Thụy
Dương Bác Văn!!! Đủ rồi đó___
Nhưng cổ tay em bị ai đó nắm chặt từ phía sau.
Anh vẫn ngồi, chỉ đưa tay ra đúng lúc em định chạy qua.Giọng trầm thấp, lạnh đến mức khiến người nghe rùng mình:
Trương Quế Nguyên
Đừng lo chuyện bao đồng!
Thụy quay đầu lại , ánh mắt đỏ hoe :
Trương Hàm Thụy
Anh...nhưng cậu ấy___
Trương Quế Nguyên
Im lặng đi!
Nguyên lạnh nhạt ngắt lời không một chút chần chừ.
Thụy khựng lại.Nguyên buông tay cậu ra như chưa từng chạm vào
Gương mặt anh vô cảm, ánh mắt chẳng thèm liếc về phía Tả Kỳ Hàm đang run rẩy ngồi bệt dưới đất.
Văn đá vào chân bàn cậu , khịt mũi :
Dương Bác Văn
Không biết điều!
Dương Bác Văn
Mày nghĩ mày là ai?!
Rồi Văn quay đi, thong thả về chỗ như vừa dạy dỗ một con chó hoang không biết nghe lời.
Cả lớp cười khúc khích , không ai động đậy , không ai giúp.
Tả Kỳ Hàm ngồi đó, máu chảy từ mép xuống cổ áo, mắt mờ đi, không rõ vì đau hay vì nhục.
Phía trước, Thụy siết chặt tay, nhưng không tiến thêm được bước nào.Em chỉ lặng lẽ cúi đầu, thì thàm :
Trương Hàm Thụy
...Xin lỗi...
Nguyên không nhìn Thụy
Cũng chả muốn nhìn ai.
Chỉ có Hàm, ngồi bệt giữa lớp học, tay run lên từng đợt như muốn biến mất khỏi thế giới này.
Comments
𝙩𝙤 𝙢𝙚𝙩 𝙡𝙖𝙢.
truyện nì ngược nhiều khong rạ sốp
2025-09-07
1
Mie trầm cảm nặng rùiii 🥹
Tg ơi em sớm thứ 2 lun nek
2025-09-07
1
𝙉𝙝𝙞𝙖𝙣𝙝🐤
Kh dám nhận cùng họ với mình
2025-09-07
3