Nhận thấy được lực đạo nơi vạt áo biến mất, Tô Xương Hà hơi kinh ngạc nhướng mày nhìn Phục Linh đang từ từ nhắm mắt lại tựa vào thân cây, trên khuôn mặt kiều diễm đang trắng bệch ấy hiện lên rõ sự cao ngạo và bất khuất làm cho Tô Xương Hà có một tia hứng thú
Chính vì sự hứng thú đã làm cho Tô Xương Hà không khỏi ngồi xổm xuống trước mặt Phục Linh vẻ đẹp khiêu khích trong mắt lộ ra vẻ trêu tức xen lẫn chút hứng thú, một tay đưa ra nâng cằm Phục Linh lên xoay về phía mình thưởng thức nói
" Chậc, khuôn mặt này cũng đẹp đấy, hôm nay tâm trạng của lão tử tốt nên sẽ làm một chút việc tốt vậy "
" Ngươi muốn làm gì " Phục Linh vẻ mặt bất thiện nói, ngữ khí âm trầm, trong mắt tràn đầy cảnh giác còn có một chút hoảng loạn khó phát hiện
" Đương nhiên là" Tô Xương Hà bỏ tay đang bóp cằm Phục Linh ra tùy ý phủi tay đứng dậy, nói được một nửa thì dừng lại thưởng thức nhìn vẻ mặt thay đổi liên tục của Phục Linh mà ầm thầm cảm thấy có một sự vui sướng trong lòng,
Đợi sau khi đã thưởng thức đủ vẻ mặt đắc sắc của Phục Linh, Tô Xương Hà mới cúi người xuống chặn ngang bế Phục Linh lên, trên mặt nở nụ cười thiếu đòn nói " đưa người đến y quán trị thương rồi"
Sau khi ôm Phục Linh vào lòng hắn mới phát hiện Phục Linh rất nhẹ, ôm cô không hề tốn sức một chút nào mà còn mềm mại ngoan ngoãn ở trong lòng ngực hắn giống như một bé mèo con vậy
Trong khi suy nghĩ miên man dưới chân của Tô Xương Hà cũng không hề chậm mà lập tức sử dụng khinh công nhanh chóng lao về phía của thôn trang gần đó
Khoảng nửa canh giờ, sau khi Tô Xương Hà đẩy nhanh tốc độ thì cuối cùng hai người cũng ra khỏi núi,
Sau khi nhìn thấy thôn trang Tô Xương Hà cũng không vội mà đi thẳng vào thôn trang mà là đứng ở chân núi điên điên người trên tay vẻ mặt tùy ý nói
" Này, cô chết chưa"
Suốt dọc đường đi Phục Linh đều ngoan ngoãn ghé vào lòng ngực Tô Xương Hà không nói lời nào mà chỉ lẳng lặng nhìn vào quai hàm cương nghị cùng nửa bên mặt anh tuấn của Tô Xương Hà, không thể phụ nhận rằng khi đối phương không mở cái miệng thiếu đánh kia thì vẫn rất tuấn tú đặc biệt là lòng ngực cứng rắn mà cô đang tựa vào đặc biệt ấm áp,
Trước đây dù có bị thương nặng đến thế nào hay là bị sư tôn trừng phạt vì không hoàn thành nhiệm vụ, ở Lãnh Tuyền cung lãnh lẽo đó đều không có ai từng quan tâm cô hay là đưa cô đi trị thương mà ngược lại chỉ cần cô lộ ra một chút yếu đuối thì ở đó cô cách cái chết không còn xa, ở Lãnh Tuyền cung mười năm Phục Linh đã hiểu quá rõ về pháp tắc sinh tồn ở nơi đó
Trong khi Phục Linh đang miên man suy nghĩ thì bất chợt cơ thể bị đong đưa lên xuống khiến cô hoàn hồn từ dòng suy nghĩ, khi nghe câu hỏi của Tô Xương Hà mọi cảm xúc của cô như đọng lại rồi từ từ ngưng kết thành một đoàn hoả trong lòng ngực Phục Linh khiến cô không tức điên lên, nhưng bởi vì cơ thể đã mất quá nhiều máu khiến cho cô không còn chút sức lực để lên tiếng phản bác, cuối cùng quá bất lực mà không thể làm gì Phục Linh cắn răng dồn hết sức vào đôi tay đang nắm thành quyền đánh mạnh vào lồng ngực cứng rắn của Tô Xương Hà
Nhưng Phục Linh không biết rằng sức đạo cô cho rằng rất mạnh nhưng khi đánh vào người Tô Xương Hà không cảm thấy đau đớn chút nào mà ngược lại hắn cảm thấy như mèo cào vậy chẳng có chút sức gì mà còn khiến cho hắn cảm thấy như một con mèo yếu ớt giơ đôi vuốt cào nhẹ vào lòng ngực hắn khiến Tô Xương Hà không khỏi cảm thấy tê dại từ vị trí mà Phục Linh đụng vào như có dòng điện chạy khắp cơ thể hắn
Lỗ tai sau những lọn tóc của Tô Xương Hà lặng lẽ đỏ lên sau đó mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng nói
" Khụ , không chết là tốt rồi, còn có sức để đánh tôi thì chắc vết thương cũng không nghiêm trọng lắm " Tô Xương Hà tà liếc Phục Linh một cái, miệng cũng không buông tha người ngả ngớn nói
Updated 34 Episodes
Comments
Trang Trịnh
hóng chương mới nha tg ơi🥰🥰
2025-11-03
1