[ĐN - Đường Hầm Đen] Đoạt Duyên!?

[ĐN - Đường Hầm Đen] Đoạt Duyên!?

Chương 1

Trang Vân Hi – cái tên như một làn mây mỏng giữa bầu trời tinh khôi, vừa nhẹ nhàng, vừa khó nắm bắt.
Sinh ra trong phú quý của Trang gia, nàng lại mang thân thể yếu ớt tựa cành mai trước gió, một cơn phong ba cũng đủ khiến dung nhan mỏng manh ấy thêm nhợt nhạt.
Người đời thương nàng, nhưng cũng e ngại rằng châu ngọc quá mong manh khó giữ lâu bên mình.
Thế nhưng, đằng sau dáng vẻ thanh khiết ấy, Vân Hi lại ẩn chứa một thứ kiêu ngạo và bướng bỉnh rất riêng.
Đôi mắt trong suốt như nước hồ thu của nàng không chỉ phản chiếu sự dịu dàng, mà còn ánh lên một niềm tin âm thầm: nàng nhất định sẽ sống, nhất định sẽ bước ra khỏi cái bóng của bệnh tật để chạm tới vầng sáng mà số phận đã hứa hẹn.
Ngày ấy, khi Trang Vân Hi mười ba tuổi, thân thể nàng bệnh nặng tưởng chừng khó qua khỏi. Cha mẹ lo lắng mời hết danh y, cuối cùng mới đưa nàng lên núi thỉnh bà Đồng.
Người đàn bà tóc bạc như sương, ánh mắt thấu suốt nhân gian ấy, sau một hồi ngưng thần nhìn kỹ Vân Hi, chỉ khẽ thở dài. Bà từ trong tay áo lấy ra một phiến đá đỏ tươi, nhỏ bằng móng tay, nhưng sáng rực như ngọn lửa ẩn sâu
Trao cho nàng, bà dặn: “Đây là vận mệnh của con. Giữ lấy nó, ắt còn đường sống.”
Từ khi viên đá đỏ được khảm vào chiếc vòng ngọc trắng, định mệnh của Vân Hi bắt đầu rẽ sang một lối mòn kỳ bí. Những giọng nói vô hình vang lên trong tâm trí – xưng là “quản trị viên” – như những sợi dây vô hình dệt quanh cuộc đời nàng.
Cha - Trang Tư Hàn
Trang Tư Hàn là gia chủ đương thời của Trang gia, một con người trầm tĩnh, điềm đạm, mang phong thái của bậc trưởng giả từng trải. Ông nổi danh với tài liệu việc và trí tuệ nhìn xa trông rộng, nhưng tất cả sự kiên cường ấy lại hóa mềm yếu khi đứng trước cô con gái út. Với người ngoài, ông là gia chủ lạnh nhạt, lời nói nặng tựa vàng đá; còn với Vân Hi, ông chỉ là một người cha dịu dàng, từng đêm canh chừng hơi thở yếu ớt của con, mong nàng bình an mà trưởng thành.
Anh Cả - Trang Trí Viễn
Trang Trí Viễn là trưởng tử của Trang gia, bậc tài trí hơn người, tính tình thâm trầm kín đáo. Từ nhỏ, chàng đã mang trọng trách nối dõi, mọi bước đi đều gánh trên vai uy danh và kỳ vọng của cả dòng họ. Trí Viễn thương Vân Hi, nhưng tình thương ấy lại giấu dưới vẻ nghiêm nghị. Với thiên hạ, chàng là công tử kiêu ngạo, lạnh lùng; với em gái, ánh mắt chàng luôn chất chứa sự lo lắng âm thầm, như muốn dùng cả sức mình che chắn bão giông cho em.
Anh Hai - Trang Vũ Minh
Trang Vũ Minh – nhị thiếu gia, phong hoa tuấn lãng, nổi tiếng hào sảng, vui vẻ và thân thiện. Nếu anh cả là bầu trời cao xa khó với, thì Vũ Minh lại như gió xuân chan hòa, luôn mang nụ cười dịu nhẹ. Trong mắt Vân Hi, nhị ca là người mang lại ấm áp, luôn biết cách xua đi mây mù bệnh tật bằng những trò đùa tinh nghịch. Nhưng cũng chính người anh hai tưởng như vô tâm ấy, khi cần lại hóa thành kẻ sắc bén, chẳng hề kém cạnh bất cứ ai trong việc bảo vệ em gái.
Mẹ - Lâm Du Nghi
Lâm Du Nghi vốn xuất thân từ dòng họ thư hương, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, khí chất đoan trang, dịu dàng như trăng rằm. Từ khi gả vào Trang gia, bà là điểm tựa mềm mại giữa một gia tộc quyền thế vốn đầy khuôn phép và nghiêm khắc.
Bà yêu thương Vân Hi hơn cả sinh mệnh của chính mình. Thuở Vân Hi bệnh tật triền miên, chính bàn tay bà ngày đêm ấp ủ hơi ấm, kể chuyện ru con ngủ, đem từng ngụm thuốc đắng thử trước để con yên lòng. Với hai con trai, bà là người nhắc nhở sự nhân nghĩa, giữ lại phần mềm mại trong trái tim họ. Với chồng, bà là tri kỷ bên cạnh, bù đắp cho sự lạnh nhạt và quyết đoán quá mức của người gia chủ.
