( Ám Hà Truyện: Tô Xương Hà - Phục Linh ) Tô Xương Hà, Quản Nương Tử Của Ngươi
Thành Ninh An, phủ thành chủ
Trong khuê phòng của Bạch Thước nhị tiểu thư của thành Ninh An
Bởi vì trong thành bỗng nhiên bùng phát một loại dịch bệnh khiến người ta thần trí không rõ nơi nơi cắn người, mà người bị cắn trúng cũng rất nhanh bị nhiễm bệnh đi khắp nơi cắn người Bạch Thước vì lo lắng cho cha mà không ngủ được, vừa chống tay lên bàn chợp mắt được một chút thì bỗng nhiên ngoài cửa không biết từ lúc nào đã đứng một nữ tử thân mặc đồ đồ đen xen lẫn hồng khí chất tràn đầy tà mị và quyến rũ
Phục Linh đứng một ngoài nhìn vào trong phòng ung dung như vào chốn không người đi vào trong phòng đứng lại trước mặt Bạch Thước
Bạch Thước chưa ngủ sâu lắm cảm nhận được có người trước mặt, giật mình mở mắt ra nhìn thấy Phục Linh đứng trước mặt hoảng hốt nhanh chóng đứng dậy rút dao găm ra phòng bị hỏi Phục Linh
" Ngươi là ai?"
Phục Linh nhìn hành động của Bạch Thước cười mỉa nói
" Chỉ là nhân tộc, với vũ khí tầm thường thế này, đúng là không biết từ lượng sức"
" Nhân tộc? Cô không phải là người" Bạch Thước kinh nghi bất định nói
" Nếu đã biết bổn quân không phải là người, khuyên cô nên ngoan ngoãn chịu trói, theo bổn quân quay về " Phục Linh vừa nói vừa tiến lại gần Bạch Thước
" Về đâu? " Bạch Thước nghi ngờ hỏi, đồng thời ầm thẩm lui về sau một bước kéo dài khoảng cách với Phục Linh
" Cô hỏi nhiều quá rồi đấy" Phục Linh không kiên nhẫn nói sau đó hất tay ném văng chiếc bàn làm đồ vật rơi vương vãi khắp nơi, đưa tay muốn bắt Bạch Thước
Còn chưa chạm được vào Bạch Thước thì cô ta đã nhanh chóng lùi sang một bên tránh né, đồng thời Phạn Việt cũng từ sau rèm che bay ra một chưởng đánh bay Phục Linh ra ngoài sân
Phục Linh thuận thế lăn một vòng trên đất sau đó chống tay mượn lực xoay người lên không trung lộn một vòng đồng thời trên tay xuất hiện vân hoả cung bắn ba mũi tên về phía Phạn Việt ở trong phòng
Ở trong phòng Phạn Việt vừa ra tay đánh Phục Linh xong vừa đứng vững thì từ ngoài cửa bay vào ba mũi tên lửa chuẩn xác nhắm vào người hắn, Phạn Việt nhanh chóng né tránh một tay đồng thời phát lực làm cho mũi tên xoay chuyển một vòng sau đó bắn ngược về phía Phục Linh ở bên ngoài
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Phục Linh chưa kịp rơi xuống đất thì đã thấy mũi tên của mình bay ngược từ trong phòng ra, không kịp né tránh Phục Linh bị mũi tên bắn trúng vị trí gần trái tim ( tác không biết nên miêu tả bắn trúng đâu nên chỉ có thể viết nghiêm trọng chút để anh nhà còn có cái để cứu vợ (≧▽≦) ), lực đạo quá mạnh khiến cho Phục Linh bay xa vài mét lăn vài vòng trên đất mới ổn định lại được thân mình
Biết không phải là đối thủ của Phạn Việt, hôm nay chắc chắn không thể hoàn thành nhiệm vụ mà sư tôn giao phó, Phục Linh chịu đựng đau đớn không cam tâm hoá thành những cánh hoa chạy trốn, nhưng Phục Linh không biết là lần này nàng lại chạy đến tận thế giới khác
Trong khi đó ở Bắc Ly quốc, Tô Xương Hà một sát thủ của tổ chức Ám Hà, người có biệt danh là tống táng sư, lúc này đang đứng trên nóc nhà người mặc một bộ y phục đen tuyền, trên đầu đội một chiếc nón cói ôm tay trước ngực ngạo mạn nhìn xuống dòng người tấp nập trên đường phố, sau lưng trên thắt lưng là hai con dao găm
Hôm nay sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ ám sát một tên tham quan của triều đình mà tổ chức giao cho, Tô Xương Hà nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường đừng trên nóc nhà quan sát đường phố sau đó thân hình vừa động biến mất tại chỗ, một lúc sau trong hẻm nhỏ xuất hiện một thanh niên người toàn thân y phục màu đen nhanh chóng hoà vào đám đông trên tường sau đó nhanh chóng ra khỏi thành
Sau khi ra khỏi thành Tô Xương Hà nhìn lên bầu trời tính toán canh giờ, cảm nhận được trên người dính nhớp, tuy lúc nãy trong khi ám sát đã cố gắng tránh cho huyết bắn lên người nhưng vẫn bị dính một chút lên người, sau khi vết máu hoà làm một với y phục không dễ phát hiện nhưng trong lòng vẫn cảm thấy phiền chán, Tô Xương Hà quyết định đi vào trong núi nếu đuổi thời gian thì chắc sẽ nhanh chóng đến được thôn trang gần đó để nghỉ ngơi và tắm rửa
Updated 34 Episodes
Comments