[RhyCap] Mợ Cả Bỏ Cậu Mất Rồi
Chap 5
Nhìn Duy vậy chứ cũng lo lắm
Sơ cứu cho hắn rồi Duy ra sau hè nấu cháu
nấu xong em đi lên ngồi kế bên giường
Đức Duy
Sau ngốc vậy //xoa tay hắn//
Đức Duy
//ngủ gục bên cạnh giường//
Quang Anh
//dẫn tỉnh dậy//
Quang Anh
ưm~ đau đầu quá //thấy em+ngồi dậy//
Quang Anh
mình còn sống sau, là em ấy cứu mình hả //nhìn em//
Đức Duy
Cậu hai tỉnh rồi sao, sao cậu ngốc quá vậy //trách mốc//
Đức Duy
Tại sao lại tìm đến cái chết?
Đức Duy
Có chuyện gì thì cũng có cách giải quyết mà
Hắn chỉ im lặng ngồi nghe
Đức Duy
Nhìn cái gì tôi nói không đúng à
Quang Anh
anh thất bại rồi sống để làm gì
Đức Duy
Thất bại //khó hiểu//
Quang Anh
đúng anh thất bại khi đánh mất em //khóc//
Quang Anh
Anh sống còn có ý nghĩa gì khi không còn em nữa đây, anh chợt nhận ra mình yêu em rồi //nhỏ giọng//
Đức Duy
//đứng dậy bỏ ra sau//
Quang Anh
Em ấy bỏ mình thật rồi //cười nhạt//
Đức Duy
ăn đi người gì xanh xao //để xuống + định rời đi//
Quang Anh
Anh không ăn đâu
Đức Duy
Không ăn thì nhịn //gắt//
Đức Duy
//ngồi xuống bưng bát cháo lên//
Đức Duy
Giờ có ăn hay không? //thổi + đút//
Quang Anh
Ăn, anh ăn mà //ăn//
Quang Anh
Ngon~ //ăn ngon lành//
Đức Duy
Nằm đó đi tôi đi rửa bát //đứng dậy//
Quang Anh
//kéo em xuống ôm//
Quang Anh
Không cho anh ôm chút đi //ôm//
Đức Duy
Buông ra cho đi rửa bát //gỡ tay ra + đi xuống bếp//
Quang Anh
Anh thật sự đã đánh mất em //thẫn thờ//
Đức Duy
//định đi lên nhưng đứng lại//
Quang Anh
Anh tệ thật, anh thà chết đi cho khuất mắt em còn hơn
Quang Anh
Là do anh đuổi em đi
Quang Anh
Bây giờ em hận anh lắm đúng không
Quang Anh
Anh chưa bao giờ nhẹ nhàng với em
Quang Anh
Anh sai thật rồi nhưng không có em anh biết phải làm sao sống tiếp được đây //khóc//
Quang Anh
Anh xin lỗi thà để anh ch*t đi cho rồi //đứng dậy//
Đức Duy
//nghe thấy hết+đi lại chỗ anh//
Đức Duy
Haz đi đâu? //nhìn hắn//
Quang Anh
Anh...Anh //lấp bấp//
Đức Duy
//tiến lại gần ôm anh//
Quang Anh
Đúng, anh điên rồi //lí nhí//
Đức Duy
//hôn nhẹ lên mắt anh//
Từ hồi cuới về tới giờ đây là lần đầu tiên cả hai gần nhau đến vậy
Đức Duy
Sao //nhìn chăm chăm//
Quang Anh
à không gì //hơi bất ngờ//
Quang Anh
Vậy..vậy là anh phải về tht hả
Đức Duy
Đúng rồi chứ ở đây chi
Quang Anh
Cho anh gần em thêm chút nữa đi được không //cuối mặt rơi nước mắt//
Đức Duy
Anh về đi //thấy anh khóc nên ghẹo//
Quang Anh
//lủi thủi đi ra//
Quang Anh
Em kêu anh hả //quay lại//
Đức Duy
Không nói phong long
Quang Anh
Vậy thôi anh về //buồn//
Quang Anh
//té lên người em//
Quang Anh
Anh anh xin lỗi tại.... //đứng dậy//
Đức Duy
Tại gì....//ghẹo//
Quang Anh
Em ghẹo anh //khóc//
Đức Duy
thôi mà không ghẹo nữa //dỗ + ôm//
Đức Duy
sao khóc quài vậy //lau nước mắt cho anh//
Quang Anh
//ngồi im cho em lau//
Đức Duy
Nín đi Duy thương //ôm vào lòng//
Đức Duy
Gì vậy trời //bất lực//
Đức Duy
//hôn nhẹ môi anh//
Quang Anh
//bất ngờ+kéo em vào hôn sâu//
Đức Duy
ưm~ ngạt~ ưm~ //đẩy anh ra+hít lấy hít để//
Đức Duy
Giết người à mắc gì hôn dữ vậy //cáu+mếu//
Quang Anh
thôi mà chồng xin lỗi //dỗ//
Đức Duy
Chồng qq đi về đi //cáu//
Quang Anh
Hoy mà anh xin lỗi vợ ạ //ôm//
Đức Duy
Cút ai vợ anh bao giờ vậy
Quang Anh
Là mợ hai mà mợ hai là vợ anh
Quang Anh
Nhưng cho anh hỏi em này được không
Quang Anh
Sao em chẳng bao giờ trách anh vậy, dù chỉ là một câu, cũng không ghen khi anh cưới vợ lẻ em cứ im lặng mãi thế
Đức Duy
ghen hả ghen làm gì, trách hả trách làm gì nếu cậu muốn thì cậu làm sao tôi cản được
Quang Anh
Người ta bảo anh không tốt với em vậy sao em vẫn ở lại
Đức Duy
Cơm anh ăn tôi nấu, áo anh xức chỉ tôi may, bổn phận của tôi thì tôi làm cho trọn sướng khổ gì cũng phải làm thôi
Quang Anh
Anh xin lỗi //ôm em//
Comments