Quân Tiểu Thư! Em Thật Bá Đạo
Quân Tửu kéo vali ra khỏi sân bay, mái tóc xoăn bồng bềnh bay lượn theo từng bước đi. Cô bước đến gần một chiếc xe sang gần đó.
Tài xế cẩn thận mở cửa xe, cung kính lên tiếng.
" Đại Tiểu thư, mời cô ".
Quân Tửu bước lên xe, tháo chiếc kính râm xuống. Đôi mắt đen sâu thẳm lộ ra, bên trong còn kém theo tia lạnh lẽo, mang đến cho người ta một cảm giác sợ hãi vô hình.
Tài xế cất vali rồi bước lên xe.
Quân Tửu liếc nhìn cậu ta, giọng điệu lạnh lùng.
" Bọn họ mấy năm nay thế nào? ".
" Đại Tiểu thư, mọi thứ đều ở trong tài liệu này, những chuyện mà gia đình cô đã làm trong 4 năm cô ra nước ngoài ".
Quân Tửu là Đại Tiểu thư của Quân gia, 4 năm trước cô ra nước ngoài du học, năm nay mới về nước.
Tài xế đưa cho cô một tập tài liệu.
Quân Tửu cầm lấy, đọc từng dòng chữ bên trong, khoé môi cô dần nở nụ cười.
" Xem ra 4 năm tôi không có ở nhà, bọn họ sắp quên ai mới thực sự là chủ nhà rồi ".
Chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự lớn, cánh cửa xe mở ra, Quân Tửu bước đến xuống xe.
Tiếng giày cao gót va chạm với nền đất vang lên, từng bước từng bước khiến người ta cảm thấy nghẹt thở.
Từ bên ngoài có thể nghe tiếng nói cười vọng ra từ bên trong.
Quân Tửu đứng ở cửa, nhìn cảnh tượng vui vẻ trước mắt, bên trong, một người đàn ông trung tuổi cùng với một người phụ nữ ăn mặc diêm dúa đang cười đùa với một cô gái, cô gái đó gương mặt xinh xắn, đôi mắt trong sáng ngây thơ. Cô bật cười mỉa mai.
" Vui quá nhỉ? ".
Giọng nói của cô vang lên, tiếng cười đùa lập tức ngưng lại, những người trong nhà nhìn cô, ánh mắt đều hiện ra sự không thể tin nổi.
Quân Tửu bước đến gần, ánh mắt lạnh lùng nhìn những người đang ngồi trên sofa.
Mấy phút sau, mấy người đó mới bừng tỉnh, lập tức đứng dậy, tránh sang một bên.
Quân Tửu ngồi xuống, chân vắt chéo đầy kiêu ngạo.
Người đàn ông trung niên nở nụ cười nịnh nọt, lên tiếng.
" A Tửu, sao con lại đột nhiên về nước vậy? ".
Quân Tửu liếc nhìn ông ta, giọng nói lạnh như băng.
" Tôi không được về sao? ".
Người đàn ông trung niên lập tức xua tay, giọng nói cũng trở nên gấp gáp.
" Bố không có ý đó. Chỉ là con về nước không báo trước để bố với mẹ con đi đón ".
" Đúng vậy ". Người phụ ăn mặc diêm dúa bên cạnh cũng lên tiếng.
Quân Tửu bật cười, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh như dao.
" Mẹ tôi? Trần Viễn Dương, mẹ tôi mất từ năm tôi 16 tuổi rồi. Bà ta là tình nhân của ông, không phải mẹ tôi, ông đừng có quên chuyện đó ".
Năm Quân Tửu 16 tuổi, mẹ cô Quân Loan qua đời vì bệnh nặng. Mẹ cô mất được nửa năm, Trần Viễn Dương liền đưa tình nhân cùng đứa con riêng vào nhà.
