Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Ở bên ngoài không gian!
Đế Nguyên Quân thân cao gần bốn thước, trên người khoác một bộ môn phục màu trắng với những hoa văn hắc sắc hình ánh kiếm. Mái tóc dài buộc cao tung bay trong gió cuộn.
Ở phía sau lưng, một thanh tiểu kiếm chỉ dài tám tấc nhưng khí tức toát ra lại làm cho người ta sợ hãi. Phía trên là một màn mờ ảo hư không bao quanh tinh cầu kia. Đây là điểm cuối rồi, Đế Nguyên Quân không cách nào vượt qua nó. Trong lòng hắn mắng thầm “chết tiệt”.
Khí tức viễn cổ trên cấm chế dần rõ ràng hơn, chính là lôi đạo ám đen không thấy điểm cuối. Đứng trước cấm chế này, một vị cường giả Thánh Hoàng đỉnh cấp như hắn cũng như kiến hôi bò qua bò lại mà thôi. Nhưng hắn lại không hề lo lắng hay sợ hãi, hắn hơi nhíu mày rồi lấy lại vẻ tự tin vốn có.
Đứng đối diện trước mặt hắn, mười người khoác trên mình một bộ hoàng kim giáp, trên thân toát ra một cỗ lực lượng Thánh Hoàng cảnh đại viên mãn. Thực lực cực kỳ cường đại, còn có một nam tử khác đứng sau.
Đó là một nam tử có tuổi tác còn rất trẻ, vóc dáng chỉ khoảng chừng hai mươi ba mươi tuổi đang đạp trên Thiên Đạo Nhãn. Đó là một con mắt to lớn, chiều cao của nó ít nhất cũng phải đạt tới ba mét, và điều đáng sợ hơn là nó có thể nhìn thấu được thế gian này vạn pháp.
“Thập Vị Chân Hoàng dưới trướng Thiên Đạo Đài”.
“Giun dế thấp kém sao còn chưa cúi đầu nhận lỗi”.
Trong nhóm mười một người đặt chân xuống, có một vị tay cầm pháp trượng bước ra, ngón tay chỉ về phía Đế Nguyên Quân lớn tiếng nói.
“Hahahaha… Các ngươi lấy cái gì để bắt ta nhận lỗi”.
“Chỉ bằng các ngươi. Xứng sao?”.
Đáp trả, Đế Nguyên Quân cái đầu hơi nghiêng, ánh mắt hững hờ nhìn mười người nói. Ngay lập tức, mười người kia đã trực tiếp bùng nổ. Trong mắt chúng bắt đầu hiện rõ sự tức giận.
“Một con giun dế mà dám chống đối lại lệnh cấm”.
“Ta thay Thiên Đạo Đài, xử lý ngươi”.
Nói xong, đám người kia bắt đầu tấn công. Họ hợp sức với nhau rồi lao lên. Trong tay nắm chặt những kiện binh khí đang lăm le.
“Các ngươi lúc còn đạt đỉnh thì ở Thánh Hoàng cảnh phía trên thì ta có lẽ sẽ kiên dè một vài phần nhưng hiện tại các ngươi chỉ có thực lực Thánh Hoàng cảnh đại viên mãn”.
“Lại dám đứng trước mặt ta lên giọng”.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân một người một kiếm lao thẳng vào trung tâm đám người. Hướng đến tên cầm đầu chém xuống một kiếm.
Đế Nguyên Quân một kiếm đánh ra, thiên địa như đang run rẩy. Một kiếm tùy tiện nhưng lại mang đến một cái cảm giác áp đảo.
Một kiếm đánh ra, Thập Vị Chân Hoàng bị một kiếm đánh văng ra xa, một tiếng “Phốc” vang lên, ngay lập tức phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người liên tục có bạo động. Sâu trong ánh mắt họ dần xuất hiện một sự rúng động, ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía Đế Nguyên Quân.
