[RhyCap] Mợ Cả Bỏ Cậu Mất Rồi
Chap 3
Đức Duy
Ừm ờ đúng rồi, nhưng giờ hắn cũng đã có vợ mới rồi //đượm buồn//
NVP
Ai cũng nói số cậu khổ lớn lên cưới hắn lại càng khổ hơn //thở dài//
Đức Duy
ờm tôi cũng không để ý lắm việc nên làm thì cũng làm rồi giờ trả tự do thôi
NVP
Ủa vậy mợ không buồn sao
Đức Duy
Buồn gì chứ, người thương thì mình ở lại còn người không thương thì mình đi có gì đâu
nói vậy thôi chứ cậu cũng có chút buồn
Quang Anh
DUY cậu đâu rồi tại sao lại bỏ đi?
Thời gian đó hắn như một kẻ điên loạn luôn tìm kiếm cậu ở khắp nơi
Hắn bỏ ăn người hắn bây giờ gầy gò xanh xao rất nhiều
: đúng là hồi mợ còn thì lạnh nhạt mất rồi mới tiếc cũng muộn
: bây giờ không biết sống chết ra sao
: có người nói mợ chết rồi
Những lời nói của mọi người bàn tán hắn đều nghe được hắn cũng rất khó chịu
Quang Anh
Tại sao mày lại bỏ tao hả Duy mày là mợ cả mà là vợ tao mà //lảm nhảm//
Quang Anh
Tại sao, tại sao chứ tại sao lúc đó tao lại đuổi mày đi, tao sai rồi về với tao đi Duy //khóc//
Hắn khóc ư một người lạnh lùng sát khí như hắn lại rơi nước mắt vì cậu
Ngày tháng trôi đi ngta vẫn hay nhắc đến hắn Quang Anh một người từng rất đẹp trai bây giờ thì không còn nữa
Một hôm cậu đi ngang qua nhà hắn vốn dĩ chỉ muốn tìm về mái nhà lụp xụp lúc xưa
Lúc này hắn từ nhà đi ra bắt ngờ gặp được cậu
Quang Anh
Duy là mày đúng không //thấy + chạy lại//
Đức Duy
//vẫn đi không thèm để ý//
Quang Anh
Duy Duy là mày đúng không, mày về với tao đúng không //kéo tay cậu//
Đức Duy
Anh ơi anh có nhầm không vậy? Tôi đâu có quen anh //gỡ tay hắn ra//
Quang Anh
Không chính là mày mà Duy //tim hắn thắt lại nước mắt hắn lại rơi//
đúng đó là Duy nhưng cậu không muốn vướng bận với gia đình hắn nên lặng lẽ rời đi để lại hắn đứng đó với những hối tiếc muộn màng
Từ ngày gặp được Duy hắn thường xuyên xuống bếp tự tay nhóm lửa nấu cơm, dù lúc đầu có hơi vụng về đôi lúc lại bị bỏng nhưng hắn nấu mà không ăn chỉ nấu rồi để đó đến khi nguội lạnh rồi đem bỏ
Hắn vẫn chờ dù chỉ là tia hy vọng nhỏ nhoi nào đó
Hắn nhớ những đêm say mèm khi về nhà luôn có cậu ngồi chờ, những bữa cơm nóng được cậu dọn sẵn cho hắn. Nghĩ đến hắn lại bật khóc
Duy cũng nghe được mọi người bàn tán về hắn Duy cũng đau nhưng rồi cũng không để ý nhiều
Đức Duy
Haz không có mình anh ấy trở thành như vậy sao //suy nghĩ//
Đức Duy
Chẳng phải lúc cưới cô ấy hắn đuổi mình đi sao, tại sao bây giờ lại như vậy //thở dài//
Hôm sau cậu đi chợ mua ít rau quả
: ê hình như mợ Duy đúng không
: Năm đó nghe nói mợ mất rồi mà
Đức Duy
//kéo chiếc nón lá che kín mặt//
: tôi phải chạy đến nhà hội đồng báo cho cậu chủ biết mới được //chạy đi//
Quang Anh
//ngồi một mình với măm cơm đã lạnh đi từ lúc nào//
NVP
Cậu cậu Quang Anh ơi //thở//
Quang Anh
Cút ❄️//không thèm nhìn//
NVP
Cậu bình tĩnh nghe tôi nói //thở//
NVP
Tôi mới gặp một người rất giống mợ
Quang Anh
Cái gì? ở đâu //đứng lên//
Đức Duy
//đang lựa trái cây//
Hắn chạy nhanh ra chợ tìm khắp nơi cuối cùng cũng thấy cậu
Đức Duy
Của con hết bao nhiêu vậy cô //hỏi//
NVP
Của con hết 4 hào //gói lại//
Đức Duy
Dạ con cảm ơn //đưa tiền//
Cậu đứng dậy rời đi được một đoạn đường
Hắn lẽo đẽo theo bóng lưng ấy bỗng cậu dừng lại vì có người gặn hỏi, hắn núp sau một gốc cây gần đó
: cậu có phải là mợ Duy không
Đức Duy
Ờm... đúng rồi ạ, nhưng chỉ là trước đây thôi bây giờ thì không ạ
NVP
mợ có nghe tin gì về cậu không
NVP
Mợ không tính trở về sau? Tôi thấy cậu nhớ mợ lắm
Đức Duy
Dạ thôi tôi không đó đâu, không còn gì tôi xin phép đi trước //rời đi//
NVP
ủa cậu Quang Anh đúng không ta //ngơ ngác//
Comments