Chương 3:

Lâm Hựu há mồm hét lớn:

"Áa, má ơi!"

Tôi lập tức nhét miếng sườn vừa nhặt dưới đất lên nhét vào miệng gã. Bác gái nhìn tôi bắt nạt con trai cưng của mình, ánh mắt không khỏi lóe lên sự giận dữ, vỗ bàn đứng lên quát lớn:

"Mày điên rồi hả!"

Bác trai hùng hổ đứng dậy đi tìm gậy.

Mà tôi chẳng thèm quay đầu lại, đi một mạch vài nhà bếp. Vài giây sau, tiếng mài dao vang lên. Âm thanh lớn vang vọng ra cả bên ngoài, cả nhà bác tôi mới sợ hãi lò dò tới trước cửa phòng bếp.

Bóng tôi phản chiếu trên thân dao sắc lấp loáng, tôi nhìn họ mỉm cười. Ba người bắt gặp ánh mắt thiện cảm của tôi liền co dò bỏ nhà chạy đi mất. Khi chẳng còn ai ở trong nhà, tôi đắc ý ngồi vào bàn, ăn một bữa no nê.

"Nết khó ở nhưng nấu cũng không tệ!"

Miệng tôi để lại lời cảm thán chân thật. Đến khi ba người quay về, lúc này đã bình tĩnh hơn nhiều. Họ ngồi trong phòng bàn bạc một lúc, lát sau đi ra nói với tôi rằng:

"Tinh thần mày có vấn đề, mai đừng đi học nữa!"

Sời, cuộc trò chuyện nén lút của họ tôi đều nghe thấy cả, họ muốn tôi ở nhà tiếp tục làm ô sin, đợi tới khi đủ tuổi thì mang gả bán lấy tiền lễ.

Dễ ăn quá nhỉ, tôi còn không tự khống chế được bản thân, mấy người nghĩ có thể khống chế được tôi cơ à? Thế rồi tôi nghĩ, nếu muốn thay đổi cuộc đời bi thảm của Ôn Sơ Sơ thì việc cấp bách bây giờ là phải thoát khỏi gia đình này, tìm chỗ dựa mạnh hơn.

Tôi im lặng đứng trước mặt họ cất giọng tha thiết xin:

"Bác trai, bác gái con bình thường lại rồi, con hiểu hết rồi, ở trường con chơi cứt và một loạt hành động khó hiểu vừa rồi nữa, là do con đã chịu phải kích thích quá lớn!"

"Kích thích gì?" – Bác gái thắc mắc.

Tôi cười gian xảo, khai tên con bé bắt nạt ra:

"Là Lâm Nhã Dao lớp con, trước giờ con vẫn bị người ta bắt nạt, nó còn có cả một đám tay sai nữa, bọn nó bắt con uống nước bẩn, xé quần áo của con, xong còn đánh con nữa."

Tôi véo đùi rặn ra được vài giọt nước mắt khóc thảm thương, vừa kể tiếp:

"Con còn nghe nói, lớp bên cạnh có một bạn cũng như con bị bắt nạt, phụ huynh phải đền 10 triệu đồng hu hu hu con bị tổn thương nghiêm trọng như vậy, ít nhất cũng phải bồi thường cả mấy chục triệu.

Bác trai, bác gái hai bác phải đòi được tiền, coi như đền bù công ơn hai bác nuôi dưỡng, bao nhiêu năm nay."

Dứt câu, sự tham lam trào lên trong mắt hai người họ.

"Cái này mà cũng đòi được mấy chục triệu à?"– Hai người đồng thanh.

"Mới đầu chắc chắn họ không trả đâu! Nhưng nếu hai bác tới trường làm lớn chuyện lên, trường học sẽ xử lý để tránh ảnh hưởng."

Hôm sau, hai vợ chồng bác tôi nghe theo lời tôi nói, hùng hổ đi tới trường không xem cũng hình dung được thủ đoạn vô lại, lưu manh này khó chơi cỡ nào.

Hai của nợ đi khiến căn nhà yên tĩnh hẳn, tôi ở nhà ngủ tới tận trưa, lúc tỉnh dậy lướt điện thoại thì thấy có bạn học đăng video lên diễn đàn trường. Chưa cần xem đến gương mặt của Lâm Nhã Dao như thế nào, thì tôi thấy hai bác ruột tôi đúng là có năng khiếu diễn xuất.

Trước cửa lớp học, bọn họ kêu trời, gào đất kể lể việc nuôi nấng tôi vất vả như thế nào, bác gái ôm lấy chân của Lâm Nhã Dao gào khóc lớn:

"Con bé này nhìn mặt mũi xinh xắn, sáng sủa thế kia, sao lại đi bắt nạt bạn học thế hả, Sơ Sơ tội nghiệp nhà tôi bị con bé đánh cho bầm dập hết người, không đến được trường kìa!"

Lâm Nhã Dao đứng chết trân tại chỗ, con bé được phe hết hồn, gương mặt trước kia vốn luôn kiêu ngạo, đanh đá nay lại bị làm cho sợ hãi khôn xiết:

"Bà đừng có nói bậy! Tôi có làm gì con nhỏ đấy đâu!"

"Có hay không thì xem băng dám sát là biết thôi!"

Nói xong, bác gái túm vạt áo của Lâm Nhã Dao đưa lên xì nước mũi. Con nhỏ tròn mắt một phen.

"Ôi mẹ ơi! Bà bị điên à!"

Lâm Nhã Dao tức muốn nổ phổi, xô bà ta ra nhưng lần này không xong rồi. Người ta nói " Gừng càng già càng cay!". Bác tôi thấy cơ hội liền nối tiếp đà ngã lăn xuống đất không dậy nổi nữa.

Sau đó, thầy chủ nhiệm và các giáo viên cùng tới, tình hình trở lên vô cùng tệ, chó cắn nhau không phải còn hay hơn phim truyền hình nữa sao!?

Tôi chẳng buồn quan tâm diễn biến sau đó ra sao nữa, dù ai thắng tôi cũng đều được một phen hả hê. Tôi tắt điện thoại rồi bước xuống giường, đi tìm đồ ăn nấp đầy cái bụng.

Tối đến, khu nhà tôi bị cúp nước, tôi đảo mắt nhìn qua cửa sổ, bắt gặp bà Giang hàng xóm đang cầm quạt phe phẩy, miệng còn không ngừng hoạt động chửi rủa:

"Biết chọn giờ thật đấy! Cúp nước ngay giờ này, thời tiết thì oi ả mà bà đây còn chưa kịp tắm rửa nữa cơ chứ!"

Lòng thương cảm trong con người tôi dấy lên, liền với gọi bà qua khung cửa sổ.

"Sang nhà con tắm này bà Giang, nhà con có sẵn nước lạnh rồi đây ạ!"

Hot

Comments

Sylus

Sylus

She is dissecting it.

2025-11-03

1

Lazy lady

Lazy lady

cái gì vậy /Doubt/ tui là ai? đây là đâu? ủa, cái người vừa nãy oánh con trai cưng của nhà này đâu rồi. chị này bị điên thật hả 🤔 tưởng tính cách chị ấy như vậy thôi chứ 😅

2025-11-17

0

Dmdm Amdk

Dmdm Amdk

cách báo thù nhàn rỗi nhất đó chính là để kẻ bắt nạt mình đi bắt nạt lại kể bắt nạt mình, kế này của Giang Ngữ Ninh siêu hay đấy chứ

2025-11-15

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play