Trong mắt người ngoài, Lâm Du Nghi là “trăng sáng trên cao”, dịu dàng nhưng xa vời; trong mắt Vân Hi, mẹ lại là bến bờ bình yên nhất, là nơi nàng tìm thấy chút ấm áp giữa dòng xoáy vận mệnh đầy bão giông.
'Cạch'
Tiếng của mở vang lên, Bà Du Nghi bước ra khỏi phòng Vân Hi với tiếng cười lanh lảnh. Cá chắc rằng vừa được em dỗ dành tới mức không thấy được mặt đất
Em đặt chiếc bút trên tay xuống, Trèo lên giường nằm rồi lại trầm ngâm trong chốc lát
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
'001, Những gì ngươi nói là thật sao?' //Vươn tay tắt đèn//
001 - Kiêu Ngạo [Pride]
001 - Kiêu Ngạo [Pride]
'Ta có bao giờ lừa ngươi chưa!' //Đảo mắt//
004 - Dục Vọng [Lust]
004 - Dục Vọng [Lust]
'Vân Hi, Đừng lo quá. Chúng tôi sẽ bảo vệ em'
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
...
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
'Có thể không tham gia không?' //Nhắm mắt vờ ngủ//
007 - Tham Ăn [Gluttony]
007 - Tham Ăn [Gluttony]
'Vân Hi!!! Ta muốn đi!!' //Hốt hoảng phản bác//
007 ngay lập tức nhảy ra phản pháo lại lời nói của em, Cô ta thích đi! cực kì thích dính vào những chuyện rắc rối này
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
'Được rồi, ngươi ồn quá đấy!' //Hơi nhíu mày//
003 - Tham Lam [Greed]
003 - Tham Lam [Greed]
'Dù ở đâu, Ngươi cũng sẽ bị cuốn vài chuyện rắc rối đó thôi ~'
003 như có như không mà mở miệng, Với chất giọng mê hoặc hắn ta lại nói ra những lời tàn nhẫn nhất đối với tâm hồn em
004 - Dục Vọng [Lust]
004 - Dục Vọng [Lust]
'Hắn ta nói đúng đó, Vân Hi'
005 - Phẫn Nộ [Wrath]
005 - Phẫn Nộ [Wrath]
'Chậc-...Dù ngươi có thật sự gặp nguy hiểm thì bọn ta cũng sẽ cứu ngươi thôi!'
005 - Phẫn Nộ [Wrath]
005 - Phẫn Nộ [Wrath]
'Ngươi sợ cái đéo gì!?' //Mất kiên nhẫn//
Cảm xúc của 005 bắt đầu mất kiểm soát, Nàng ta khá bực với cái sự yếu đuối này của em
Kẻ tội đồ lớn nhất, vô cảm nhất của nàng ta chạy đi đâu mất rồi!?
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
'Ta đâu có sợ!'
007 - Tham Ăn [Gluttony]
007 - Tham Ăn [Gluttony]
'Vậy cứ thế đi ~☆'
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
'Ừm, Cứ vậy đi...' //Vùi mặt sâu vào trong chăn//
Ánh mắt của 006 nãy giờ vẫn dán lên quyển vở đen tuyền trên bàn em như thể muốn nhìn lủng một lỗ trên đó
005 - Phẫn Nộ [Wrath]
005 - Phẫn Nộ [Wrath]
'Mày nhìn gì đấy, 006?' //Nhìn qua//
006 - Lười Biếng [Sloth]
006 - Lười Biếng [Sloth]
'Không có gì...' //Quay mặt đi chỗ khác//
"Ngày 3, tháng 9 Hôm nay ta khỏe hơn, không còn ho khan như trước. Mọi người đều mừng, riêng ta thấy có gì đó… bất an. Chiếc vòng ngọc lạnh lẽo quá."
"Ngày 7, tháng 9 Đêm qua, ta nghe thấy tiếng gọi. Rõ ràng là giọng nam, trầm và khàn, nói rằng hắn “đang giám sát”. Ta sợ đến nỗi không dám thở mạnh."
"Ngày 10, tháng 9 Không chỉ một người. Có nhiều giọng khác nhau. Họ tranh cãi trong đầu ta, gọi nhau là “quản trị viên”. Tại sao lại là ta?"
"Ngày 15, tháng 9 Ta thử tháo vòng xuống. Nhưng chỉ một khắc sau, hơi thở nghẹn lại, tim đau nhói. Ta buộc phải đeo lại. Xiềng xích… đúng là xiềng xích."
"Ngày 20, tháng 9 Họ bắt đầu trả lời những câu hỏi ta chưa từng nói ra. Biết cả giấc mơ ta vừa mơ, cả những nỗi thầm kín chưa ai hay. Ta không còn phân biệt nổi đâu là ta, đâu là họ nữa."
"..."
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
"Ta rất sợ..."
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
"Nhưng chúng đã nói rằng sẽ bảo vệ ta..."
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
"Chúng nói rằng chúng yêu ta..."
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
"Ta là sinh mệnh của chúng..."
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
"Ta vậy mà lại còn thật sự tin lời chúng nói..."
Trang Vân Hi
Trang Vân Hi
"...Ta điên thật rồi"
NovelToon
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play