#4 Huyết Ấn Nguyệt Hoa

→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Gió đêm tháng tám dần nổi, trăng tròn vằng vặc treo cao, soi sáng từng phiến lá rừng như ngọc sáng lấp loáng.
Hồ Ly Tộc vốn lấy trăng làm mạch, mỗi khi trăng tròn sáng rực, yêu lực liền cường thịnh.
Cũng chính là lúc tà vật ngoài ngàn dặm quấy nhiễu nhiều nhất.
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Quang Anh
Quang Anh
//Tựa bên hiên gỗ, mắt trầm tĩnh nhìn trời//
Chén trà bốc khói trong tay đã nguội từ lâu.
Trong tâm hắn, một mối lo không cách nào yên ổn.
Từ ngày Đức Duy tới, trong núi liên tiếp xuất hiện tà ảnh.
Hắn hiểu rõ, đây không phải ngẫu nhiên.
Quang Anh
Quang Anh
Từ khi hồ ly nhỏ đặt chân đến thung lũng này, tà ảnh nổi lên liên miên.
Quang Anh
Quang Anh
Chẳng lẽ...đây là ý trời chăng?
Quang Anh
Quang Anh
Trăng vốn là linh mạch hồ tộc, ánh trăng tròn chẳng khi nào vẩn đục.
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng sau đêm nay, ta lại thấy nguyệt quang phảng phất như phủ lớp huyết quang…
Ý niệm vừa dấy, liền có tiếng bước chân nhè nhẹ vọng lại.
Đức Duy
Đức Duy
//Đi đến chỗ hắn//
Đức Duy
Đức Duy
//Tay ôm đàn//
Ánh trăng ngà rọi xuống, soi gương mặt y trong veo.
Khóe môi thoáng cong cong, con ngươi trong sáng long lanh.
Đức Duy
Đức Duy
A Anh...
Quang Anh
Quang Anh
A Anh??
Đức Duy
Đức Duy
Huynh thích không?
Đức Duy
Đức Duy
Ta nghĩ gọi như vậy mới đúng là người thân...
Đức Duy
Đức Duy
Ta gọi đại ân nhân muốn mòn miệng rồi.
Quang Anh
Quang Anh
Gọi thế nào...cũng được.
Quang Anh
Quang Anh
Chỉ cần a Duy thích là được.
Đức Duy
Đức Duy
//Cười toe xinh hồ//
Đức Duy
Đức Duy
A Anh, a Duy...thích.
Quang Anh
Quang Anh
Đêm rồi ôm đàn ra đây, làm gì thế?
Đức Duy
Đức Duy
Huynh từng nói, đêm trăng tròn phải nên có một khúc đàn?
Đức Duy
Đức Duy
Hôm nay, để ta đàn một khúc cho huynh nghe nhé?
Quang Anh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt thoáng qua nét nhu hòa hiếm thấy.
Quang Anh
Quang Anh
Được thôi.
Quang Anh
Quang Anh
//Khẽ gật đầu//
Quang Anh tất nhiên là đồng ý, vì dù gì hắn cũng chưa từng từ chối hồ ly nhỏ nhà hắn.
Mà dù có từ chối thì Đức Duy...vẫn luôn làm.
Hắn quen, quen để mức chẳng còn muốn trách phạt.
Chỉ nương theo y, chiều theo y.
Đức Duy
Đức Duy
//Ngồi xuống thềm gỗ, đặt đàn ngang gối//
Ngón tay mảnh khảnh khẽ run, rồi cất lên một âm đầu tiên.
Tiếng cầm vang lên, ngân dài như nước hồ gợn sóng, réo rắt như mưa xuân rơi trên tán lá.
Vừa thanh cao lại vừa ngậm nỗi bi thương khó nói thành lời.
Quang Anh lặng nghe, nhưng càng nghe càng thấy lòng mình run rẩy.
Quang Anh
Quang Anh
“Khúc cầm này sao lại như đang gõ thẳng vào tâm mạch ta?"
Quang Anh
Quang Anh
"Ta thân là trưởng tử, yêu lực vốn định, tâm chí vốn vững, sao đêm lại dễ dao động đến thế?"
Tiếng đàn chưa dứt, bỗng trong rừng sâu vang lên một tiếng rú quỷ khóc, bi ai đến xé lòng.
