Nguyệt Ảnh Song Hồ [RhyCap]

Nguyệt Ảnh Song Hồ [RhyCap]

#1 Thung Lũng Sương Mờ

Pov ngắn thôi ý...
____________
NovelToon
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Đức Duy: Y Quang Anh: Hắn
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Trăng thượng huyền treo vằng vặc giữa tầng mây bạc.
Ánh huyền quang rót xuống rừng sâu mênh mang.
Núi cao chập trùng, mây sương cuồn cuộn.
Chỉ nghe vẳng lại tiếng côn trùng rả rích cùng lá khô rơi rụng.
Trong màn tĩnh lặng ấy, bỗng nổi lên từng tiếng bước dồn dập, xen lẫn hơi thở nặng nhọc.
Một hồ ly lông tuyết, thân thể nhuộm đầy máu, loạng choạng chạy giữa lớp sương mịt mù.
Trên lưng cắm một mũi tiễn gãy, độc dược đã ngấm vào gân cốt.
Mỗi bước đi đều lưu lại vệt đỏ tươi như rắc hoa máu xuống thảm lá khô.
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Ư...
Hồ ly ấy chính là Hoàng Đức Duy, hồ ly tam vĩ vừa mới thành hình.
➪Hồ Ly Tam Vĩ: Hồ Ly Ba Đuôi.
Bị truy sát từ buổi hoàng hôn đến tận nửa đêm.
Y chỉ còn dựa vào bản năng mà chạy trối chết.
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Chạy...
Sau lưng tiểu hồ ly là tiếng hò hét của đám thợ săn vẫn cuồn cuộn đuổi theo.
Thợ Săn Hồ Ly
Thợ Săn Hồ Ly
Con yêu vật chạy hướng này!
Thợ Săn Hồ Ly
Thợ Săn Hồ Ly
Mau bắt lấy, chớ để nó thoát thân hại người!
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
//Ngực phập phồng, hơi thở hổn hển//
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Duy Duy...cố lên!
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Không thể vong mệnh trong tay đám người xấu đó được.
Đúng khi lực tận hơi cùng, phía trước bỗng hiện ra một lớp sương dày ngăn trời che đất.
Mơ hồ như cánh cửa dẫn đến cảnh giới khác.
Không kịp nghĩ suy, tiểu hồ ly lao thẳng vào, mặc cho vận số an bài.
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đúng thì sống, sai thì chết...
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Biết đâu trời còn thương cho tiểu hồ ly mới hóa hình như ta thì sao.
Bóng dáng tan vào mịt mờ, tiếng người đuổi phía sau cũng dần dần mất hút.
Bên kia màn sương, một thung lũng tĩnh lặng mở ra.
Đào hoa nở trái mùa, hương thơm dìu dịu.
Hồ nước trong xanh phẳng lặng như gương soi bóng nguyệt.
Cảnh sắc mỹ diệu, chẳng khác gì tiên cảnh.
Đức Duy muốn thốt tiếng kinh ngạc, song cổ họng nghẹn ứ, toàn thân đau nhói.
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
//Lảo đảo thêm vài bước rồi ngã gục dưới gốc đào//
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Ư...
Máu từ vết thương thấm vào lớp lá rụng hồng tươi.
Ý thức mờ dần, trước mắt chỉ còn ánh trăng bạc chao đảo.
Trong khoảnh khắc nửa tỉnh nửa mê, tiểu hồ ly thấy một bóng người hiện ra.
Bạch y phiêu dật, thân hình thon dài, mặt như ngọc khắc, mắt tựa hồ sâu.
Người ấy bước đến, tà áo khẽ lay động cùng sương mù bốn phía.
Quang Anh
Quang Anh
...
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Nguyễn Quang Anh vốn ở ẩn nơi thung lũng này đã trăm năm.
Ngày ngày uống trà ngắm mây, đêm đêm tĩnh tọa dưới trăng.
Thung lũng này cách biệt hồng trần, vạn vật yên ả, hiếm khi vương bụi tục.
Đêm nay, trong hơi gió lại len vào mùi huyết khí tanh nồng.
Hàng lông mày thanh tú của Quang Anh khẽ nhíu.
Quang Anh
Quang Anh
Hữu yêu nhập cốc…
Lời còn chưa dứt, bóng hắn đã thoắt hiện nơi gốc đào.
Ánh mắt rơi xuống hồ ly tam vĩ hấp hối, máu me bê bết, thân hình run rẩy như sợi chỉ trước gió.
Trong mắt Quang Anh thoáng lóe tia lãnh ý.
Quang Anh
Quang Anh
Tiểu hồ ly ngu muội.
Quang Anh
Quang Anh
Chưa đủ lông cánh đã dám bước chân xuống núi…
Quang Anh
Quang Anh
//Hắn quay người toan bỏ đi//
Đúng khi ấy, hồ ly nhỏ mở đôi đồng tử mờ mịt, yếu ớt nhìn lên, ướt át như cầu khẩn.
Tiếng gọi run rẩy, mỏng manh như sương khói lọt vào tâm trí.
