Chap 6

Mắt Cố Hi sáng lên, thân cây hoa màu đỏ rực đó chính là loại thảo dược rất quý hiếm. Năm năm nở hoa, mười năm kết trái, mà kể cả thân cây, hoa, lá hay quả của nó đều là những vị dược quan trọng, rất trân quý.

Cố Hi vội bỏ giỏ tre xuống, cậu xắn tay áo cẩn thận leo lên mỏm đá, sau khi thấy rõ địa hình xung quanh thì nhăn mặt. Cây thảo dược thế mà lại mọc sát vách núi, lỡ sảy chân một cái, chào đón cậu chính là vực sâu không đáy.

Cố Hi tránh không khỏi có chút hờn dỗi tình cảnh éo le, âm thầm trách thảo dược tại sao không mọc ở nơi nào đó an toàn hơn? Từ bỏ? Không thể được! Dược liệu quý hiếm như vậy, nào nói bỏ là bỏ được? Hái được nó, sau này ắt sẽ có chỗ dùng.

Nghĩ tới đây, Cố Hi đã hạ quyết tâm, chỉ cần cậu cẩn thận một chút, chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Một lát sau, Cố Hi sắc mặt tái nhợt, hai tay bấu chặt lấy mỏm đá, không dám nhìn dưới chân quá lâu, cậu sợ mình sẽ bị hoa mắt. Cố Hi tự cổ vũ tích thêm dũng khí cho mình, cậu cẩn thận bám vào từng phiến đá nhô ra để leo lên.

Cũng may ông trời không cô phụ sự cố gắng của cậu, Cố Hi cuối cùng cũng hái được thảo dược mình mong muốn. Ngoài ý muốn, chỗ vách núi còn có thêm vài dược liệu quý khác, Cố Hi thầm nghĩ trên này có lẽ là nơi thích hợp để thảo dược phát triển nên chúng mới lớn lên tươi tốt như vậy.

Cố Hi đang vui vẻ hái thuốc thì bỗng 'phốc' một tiếng, ngay khi cậu nhổ nốt cây thảo dược cuối cùng thì một con rắn chợt lao ra từ bụi cây cắn vào cổ tay cậu. Cố Hi theo phản xạ buông tay ra, sau đó cậu mới thấy mình thật ngốc, bởi vì một khi buông tay ra, đón nhận cậu sẽ là vực sâu không đáy.

Cố Hi nhắm chặt mắt, cảm nhận từng đợt gió mạnh quét qua cơ thể, con rắn vừa cắn cậu thuộc một trong những loài rắn cực độc, thường sống quanh quẩn mấy gốc thảo dược quý hiếm, lúc nãy bởi vì quá vui mừng nên cậu mới đem chuyện này quên mất, khiến bản thân mất cảnh giác.

Nếu bị cắn hoặc thậm chí chỉ bị dính phải nọc độc của loài này thôi là người bệnh đã trúng độc ngay lập tức rồi, nếu không kịp thời chữa trị thì chỉ có thể chịu đựng bị độc tra tấn đến chết.

Cố Hi là bị cắn, nên nọc đọc trực tiếp thấm vào mạch máu chạy về tim. Khuôn mặt cậu tái nhớt, mày nhăn chặt, trên mặt liên tục xuất ra mồ hôi giọt theo quán tính mà rơi ngược lên trên, cậu có thể cảm nhận được trái tim mình đang co rút mãnh liệt.

Ý thức của Cố Hi dần dần mơ hồ, trước khi triệt để ngất đi, cậu nghĩ đến ông nội, nghĩ đến Lý Ái Hoa. Cậu cảm thấy thực xin lỗi y, Lý gia gia vừa mất, Hoa hoa còn chưa kịp thích ứng, nếu biết chuyện cậu bị rắn độc cắn, còn rơi xuống vực chết tan xác thì không biết Lý Ái Hoa có chịu nổi không nữa. Điều Cố Hi cảm thấy áy náy nhất lúc này chính là không thể tiếp tục chăm sóc Lý Ái Hoa.

Lý Ái Hoa nhất định sẽ rất thương tâm, mong sau này y có thể gả cho một trượng phu tốt, có như vậy cậu mới an tâm mà ra đi.

Không biết đã bất tỉnh bao lâu, Cố Hi dần dần lấy lại được ý thức, cậu cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng như đang lơ lửng trên mây, cảm giác trôi nổi bồng bềnh khiến tâm trí cậu thả lỏng.

Cố Hi nghi hoặc, chẳng lẽ cậu đã quay trở lại nơi từng gặp tiên nhân?

Cố Hi cố gắng nhấc mí mắt nặng trĩu lên, cậu mơ hồ nhìn xung quanh. Khó khăn lắm mới có thể đứng dậy, Cố Hi phát hiện mình thế mà lại đang nằm trong một dòng suối trong suốt, cả người cậu bây giờ ướt nhẹp, y phục dính chặt, ôm lấy dáng người cao gầy, mảnh khảnh của cậu.

Nhưng Cố Hi không có tâm tình bận tâm tới điểm khiến cậu cảm thấy khó chịu này, hơn tất cả, cậu đang sững sờ trước cảnh tượng hiện ra trước mắt mình.

Trước mặt cậu là một cánh đồng cỏ màu xanh bạt ngàn trải dài không thấy hồi kết, cho đến khi nhìn thấy căn nhà trúc gần đó, Cố Hi mới kịp hoàn hồn. Cậu tiến đến chỗ căn nhà, phát hiện bao quanh ngôi nhà trúc là những hàng rào được đóng bằng cọc gỗ đơn giản, trống giống như một căn nhà có người ở.

Cố Hi hướng bên trong hô: "Có ai ở nhà không?"

Đợi một hồi không thấy có người đáp lại, Cố Hi đưa tay lên gõ vài cái. 'Kẹt' một tiếng, cửa cổng hé ra một khoảng nhỏ. Cậu đợi thêm một lát, lại kêu thêm mấy lần nữa, căn nhà vẫn như cũ vắng lặng không tiếng động. Lúc này, Cố Hi mới đẩy cửa đi vào.

Hot

Comments

tui hơm có tên :(((((

tui hơm có tên :(((((

sao bị cắn mà vẫn khỏe v

2022-11-10

4

Tiểu Miêu Miêu

Tiểu Miêu Miêu

cũng hay lắm
cố gắng ra thêm nha

2021-01-14

7

Trần Bảo Trân

Trần Bảo Trân

hóng~~~

2021-01-14

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play