Không khí lập tức nặng như chì, gió lạnh xoáy lồng.
Bóng nguyệt dần vẩn đục, phảng phất như bị nhuộm bởi lớp huyết sương.
Đức Duy
Đức Duy
//Thoáng run, ngón tay đang đàn khựng lại//
Đức Duy
Đức Duy
A Anh...đó là gì?
Quang Anh đứng bật dậy, ánh mắt lạnh băng như gươm rút khỏi vỏ.
Quang Anh
Quang Anh
Là huyết quỷ.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi vừa gảy đàn, chúng liền bị dẫn dụ tới.
Quang Anh
Quang Anh
Đêm nay ta vốn hạ kết giới quanh thung lũng, nhưng đã có kẻ phá hỏng.
Quang Anh
Quang Anh
Sợ rằng, có kẻ âm mưu ẩn phía sau.
Lời chưa dứt, từ bóng rừng đặc quánh, từng tà ảnh lao ra.
Thân thể sũng máu, mắt đỏ như hỏa, miệng rít gào đòi xé nát màn đêm.
Hắn kết ấn trong tay, quang hoa bừng sáng tựa ngân hà đổ xuống, chặn ngang hiên gỗ.
Nhưng tà khí dày đặc tràn ngập, từng tầng từng lớp vây kín.
Quang Anh
Quang Anh
A Duy, lùi lại phía sau!
Đức Duy
Đức Duy
//Cắn răng, mắt sáng lên nét kiên định//
Đức Duy
Đức Duy
Ta đã bước vào vòng mệnh cùng huynh, sao có thể chỉ đứng nhìn?
Đức Duy
Đức Duy
Nếu phải đối diện, ta tình nguyện cùng huynh đối diện!
Y siết chặt dây đàn, gảy hợp âm sắc bén như kiếm quang.
Âm ba mang theo yêu lực non trẻ nhưng dũng liệt, lao thẳng vào huyết quỷ.
Mỗi nốt ngân lên, làn quang hiện ra, xé rách từng mảng bóng quỷ.
Quang Anh liền quát một tiếng, vận toàn lực xuất thủ.
Chưởng quang cùng âm thanh hòa quyện, ngân sắc và âm ba giao nhau, như nhật nguyệt hợp bích.
Huyết quỷ kêu rít từng hồi, thân ảnh nứt toác, tan thành khói máu, tan biến vào hư vô.
Trăng sáng dần trở lại, sương máu tản đi, gió đêm lại trong lành.
Đức Duy
Đức Duy
//Run rẩy, thân thể mềm nhũn, ngã quỵ xuống//
Quang Anh vội đỡ lấy, bàn tay chạm vào thân thể gầy nhỏ, thấy tim y đập hỗn loạn, hơi thở yếu ớt.
Quang Anh
Quang Anh
A Duy ngốc...
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi chưa đủ sức, sao lại mạo hiểm như vậy?
Đức Duy
Đức Duy
Huynh nghĩ ta muốn nhìn thấy huynh một mình gánh chịu sao?
Đức Duy
Đức Duy
Người thân...hừ...sao ta làm thế được.
Trong đôi mắt Quang Anh, lần đầu tiên lóe lên ánh sáng.
Hắn lặng yên một thoáng, rồi cắn mạnh đầu ngón tay, để máu nhỏ thành ấn.
Huyết quang hiện thành một đóa hoa đỏ tươi, tỏa sáng như nguyệt hoa giữa đêm.
Quang Anh
Quang Anh
//Áp bàn tay lên ngực y//
Quang Anh
Quang Anh
//Trầm giọng khẽ nói//
Quang Anh
Quang Anh
Đây là Huyết Ấn Nguyệt Hoa.
Quang Anh
Quang Anh
Một nửa yêu lực của ta, từ nay sẽ truyền sang ngươi mỗi khi trăng tròn.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi chịu thương tổn, ta cùng ngươi gánh.
Quang Anh
Quang Anh
Ta bị trọng thương, ngươi cũng cùng ta hứng chịu.
Quang Anh
Quang Anh
Từ nay, ngươi và ta chung huyết mạch, chẳng còn chia lìa.
Quang Anh
Quang Anh
A Duy...ngươi nguyện ý không?
Đức Duy
Đức Duy
