chap 4

Hắn đi theo em ra khỏi chợ
Bỗng
Hắn tiến đến ôm em
Đức Duy
Đức Duy
Ai vậy tự nhiên ôm tôi làm ơn giữ tự trọng, tôi là người đã có chồng //vùng vẫy gỡ ra//
Quang Anh
Quang Anh
Là tôi chồng em đây //quay người em lại//
Đức Duy
Đức Duy
//đứng im không nhúc nhích//
Đức Duy
Đức Duy
Xin lỗi tôi không quen cậu
Quang Anh
Quang Anh
Duy à, em định bỏ tôi thật sao?
Đức Duy
Đức Duy
Nhưng xin lỗi tôi không quen cậu ạ
Quang Anh
Quang Anh
Em...Anh xin lỗi vì năm đó đã lạnh nhạt với em, anh xin lỗi vì đã đuổi em đi nhưng anh hối hận rồi em về với anh đi
Quang Anh
Quang Anh
Không có em anh không thể nào tập trung được //gục mặt xuống nước mắt hắn lại rơi rồi//
Đức Duy
Đức Duy
//nhìn khó hiểu//
Quang Anh
Quang Anh
Em về với anh đi được không anh hứa anh không như vậy nữa //sụt sịt//
đúng hắn khóc rồi
Đức Duy
Đức Duy
Anh ấy khóc ư//suy nghĩ//
Quang Anh
Quang Anh
Đừng bỏ anh nữa mà Duy //ôm em + khóc//
Đức Duy
Đức Duy
//không nói gì đứng im cho hắn ôm//
Quang Anh
Quang Anh
Anh xin em đấy, đừng bỏ anh đi nữa mà anh sai rồi //buông em ra + quỳ sụp xuống//
Đức Duy
Đức Duy
Này đứng lên đi làm gì khó coi quá vậy
Quang Anh
Quang Anh
Khi nào em tha lỗi cho anh thì anh đứng không thì anh quỳ ở đây luôn
Đức Duy
Đức Duy
Đang ngoài đường đấy không sợ mọi người nhìn anh bàn tán à
Quang Anh
Quang Anh
Kệ họ, anh không quan tâm nữa //quỳ//
:Cậu ấy thay đổi thiệt rồi
: ừ đó giờ mới thấy bộ dạng này của cậu hai
: thôi đi về ở đây hồi nữa cậu hai giết chết cả lũ
Đức Duy
Đức Duy
//nghe thấy//
Đức Duy
Đức Duy
Đứng lên đi //đỡ//
Quang Anh
Quang Anh
Không anh không đứng //lì//
Đức Duy
Đức Duy
Bây giờ anh đứng lên đi rồi nói chuyện
Quang Anh
Quang Anh
Khi nào em tha thứ cho anh và trở về thì anh sẽ đứng
Đức Duy
Đức Duy
Tôi không muốn nói nhiều còn nếu anh thích thì cứ quỳ //bỏ đi//
Quang Anh
Quang Anh
//đứng dậy kéo em lại//
Đức Duy
Đức Duy
Kéo tôi làm gì //khó chịu//
Quang Anh
Quang Anh
Vì em là vợ anh là mợ hai nên không được đi đâu hết //ôm//
Quang Anh
Quang Anh
Tha lỗi cho anh nha vợ
Đức Duy
Đức Duy
Tôi không phải vợ anh xin giữ tự trọng //gỡ tay anh ra//
Quang Anh
Quang Anh
Duy à //khóc//
Hắn lại khóc nữa sau
Đức Duy
Đức Duy
//có chút đau lòng//
Quang Anh
Quang Anh
Em cho anh ôm em chút thôi rồi đi cũng được, là anh sai anh không nên làm vậy
Quang Anh
Quang Anh
Em không tha thứ cho anh cũng được nhưng em cho anh ôm em một chút thôi được không coi như anh xin em //ôm//
Đức Duy
Đức Duy
//để im cho anh ôm//
Đức Duy
Đức Duy
Nín đi //lau nước mắt cho anh//
Quang Anh
Quang Anh
//dụi đầu vào hỏm cổ cậu//
Đức Duy
Đức Duy
//ôm lại//
Quang Anh
Quang Anh
Duy...//giật mình//
Đức Duy
Đức Duy
Hả sao zậy cậu hai //đẩy ra//
Quang Anh
Quang Anh
Em em ôm anh sao //lại khóc//
Đức Duy
Đức Duy
Không
Quang Anh
Quang Anh
//tim anh lại nhói lên//
Hắn bây giờ như một đứa con nít vậy
Đức Duy
Đức Duy
Nếu không còn gì nữa tôi xin phép đi trước //bỏ đi//
Suốt đoạn đường đi em luôn nghĩ đến những lời nói của hắn
Quang Anh
Quang Anh
Em ấy bỏ mình thật rồi... là lỗi do mình do mình đuổi em ấy đi, em ấy hận mình cũng đúng //đi ra mé sông//
Dòng nước chảy xiết, mặt nước trong xanh có thể thấy được đáy sông sâu thẳm
Quang Anh
Quang Anh
Em ấy bỏ mình rồi mình sống còn ý nghĩa gì nữa, Duy à dù hơi muộn màng nhưng bây giờ anh thật sự thương em mất rồi. Anh xin lỗi nếu kiếp sau anh sẽ không bỏ em //gieo mình xuống sông//
NVP
NVP
//đi ngang//
NVP
NVP
Trời ơi cậu hai nhảy sông tutu ròi //kêu la//
mọi người kéo đến người thì nhảy xuống
Người thì chạy đi kiếm em
Quang Anh
Quang Anh
//dần dần chìm xuống sâu dưới đáy//
: mọi người bơi ra tìm kiếm
: đây rồi mọi người ơi //kéo anh lên bờ//
NVP
NVP
//chạy kiếm cậu+ thấy//
NVP
NVP
Mợ Duy ơi //đuổi theo//
Đức Duy
Đức Duy
Hả ai kêu tôi vậy //quay lại//
NVP
NVP
Cậu hai...//thở//
Đức Duy
Đức Duy
Gì vậy từ từ bình tĩnh lại đi rồi nói
NVP
NVP
Cậu hai nhảy sông tự vận rồi mợ //thở//
Đức Duy
Đức Duy
Hả ở đâu nói mau //lo lắng//
NVP
NVP
Dòng sông chảy xiết lắm gần bến đò ạ //chỉ lại hướng kia//
Đức Duy
Đức Duy
//hoảng làm rơi cả giỏ trái cây+chạy đi//
Đức Duy
Đức Duy
Sao anh ngốc vậy chứ //chạy đi//
: mợ đây rồi
: mợ ơi cậu cậu
Đức Duy
Đức Duy
Mọi người đưa anh ấy về nhà giúp con //đi về căn nhà cuối xóm//
: dạ //đỡ hắn đi sau//
Đức Duy
Đức Duy
Dạ con cảm ơn mọi người để anh ấy qua giường giùm con
://đỡ anh lại giường//
: tụi tui về trước có cần gì mợ kêu tụi tui nha
T U A
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play