Thân ảnh của một bóng đen to lớn cao ráo mờ ảo trong sương khói dần hiện rõ, đó là một người đàn ông với tác phong nho nhã phong ưu, cùng tướng mạo hoàn mỹ, ngũ quan trên gương mặt tinh tế, đôi phần có nét ngọc thụ lâm phong, từ từ tiến đến.
Hai mắt nhỏ của hắn toát ra luồng khí chất bất phàm, điểm thêm đôi mày rậm hướng cao đầy uy lực ở giữa trán là một ấn ký đỏ, thêm vào chiếc mũi dựng thẳng tắp hoàn mỹ. Hắn mặc đồ đen tuyền từ đầu tới chân, ngoài một số phụ kiện bằng vàng thì chẳng có lấy một màu khác.
"Tiểu Sảnh."
"Ai? Ngươi là ai?"
Trên vầng trán nhỏ nhiễm đầy mô hôi, cô gái mê man không ngừng mấp máy môi, bóng người vừa hiện liền lập tức biến mất, bức thiết cô gọi từ trong mơ ra đến hiện thực, tỉnh giấc mộng.
"NGƯƠI LÀ AI?"
"Tiểu Sảnh!"
Tô Linh nghe tiếng hét tung cửa bước vào, trông thấy Nhiếp Tiểu Sảnh đã tỉnh, cô ta ra hiệu cho hầu nữ báo tin, rồi khẩn trương đến xem tình hình.
Nhiếp Tiểu Sảnh ngơ ngác nhìn người, gương mặt này...dường như có chút quen thuộc. Cô chớp mí mắt nặng trĩu, vừa tỉnh đầu óc mơ hồ còn chưa kịp tiếp thu, chỉ thấy một mảng trắng xoá trong đầu, chẳng tài nào nhớ ra được.
"Tiểu Sảnh...làm sao rồi?"
"Tiểu Sảnh? Ngươi...là ai?"
Giọng cô khàn khàn có chút lệch lạc, xem ra đã mất trí nhớ thật sự, hoàn toàn không nhớ được gì. Tô Linh bèn làm theo kế hoạch đã được bàn tính, không vội, từ từ kể tường tận.
Cô, sau một hồi trầm mặc, mu bàn tay vẫn còn giữ yên vị một bên huyệt Thái Dương, lắc lắc đầu vài cái. Kí ức do cô gái kể cô chẳng có chút ấn tượng, chỉ có duy nhất hình dáng của người đàn ông vừa mơ, và một chút cảm giác thân thuộc với cô ta.
"Ngươi...là chị gái của ta?"
"Phải!"
Tô Linh nắm lấy tay cô, dùng khăn thấm những giọt nước còn khảm trên trán. Ý thức vẫn chưa thể thanh tĩnh, ngoài cửa lại vọng âm.
"Tiểu Sảnh!"
Thanh âm trầm thấp, khi người vừa xuất hiện, Nhiếp Tiểu Sảnh lập tức nắm chặt một góc chăn, nhíu mày gắt gao nhìn chòng chọc vào kẻ khoác trang phục nghiêm trang mà không kém phần lộng lẫy uy nga.
Cô không hiểu sao cơ thể lại sinh cảm giác ghét bỏ mãnh liệt, không dứt ra được, mắt hướng theo từng động tác tới khi hắn đến gần. Tô Linh chủ động nhường chỗ, hắn thủng thẳng ngồi ở mép giường, vương tay hữu lực muốn chạm.
Nhiếp Tiểu Sảnh hoàn hồn, sợ hãi trốn tránh, lùi vào một góc. Chu Thời Nam nhíu mày kiếm một lúc, biết cô đã hoàn toàn mất đi kí ức, sự khó chịu cũng thản đi.
"Tiểu Sảnh, đừng sợ, là ta đây!"
"Thời Nam của em."
Mắt Chu Thời Nam không rời cô gái luôn dè chừng, đợi mãi mà cô chẳng có phản ứng, mất kiên nhẫn tiến lại gần. Cô vô thức chạy khỏi giường, lao vào sau lưng Tô Linh trốn tránh.
Người cô run lên kịch liệt, một cảm giác lạnh lẽo không ngừng xâm lấn, linh cảm luôn nhắc nhở cô, hắn là kẻ xấu, không phải là người đàn ông cô đã mơ, cô không muốn tiếp xúc với hắn.
Kết quả, Tô Linh lại kéo cô ra, giao cô cho hắn, nhớ lại khung cảnh lúc dẫn dụ cô vào trận pháp, trái tim đập thình thịch một cái rồi siết chặt, cô ta cũng bán đứng cô giống hệt lúc này.
Chu Thời Nam kéo ngay Nhiếp Tiểu Sảnh vào lòng, hắn ôm cô, ôm rất chặt, vuốt lên mái tóc sương lê đen tuyền, từ tốn giải thích. Sau một hồi tốn nước bọt mềm cứng, Nhiếp Tiểu Sảnh rốt cuộc cũng chấp nhận sự thật.
Cô thản bớt sự xa lánh, nhưng vẫn không đáp lại cái ôm của hắn, nhìn hắn, ánh mắt cô mông lung, cắn nhẹ lấy vành môi.
"Ta...là Nhiếp Tiểu Sảnh? Là vợ lẽ sắp gả cho ngài?"
"Phải!"
Hắn nhồi nhét vào đầu cô những kí ức không có thật, nhất là mối quan hệ giữa cô và Tô Linh, từ bạn bè thành chị em. Người đàn ông cô đã mơ...có lẽ sẽ không bao giờ xuất hiện trong câu chuyện của hắn.
Lúc này, cô gắng nhớ, vô luận thế nào đầu óc vẫn trống rỗng, cảm giác quen thuộc với cô gái đứng ở kia là thứ duy nhất cưỡng bách cô không phản đối.
Chu Thời Nam sợ cô vừa tỉnh chưa khoẻ, vội truyền bác sĩ vào kiểm tra. Sau một hồi chờ đợi, bác sĩ cũng cúi đầu cung kính báo cáo, bảo cô chỉ bị thương nhẹ, nghỉ ngơi vài ngày sẽ chóng khỏi.
-Đúng là thân thể hồ yêu, hồi phục cũng khác với người thường!
Hắn phẩy tay cho bác sĩ lui đi, không muốn làm phiền thời gian tịnh dưỡng của Nhiếp Tiểu Sảnh, bản thân cũng rời đi rất nhanh, trước khi đóng cửa, hắn không quên liếc mắt ám hiệu cho Tô Linh.
Updated 50 Episodes
Comments
🌷💫 𝓜 💫🌷
@Huê Nguyễn @Ly Ly @Moonlight tác giả @Lười có thêm truyện mới ở acc mới nè mọi người.... mọi người đến acc này ủng hộ cho tác giả đi nè ☺️
2025-10-21
7
꧁❦𝓗&𝓥 ❦꧂
chờ đến 9g ngày mai hả.. lâu vậy
2025-10-21
1