Chap 3
"yêu, là chết trong lòng một ít,"
"vì mấy khi yêu mà chắc được yêu"
"cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu;"
"người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết"
trích thơ Yêu, tác giả Xuân Diệu
"kẻ si tình mãi đuổi theo cô gái, yêu đơn phương một kẻ chẳng yêu mình"
chàng trai vui sướng hân hoan, cầm trên tay chai nước
từng bước đi như nhảy múa vì một sự vui sướng đến khó tả
Hoàng Luân
đem nước cho bả thui, hehe
Hoàng Luân
nay chắc lần đầu bả chủ động nhờ mình luôn nhỉ
Hoàng Luân
có tiến triển rồi hehehe
trên tay cầm chai nước, đôi chân tựa như tung bay, miệng nở nụ cười đấy vui sướng
chàng trai cứ thế đi thật nhanh về lớp
về tới lớp, ngay lặp tức đi lại đưa nước cho Hạnh
Ngọc Hạnh
cảm ơn ông nhiều
vừa nói, Hạnh vừa nở nụ cười nhẹ nhàng
Hoàng Luân
hehe, không gì đâu
Luân hân hoan trong vui sướng không nhận ra có một người đang nhìn cả hai từ nãy giờ
Nhật Phúc
..."làm trò gì vậy nhỉ"
Phúc nhìn cả hai, trong lòng có chút khó chịu
bản thân cậu chẳng biết nó là gì, cũng chẳng muốn nhìn cảnh này nhưng như có một sức mạnh vô hình nào đấy khiến cậu không thể quay đi chổ khác
Hạnh vẫn nở nụ cười dịu dàng với Luân
chính cậu lại là người hiểu rõ nhất nụ cười ấy là gì
Nhật Phúc
"một nụ cười đầy chết chóc"
Nhật Phúc
"dù mình đã từng làm tất cả chỉ để nhận được nó.."
lại một lần nữa những ký ức tươi đẹp ngày ấy trở về
Nhật Phúc
ừm thì.. có cần thiết phải mua nhiều vầy không?
Hai tay Phúc xách rất nhiều túi, cả hai đã có một buổi date nho nhỏ nhưng xem ra những thứ họ mua thì không nhỏ tí nào
Ngọc Hạnh
anh thấy mệt sao?
Nhật Phúc
cũng hơi hơi, nhiều đồ quá..
Hạnh tiến lại, nở nụ cười nhẹ rồi đặt tay lên má Phúc
Ngọc Hạnh
Anh cúi xuống xíu được hông
Phúc làm theo lời cô nàng
một nụ hôn nhẹ được đặt lên bờ môi Phúc
Ngọc Hạnh
tiếp sức cho anh đấy, tí đi ăn bồi bổ nhé
hai tai Phúc có chút đỏ lên, cậu hiểu rõ cô bạn gái mình rất thích làm những trò tinh nghịch
dẫu vậy, cậu chẳng thể nào quen và chắc chắn tim cậu cũng như vậy, đúng thật là quá hại tim
Nhật Phúc
đừng làm thế nữa...
Nhật Phúc
anh chịu không nổi đâu
Ngọc Hạnh
hehe nào đi tiếp thôi
dáng người nhỏ nhắn nhưng lại hấp hồn con tim của chàng trai trẻ, tình yêu của họ trong sáng và hạnh phúc hơn bất kỳ điều gì tựa như không bao giờ bị chia cắt
dẫu vậy, không ai đoán trước được tương lai
tỉnh giấc sau sự mơ màng, giờ đây cũng đã hết tiết 4
Phúc nhìn xung quanh những tiếng nói rộn ràng, ai ai cũng đang dọn dẹp để đi về
dẫu cho mọi thứ xung quanh ồn ào, bản thân cậu vẫn cảm nhận chút gì đó cô đơn
Nhật Phúc
...nên về thôi, trễ rồi
Phúc dọn hết đồ vào ba lô, đeo lên rồi đứng dậy bước đi
giờ tan trường, xung quanh đầy sự náo nhiệt
tiếng người ồn ào liên tục không ngừng
dẫu cho ra sao, bản thân cậu lại chẳng nghe thấy gì
dường như mọi thứ ồn ào đều bị những suy nghĩ ngu dốt trong đầu cậu che đi
Nhật Phúc
"chẳng nghe thấy gì cả..."
Nhật Phúc
"tiếng gì thế nhỉ ?"
cậu quay người lại nhìn, đứng trước mặt cậu đây là một cô nàng xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành
Nhật Phúc
chị kiếm tôi sao, có chuyện gì à
cô nàng Ngọc Ánh tiến sát lại gần người cậu
khác với Hạnh nếu chỉ đứng ngang ngực cậu thì giờ đây, Ngọc Ánh chỉ cần ngước lên là đôi môi cả hai có khi gần chạm đến nhau
Phúc muốn lùi lại nhưng bằng cách nào đó, đôi chân lại vô thức đứng im
Ngọc Ánh
đi chơi với chị không, nhóc đẹp trai?
trong lúc đó, ở phía cô nàng của chúng ta đang phải xem đủ thứ tài liệu ở thư viện
Luân tiến tới ngồi vào bàn cũng Hạnh
Hoàng Luân
biết ngay bà ở đây mà
Ngọc Hạnh
kiếm tui có chuyện gì sao?
Hoàng Luân
ngày nào tan học cũng tranh thủ ở lại thư viện
Hoàng Luân
bà học nhiều vậy, không sợ bệnh sao
Hạnh nghe vậy, chuyển từ nhìn sách sang nhìn Luân
cô đưa tay ra, dùng ngón trỏ chạm vào má Luân
Ngọc Hạnh
nếu tui bệnh ông có mua thuốc giúp tui hem nhỉ?
hai tai Luân đỏ ửng, có chút ngại ngùng lẫn hứng khởi
Ngọc Hạnh
thế thì tui cảm ơn nhiều
Hoàng Luân
tui đi về trước đã, bà để ý sức khỏe đó!!
Luân ngay lặp tức chạy đi
từ nụ cười đầy dịu dàng, Hạnh quay về với dáng vẻ mọt sách
Ngọc Hạnh
con trai ai cũng thích chạm vào má nhỉ...
Luân lúc này chạy ra nhà vệ sinh, đứng ở chổ rửa, liên tục dùng nước rửa mặt để tỉnh táo
Hoàng Luân
bình tĩnh nào Luân ơi, mày phải bình tĩnh
cậu đặt tay lên lòng ngực mình
Hoàng Luân
bình tĩnh nào, bình tĩnh nào Luân ơi
Hoàng Luân
mày phải bình tĩnh lại
Hoàng Luân
cảm giác gì thế này...
Hoàng Luân
sướng quá đi...
một trái tim dại khờ đuổi theo cảm xúc của tình yêu, luôn thăng hoa vì người khác đối xử tốt mình
dẫu chẳng hiểu ý nghĩa của từng hành động ấy là gì
Comments