Ta…nguyện.
Đức Duy
Đức Duy
Dẫu tương lai có muôn trùng hiểm họa...
Đức Duy
Đức Duy
Ta cũng nguyện cùng huynh đồng tâm, chẳng rời nửa bước.
Huyết ấn bừng sáng, nhập thẳng vào thân thể y.
Trong khoảnh khắc, một sợi dây vô hình trói buộc hai linh hồn.
Tựa như nguyệt quang từ trời cao kết nối, như tơ hồng quấn chặt.
Quang Anh
Quang Anh
//Siết chặt bàn tay y//
Đức Duy
Đức Duy
//Thiếp đi trong vòng tay hắn//
Đêm đó, ánh trăng trải rộng, gió núi hiền hòa, liễu rủ khẽ lay.
Trong ánh sáng bạc rực rỡ, hai hồ ly, một lời huyết ấn, một đời minh chứng.
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Mùa xuân lại đến, hoa đào trong thung lũng nở rộ tựa biển hồng bất tận.
Núi non rực sáng dưới vầng dương, tiếng chim hót ngân dài, suối ngọc trong vắt.
Quang Anh và Đức Duy ngồi dưới gốc đào cổ thụ.
Chén trà tỏa khói lam, hương thơm hòa cùng hương hoa, phảng phất trong gió xuân.
Quang Anh
Quang Anh
//Buông lời, giọng trầm ấm//
Quang Anh
Quang Anh
A Duy, đời này của Cửu Vĩ Hồ ta...
Quang Anh
Quang Anh
Chỉ mong mãi giữ được một Hoàng Đức Duy trong lòng.
Đức Duy mỉm cười, đôi mắt sáng tựa trời xanh phản chiếu nước hồ.
Đức Duy
Đức Duy
Đại Ân Nhân cứu ta, vậy đời này ta cũng chỉ muốn bên người.
Đức Duy
Đức Duy
Dù hoa tàn, dù trà nguội, chỉ cần có huynh, tất thảy đều là xuân.
Lời vừa dứt, trời đất bỗng chuyển mình.
Cây đào ngàn năm nơi thung lũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Hoa đào bay lên, xoay vòng trong gió, hóa thành vô số ánh lân tinh bao phủ cả thung lũng.
Trong luồng sáng ấy, thân thể hai hồ ly từ từ biến hóa.
Đức Duy và Quang Anh nhìn nhau, mỉm cười, rồi hóa thành hai hồ ly trắng toát, đuôi quấn lấy nhau.
Ánh sáng kết hợp, sinh ra chín đuôi sáng ngời, lộng lẫy như thần tiên.
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Từ đó, nơi thung lũng đào có Nguyệt Ảnh Cửu Vĩ Song Hồ.
Mỗi mùa xuân đến, hoa nở chẳng tàn, vĩnh viễn khoe sắc như minh chứng cho mối tình bất diệt.
Người đời về sau chỉ nghe truyền rằng...
???
???
Giữa núi sâu có một thung lũng hoa đào, xuân bất tận, hoa chẳng tàn.
???
???
Trong đêm trăng, có thể thấy hai hồ ly trắng quấn đuôi nằm dưới gốc đào.
???
???
Ai hữu duyên chứng kiến, tất cả đều sẽ có tình duyên viên mãn.
Dân gian gọi nơi ấy là Xuân Vĩnh Cửu, nơi tình yêu hóa thành bất tử.
→_→END←_←
Đàn Nhậm Trân
Đàn Nhậm Trân
Pov thôi nên ngắn lắm, 5 chap chỉ còn 4 chap...Với cả dạo này đi học nên Trân hay viết short fic á.
Đàn Nhậm Trân
Đàn Nhậm Trân
Đang ấp ủ một chiếc fic dài rồi nè, đợi nhá.
Hot

Comments

𝙣𝙦𝙤𝙘𝙯𝙠𝙝𝙖𝙝𝙣🐑

𝙣𝙦𝙤𝙘𝙯𝙠𝙝𝙖𝙝𝙣🐑

nó tình..thì thoi nhé luon

2025-09-14

2

Vô tri ★t.ha★

Vô tri ★t.ha★

Đàn cho iem nghe đóa, ông già anh vô trog liền

2025-09-14

1

𝙣𝙦𝙤𝙘𝙯𝙠𝙝𝙖𝙝𝙣🐑

𝙣𝙦𝙤𝙘𝙯𝙠𝙝𝙖𝙝𝙣🐑

đừng trap nx nha chồng ơiii

2025-09-14

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play