Chương 3

Dạ,tiểu nhân đã hiểu thưa tiểu thư.

Lão phu xe cũng đành nghe theo nàng mà không dám cãi lời nàng,dù sao thì nàng cũng mang thân phận là đích nữ phủ thừa tướng, làm trái ý nàng thì chỉ có rước thêm họa vào thân.Tiểu nha đầu A Hồng bên cạnh lúc này mới bắt đầu trở mình,vừa vươn vai vừa ngáp một hơi dài,liền đưa tay lên dụi dụi mắt tiện tay lau luôn nước mắt.Xong xuôi hết mọi quy trình thì mới mở nổi đôi mắt to tròn,đen láy nhìn nàng một cách long lanh.

- Tiểu thư đến nơi mà lão gia nói rồi hả?

- Chưa đến nơi.

- Tiểu thư có đói không?Tiểu thư có khát nước không?

- Không

- Tiểu thư.....

- Câm.

Tiểu nha đầu này ngủ thì còn được yên tĩnh chứ mà tỉnh táo thì không điếc tai thì cũng không khác gì bầy yến oanh liên tục líu lo không ngừng nghỉ được.Cũng vì vậy mà khiến nàng phát cáu mà phải nhảy vô mồm tiểu nha hoàn đấy chặn họng để tiểu nha đầu này im lặng được lúc nào hay lúc đó.

Lão phu xe nghe đoạn nói chuyện của cặp chủ tớ trẻ con này mà lão cũng phải cảm thán với ngữ điệu này và thái độ lẫn bộ dạng này sao y từ lão gia. Con nhà công không giống lông thì cũng phải giống cánh là có thật.

Chiếc xe ngựa chở ba người đi thêm một đoạn đường nữa thì xe ngựa dừng lại.Lúc này lão phu xe ở bên ngoài nói vọng vào bên trong của chiếc xe ngựa.

- Tiểu thư đã đến nơi mà lão gia nhắc đến rồi ạ ?

Nàng nhanh nhẹn đứng dậy,lấy bàn tay nhỏ nhắn của mình mà kéo rèm mà đi ra phía ngoài,đợi hạ nhân mang bậc thang để đúng vị trí thì nàng mới chậm chạp đi xuống khỏi xe ngựa.

Hạ Tử mặc trên người là một bộ đồ khá đơn giản màu hồng phấn,trên mái tóc dài cài thêm một số chiếc trâm nhỏ,với đôi mắt to tròn y như mắt chim bồ cầu váy.Cộng thêm cái mặt bầu bầu,làn da trắng hồng trông vô cùng xinh đẹp,đáng yêu rất khiến người khác cướp về làm ngay con mình khỏi cần chuộc lại, cũng không khỏi nhiều người siêu lòng .

Hiện ra trước mặt nàng là một ngôi nhà tranh nhỏ nhắn đáng yêu nhưng khá đơn giản nhưng bên trong thì có một cái sân khá rộng có cả vườn đúng ý cơ của cô.Trong sân còn nuôi cả gà,vịt ,ngan,ngỗng.Khá giống với mô hình vườn - ao - chuồng giống như ở các vùng quê mà nàng thường thấy.Bước ra từ trong nhà là một người đàn ông trung niên bước ra mà chào đón nàng với biểu tượng là bộ mặt ngán ngẩm lẫn lười biếng của y

Nhìn cái vẻ mặt lẫn bộ dạng kia của người đàn ông ấy thì chắc chắn y là lão nhân kiếm thánh trong lời đồn - Hoắc Minh.Lão phu xe hướng thẳng mắt về phía hắn mà cung kính cúi đầu và lấy trong túi áo một bức thư đưa cho Y.

- Hoắc đại nhân, đây là Hạ Tử - con gái của Minh thừa tướng - Minh Hàn.

Sau đó lão phu xe lại quay về phía nàng đang đứng.

- Minh tiểu thư,đây là Hoắc đại nhân - Hoắc Minh,người mà trong dân gian được phong là kiếm thánh giang hồ và bây giờ trở thành sư phụ của tiểu thư.

Hạ Tử đứng nhìn nam nhân đứng đằng trước mặt nàng mà đánh gia qua một lượt,từ dung mạo, tới tướng đi đều toát lên được khí chất uy nghiêm nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp của một nam tử học kiếm.Nàng đánh giá sơ bộ một hồi mà nàng tự nhiên không khỏi thốt lên.

- Mạch thượng nhân như ngọc ,công tử thế vô song.

Hoắc Minh nghe xong câu khen ngợi mà y không khỏi ngạc nhiên và thán phục.Y biết tướng mạo bên ngoài của y nổi trội hơn những nam nhân bình thường thật,nhưng y không ngờ được rằng y nhận được lời khen từ một tiểu nha đầu mới có 5 tuổi đầu chứ không phải từ các nữ nhân đã đến tuổi cập kê khác thì y cũng cảm thấy khá là buồn cười.Y gật gù cảm thấy tiểu nha đầu này có trí thông minh và tương lai phía trước có phần sáng sủa và thành tài sớm hơn so với các bạn cùng trang lứa với tiểu nha đầu này.

Tiểu nha hoàn A Hồng và lão phu xe đứng ngơ ngác chưa hiểu tiểu thư nhà mình nói cái gì mà khiến một người chỉ biết đến đao kiếm và trau dồi kiến thức như Hoắc đại nhân mà khiến Hoắc đại nhân cười khoái trí có vẻ khá là hài lòng với tiểu thư nhà họ đến vậy.Thấy lão Hoắc có vẻ hài lòng về mình,nàng không nhanh không chậm liền tống cổ hai cái người vướng chân này về phủ thừa tướng.Hai người bị Hạ Tử đuổi về thì không dám lèo nhèo xin ở lại bên cạnh nàng mà đành ngậm ngùi mà đi ra xe ngựa trở về phủ thừa tướng.Lúc rời khỏi phủ thừa tướng,nàng cũng được phụ mẫu cho một ít trang sức và tiền bạc mang theo dự phòng bất chắc,lúc đầu nàng định giữ lại tay nải thôi.Nàng nghĩ đơn giản là dù gì thì cũng chỉ đi học ở cái nơi hưu quạnh này mà đem theo đống trang sức lẫn tiền của này thì cũng coi như là dư thừa,phí công vô ích mà thôi.Nhưng tính đi tính lại thì nàng cũng thấy không ổn thỏa cho lắm,sau này mà nàng xuất núi nhỡ chả may nhà đẻ không nhận,nhà ngoại cũng chê thì nàng vẫn phải trông cậy vào đống trang sức lẫn tiền của này chứ đâu.Thôi thì nàng cũng đành miễn cưỡng giữ lại coi như là đề phòng bất chắc.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play