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Xin…cứu ta…
Một khắc ấy, trái tim vốn đóng băng suốt thiên niên của Quang Anh khẽ run lên.
Quang Anh
Quang Anh
//Ánh mắt hắn tối lại//
Cuối cùng vẫn cúi người bế lấy thân thể hồ ly nhỏ bé.
Quang Anh
Quang Anh
Đã có duyên bước vào nơi này...
Quang Anh
Quang Anh
Coi như thiên mệnh không cho ngươi vong mạng.
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Mang về động phủ, hắn đặt hồ ly nhỏ lên giường ngọc.
Quang Anh
Quang Anh
//Vung tay điểm chỉ//
Trong mơ màng, Đức Duy cảm thấy ấm áp ngấm dần vào cốt tủy.
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
//Mơ hồ thì thầm//
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đức Duy - Dạng Hồ Ly
Đừng…bỏ ta lại…
Quang Anh
Quang Anh
//Thoáng dừng tay, hàng mi dài khẽ run//
Tựa hồ như câu nói ấy chạm đến tầng ký ức sâu nhất trong lòng.
Quang Anh
Quang Anh
//Khẽ thở dài, giọng thấp trầm//
Quang Anh
Quang Anh
An tâm! Đêm nay ngươi không chết.
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Ba ngày sau, gió sớm thổi lay động rèm trúc.
Đức Duy mở mắt, trước mặt là vòm đá khắc hoa văn cổ kính, thoang thoảng hương trà nhè nhẹ.
Đức Duy
Đức Duy
//Khẽ cựa mình, đau nhói nơi lưng khiến sắc mặt tái nhợt//
Ngay khi ấy, ngoài cửa vang lên tiếng nói trầm ổn, lạnh nhạt.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi tỉnh rồi?
Đức Duy
Đức Duy
//Xoay đầu, trông thấy hắc y nhân bước vào//
Hắn dung nhan như vẽ, mắt sâu như biển.
Song hàn khí quanh thân khiến người không dám nhìn lâu.
Đức Duy
Đức Duy
//Ngây dại chốc lát, rồi rụt rè hỏi//
Đức Duy
Đức Duy
Là...ngươi đã cứu ta?
Quang Anh
Quang Anh
//Đặt chén trà lên bàn gỗ//
Quang Anh
Quang Anh
//Nhàn nhạt đáp//
Quang Anh
Quang Anh
Bất quá không muốn huyết tanh làm bẩn thung lũng này.
Đức Duy
Đức Duy
//Cúi đầu, môi khẽ mấp máy//
Đức Duy
Đức Duy
Dù vậy, ân cứu mạng…ta nguyện khắc ghi trong tâm.
Quang Anh
Quang Anh
//Nhìn y, ánh mắt thoáng qua vẻ khó hiểu//
Hồ ly nhỏ này rõ ràng yếu ớt, song đôi mắt lại trong sáng.
Không nhuốm sợ hãi, trái lại tràn đầy chân thành.
Quang Anh
Quang Anh
//Hờ hững phất tay//
Quang Anh
Quang Anh
Dưỡng thương cho lành, sau đó rời khỏi nơi đây.
Lời vừa dứt, lòng Đức Duy thoáng run.
Một lần đến cửa tử, y đã sợ thế gian bên ngoài lắm rồi.
Đức Duy
Đức Duy
//Cắn môi, khẽ thở than//
Đức Duy
Đức Duy
Ra đi ư…ngoài kia chỉ toàn kẻ muốn truy sát ta…
Đức Duy
Đức Duy
Ta có thể...đi đâu.
Thanh âm nhẹ như phong qua, nhưng lọt vào tai Quang Anh vẫn tựa tiếng gõ khẽ vào lòng ngực.
Quang Anh
Quang Anh
//Thoáng siết tay áo//
Quang Anh
Quang Anh
//Lập tức tự nhủ//
Quang Anh
Quang Anh
“Chớ để kẻ xa lạ làm động tâm."
Quang Anh
Quang Anh
"Vạn sự phù vân, chớ vọng tưởng lưu giữ."
Quang Anh
Quang Anh
//Quay đi, thanh âm lãnh đạm//
Quang Anh
Quang Anh
Chuyện sinh tử của ngươi, chẳng can hệ gì đến ta.
Cửa đá khép lại, để lại Đức Duy ngồi lặng yên.
Y cười khẽ, nụ cười non dại mà quật cường.
Đức Duy
Đức Duy
Ngoài lạnh trong ấm…
Đức Duy
Đức Duy
Đã cứu ta ba ngày, nào có thể là kẻ vô tâm?
Đức Duy
Đức Duy
Nhân gian không có chỗ để ta dung thân.
Đức Duy
Đức Duy
Chi bằng ở lại bám lấy ân nhân.
Đức Duy
Đức Duy
Vừa trả ơn vừa có chốn về.
Ngoài động, đào hoa rơi rụng, hồng sắc trải khắp lối đi.
Tựa như đào hoa đã an bài một đoạn duyên phận.
→_→⇱𝓝𝓐𝓢𝓗⇲←_←
Hot

Comments

Vô tri ★t.ha★

Vô tri ★t.ha★

^^ thề là mỗi lần đọc cổ trang của Trân thì em hay ph dùng kiến thức của mik để bt đang nói j á

2025-09-07

2

FuongMeo 𐙚

FuongMeo 𐙚

lần đầu đọc fic của Trân mà dính cái văn phong quá, chắc bám theo luôn 😭

2025-09-07

1

Vô tri ★t.ha★

Vô tri ★t.ha★

^^ tr ơi tr hổng mấy lm nguyên bộ lun á nhìn bìa mê quá Trân oii

2025-09-07

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play