Từ sau đó, tình cảm của cô với bố ruột cũng hoàn toàn rạn nứt, trong tâm cô, người bố này sớm đã chết rồi.
Trần Viễn Dương ở rể ở nhà họ Quân, tuy ông ta là bố cô, nhưng thực chất tất cả tài sản của nhà họ Quân đều thuộc về Quân Tửu, bao gồm cả căn nhà này. Nói cách khác, Quân Tửu mới thực sự là người nắm quyền.
Quân Tửu đứng dậy, bước lên tầng, cô bước đến phòng của mình, vừa mở cửa, sắc mặt lập tức tối sầm lại.
Những đồ vật của cô đều biến mất, trong căn phòng là những món đồ màu hồng dễ thương, hoàn toàn khác xa so với phong cách của cô.
Căn phòng này là phòng mẹ cô đặc biệt chuẩn bị cho cô, vậy mà bây giờ lại bị thay đổi hoàn toàn.
Trần Viễn Dương lập tức nhận ra gì đó, nhanh chóng bước đến gần.
" A Tửu, con đừng giận, em gái con thấy con không về nhà, nên vào ở tạm thôi ".
Quân Tửu trừng mắt nhìn cô gái đang rụt rè núp sau lưng người phụ nữ, giọng nói lạnh như băng.
" Phòng của tôi, thứ như cô cũng dám sử dụng. Trần Yên Nhi, tôi quá nhẹ nhàng với cô đúng không? Nên cô không sợ chết ".
Trần Yên Nhi ngập ngừng mãi không nói được câu gì.
Cô ta chỉ là con riêng, đến bố cô ta còn không có địa vị ở nhà, cô ta thì có thể làm gì, đến lên tiếng cũng không dám.
Quân Tửu hướng ánh mắt sang quản gia, ra lệnh.
" Dọn hết tất cả các đồ trong phòng này ra cho tôi, khử trùng một lượt, tôi không chịu được thứ bẩn thỉu ".
Cô rất ghét người khác chạm vào đồ của mình, dù chỉ là một món đồ nhỏ, cô cũng cảm thấy dơ bẩn.
Quản gia cúi người, khẽ gật đầu.
Ngay sau đó, những món đồ lần lượt bị ném ra không chút thương tiếc.
Trần Yên Nhi đứng phía sau, dù không nỡ nhưng không dám lên tiếng. Cô ta tay siết chặt lại, ánh mắt căm phẫn nhìn cô, thầm nghĩ.
" Quân Tửu, sẽ có một ngày, tôi sẽ cướp hết mọi thứ của cô. Cô nghĩ cô mãi có thể đứng trên cao nhìn xuống sao? Rất nhanh, tôi sẽ khiến cô trả giá ".
Quân Tửu liếc nhìn cô ta rồi quay sang Trần Viễn Dương.
" Quản tốt con gái yêu quý của ông, nếu còn để cô ta động vào đồ của tôi, thì đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn với cô ta ".
Trần Viễn Dương lập tức gật đầu.
Updated 40 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Mở đầu đã cuốn rồi nha, chị chỉ là đi du học có vài năm thôi mà tu hú đã muốn chiếm tổ chim rồi. Tâm cơ muốn cướp hết của chị không có dễ thế đâu. Chị đây không phải cô tiểu thư yếu đuối chỉ biết nghe theo sắp xếp của người khác. Ăn nhờ ở đậu mà không biết điều thì cứ liệu hồn với chị nhá hai mẹ con trà xanh kia/Proud//Proud/
2025-09-23
7
tolafhuyen
truyện ra đúng ngày sn mik nên mik sẽ đọc truyện này đến khi nó end
2025-09-22
1
So Lucky I🌟
Chúc mừng truyện mới nhé tác. Đọc văn án mê ghê, nư9 quá cường luôn, dám nói dám làm thẳng tay trị cho tra nam ra bã. Wao thật đó/Blush//Blush//Good//Good/
2025-09-23
6