Chương 2

Đến khi Hạ Tử mở mắt ra một lần nữa thì cô lại không ngờ rằng mình đã được trọng sinh.Mà trọng sinh vào ai không vào mà trọng sinh vào đúng hình hài của một cô nhóc 5 tuổi, lại còn mang trên mình thân phận đích nữ của thừa tướng đương triều.Và là cháu ngoại yêu của phủ thái sư đương triều.Cũng vì mang trên người sức mạnh của 2 thế lực không hề nhỏ của hai phủ lớn nhất nhì của hoàng gia, nên nàng được coi là đứa trẻ được yêu thương và cưng chiều.Đó cũng được coi là " báu vật " mà nhiều quan lại , vương công quý tộ dòm ngó đến cho con mình sau này.

Tóm lại cuộc sống của Hạ Tử bây giờ còn sướng hơn lúc nàng còn ở thế kỉ 21,không thiếu thốn gì cộng thêm bản thân lại có kiến thức y khoa tiên tiến của thời hiện đại thì theo lẽ thường,nàng xuyên không về đây thì sẽ chắc chắn là nàng sẽ trở thành thần y nổi tiếng bậc nhất kinh đô.Nhưng khổ một nỗi là Hạ Tử trời sinh bản tính nhát gan, sợ chết ,tham vinh hoa phú quý,cộng thêm việc là phủ thừa tướng dạy dỗ nhi tử khá công bằng và cũng khá là đặc biệt.Từ lúc nàng chào đời đến nay,phụ mẫu nàng không ngại ngần nuôi dưỡng chăm bẵm nàng cho đến khi nàng vừa tròn 5 tuổi đã đặc cách gửi nàng vào quân doanh nơi thúc thúc nàng đang giữ chức tướng quân để luyện võ.Phụ mẫu nàng cũng đưa ra được lí do rất chi là hợp tình hợp lý rằng :

- Đã là con nhà thừa tướng thì có là nam tử hay nữ tử đều phải gửi vô doanh trại để rèn luyện thân thể lẫn võ công không có ưu tiên nữ hay nam tử.Nếu không học và học không xong thì khỏi nhận người thân và dĩ nhiên sẽ bị gạch tên ra khỏi gia phả.

Thôi thì muốn sống sót và tận hưởng cuộc sống con nhà giàu ở cổ đại này, nàng đành ngậm ngùi mà đồng ý làm theo ý của phụ mẫu.Chưa biết làm gì thì nàng đã bị tống cổ lên đường trong tình trạng thần không biết quỷ chẳng hay.Nhưng Hạ Tử vẫn kịp nhìn hình hài mới của mình lúc nên 5 tuổi.Với gương mặt bầu bĩnh,nước da trắng hồng mịn màng, hàng lông mi dài với đôi mắt to tròn long lanh tựa giọt sương sớm mai.Dĩ nhiên là với khuôn mặt vẫn còn non nớt có thể búng ra sữa được.Tay chân ngắn ngủi lại trắng không khác gì bông hoa bưởi mới nở là mấy, cũng đúng thôi cục cưng của phủ thừa tướng thì dĩ nhiên là được chăm bẵm một cách khá kỹ lưỡng.Không giống như cô thời hiện đại , da dẻ đen nhẻm do đùa giỡn với mấy đứa nhỏ trong cô nhi viện,lại còn gầy nhom như que củi do thiếu chất.

Xe ngựa của phủ thừa tướng chạy bon bon dọc theo con đường mòn dẫn đến núi Cao Sơn,nơi được đồn đoán là có vị cao nhân được mọi người ca tụng là Kiếm thánh trong giới giang hồ.Nhưng muốn mai danh ẩn tích lại thêm cái bản chất lười biếng của mình mà ông đã chọn về ở ẩn trong núi Cao Sơn ngay gần quê của ông.

Minh thừa tướng đương triều cũng chỉ vô tình nhặt được hơn nửa cái mạng của ông khi đi tuần tra gần trấn Cao Sơn đem về.Cũng vì nể mặt và ân tình khi xưa mà ông mới đồng ý nhận đứa trẻ nhà lão Minh này làm đồ đệ.

Trong xe ngựa vẫn đang di chuyển ngoài lão phu xe ra còn hai nữ nhi sàn sàn tuổi nhau,một lên 5 và một lên 7.Hạ Tử liếc mắt nhìn nha hoàn mới 7 tuổi đầu của mình mà ngao ngán,không biết ai là chủ ai là nha hoàn nữa.Nhìn nha hoan đang ngủ một cách ngoan lành mà nàng cũng đành thở dài chán nản không biết nói gì nữa.Từ lúc rời khỏi phủ thừa tướng đến giờ,ngoài ăn với ngủ ra thì không biết đến nơi ở của sư phụ thì không biết ai chăm ai đây nữa.

Dù sao thì nàng cũng là bác sĩ của thế kỉ 21 và cũng bước qua tuổi 20,nàng cũng có thể tự lo cho bản thân mình được chứ đâu cần ai phải theo sát và chăm sóc cho mình như vậy.Đã thế bên ngoài còn là một lão phu xe đã gần 60 rồi,trên mặt thì nếp nhăn cũng chỉ ít hơn sóng biển tí mà thôi.Thế mà chả hiểu lão bô ở nhà lại có suy tính gì mà để một đứa nha đầu vắt mũi chưa sạch cộng thêm lão phu xe hom hem ngoài kia đi theo để chăm sóc hầu hạ nàng cơ chứ.Đến lúc này khi đã không nhịn được nữa,nàng đành lên tiếng trong sự ngán ngẩm

- Lão Tứ à,sau khi ngươi đưa ta tới chỗ kiếm thánh thì ngươi đem theo A Hồng về lại phủ thừa tướng nhé,ta đi bái sư tầm đạo chứ có phải rảnh rang đi du ngoạn đâu mà đem theo tiểu phiền phức này.

Nghe cái giọng non choẹt của nàng vang lên ở trong xe vọng ra,khiến lão phu xe cũng thoáng giật mình Nghe giọng thì có vẻ là khá non nớt nhưng âm vang cũng chẳng hề mang giọng điệu con nít mới 5 tuổi đầ tí nào.Lão phu xe cũng vội vàng thành khẩn.

- Thưa tiểu thư,ta và A Hồng được đích thân Minh phu nhân phân công đi theo người để tiện chăm sóc,hầu hạ người nên người thông cảm,bọn ta không dám trái lệnh của Minh phu nhân.

- Ông có hai lựa chọn.Một là hai người tự động đi về,hai là dẹp ta khỏi phải mất công bái sư,học hành gì hết,3 chúng ta cùng về phủ thừa tướng.Nếu ông vẫn nhất quyết theo lệnh của mẫu thân ta thì hai người tự thay ta bái sư tầm đạo luôn cũng được.

Hạ Tử cũng lười nói nhiều nhưng giọng điệu của nàng cũng mang phần dọa dẫm thị uy.Nhưng ai đâu có ngờ được rằng hiện đại hay cổ đại thì ông trời vẫn nhất quyết ban tặng cho nàng bản chất nhát gan lại ham mê tiền tài và nhan sắc thì nàng cũng không dám mang cái mạng nhỏ của mình mang ra đánh đổi với nguy hiểm được.Cũng vì nắm bắt được sự may mắn mà nàng mới nhặt lại được cái mạng nhỏ này,thế nên kiếp này được cái đầu thai đúng vào nhà quan đứng đầu quan văn nên nàng khá là trân trọng.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play