“Không chịu nổi một kiếm?”.
“Trong mắt ta, các ngươi cùng với giun dế không khác nhau là bao?”.
“Thiên Đạo sao?”.
“Chê cười rồi”.
Nhìn thấy biểu cảm của đám người, Đế Nguyên Quân trên mặt gợi lên ý cười, ánh mắt âm trầm hời hợt nói.
“Ta giờ chỉ là một sợi hình chiếu, nếu như bản thể chân chính tới đây, ta có thể bóp nát ngươi chỉ trong tích tắc”.
Nhất Vị Chân Hoàng tức giận rống lớn một tiếng.
“Ồ, ngươi nói như vậy thì cứ cho là đúng đi”.
“Nhưng cùng cảnh giới, ta muốn bóp chết ngươi, không khác gì bóp nát một con kiến”.
Ở sau lưng, một tôn thần tướng thình lình hiên lên, chỉ thấy khi hai cánh tay của nó mở lớn thì đồng thời, ở trong lòng bàn tay, hai cỗ lực lượng khinh khủng hiện ra.
“Tuế Nguyệt chi lực, Không Gian chi lực?”.
“Không thể nào?”.
“Tại sao một nơi thấp bé lại có người ngưng luyện ra được hai đại chí cao lực lượng?”.
Thập Vị Chân Hoàng có thêm một phen kinh hãi.
Điều này có thể sao?
“Toàn lực tấn công”.
Nhất Vị Chân Hoàng lớn tiếng quát.
Cùng lúc, mười người đồng thời lao lên.
“Vô Sinh Kiếm Đạo - Toàn khai”.
Đế Nguyên Quân khóe miệng lẩm nhẩm, kiếm đạo vừa ra. Toàn bộ khu vực xung quanh trăm vạn dặm bị kiếm đạo bao phủ hết toàn bộ. Thập Vị Chân Hoàng bị loại kiếm đạo này bao bọc liền cảm giác được bản thân như đi vào một vùng đất tối.
Một khi vào thì không thể nào đi ra được, khắp nơi ở xung quanh. Họ hoàn toàn không thể cảm nhận được những khí tức ở xung quanh, thậm chí nó còn vượt xa ra cả luân hồi. Thiên Đạo có mạnh nhưng làm sao có thể quản chế được luân hồi?
“Thiên Đạo pháp tắc, Thiên Đạo Pháp Điển, Phá Thiên Tiễn”.
Mười người đồng thời phát động Thiên Đạo thần thông, chỉ thấy trên người họ có một tầng thiên đạo lực lượng đang không ngừng bành trướng, Luân Hộ Đạo cũng vì thế mà bị ngăn chặn ở bên ngoài.
Chưa dừng lại ở đó, thiên đạo lực lượng còn ngưng tụ lại với nhau tạo thành một trường cung to lớn cùng với đó là một mũi tên khổng lồ.
Nhất Vị Chân Hoàng dương cung, đồng thời những người còn lại cũng dốc sức đẩy toàn bộ lực lượng vào một tiễn này.
Buông tay, mũi tên lao đi với một vận tốc siêu việt cả vận tốc ánh sáng. Chỉ trong chớp mắt, Vô Sinh Kiếm Đạo đã xuất hiện lên một cái lỗ lớn.
Ngay tại khoảng cách trăm dặm, Đế Nguyên Quân lúc này mới động.
“Ta có một kiếm, có thể phá tan thế gian này vạn pháp”.
“Thánh cấp cực phẩm kiếm pháp, Vạn Kiếm Phá Pháp!”
Đế Nguyên Quân điên cuồng vận chuyển thánh lực, kiếm pháp đỉnh cấp được tung ra, kết hợp với Vô Sinh Kiếm đạo.
Ở trên đỉnh đầu, Vô Sinh Kiếm Đế chợt lóe lên một cái, ngay lập tức. Vô vàn thanh kiếm thình lình hiện lên ở bên trong hư không. Mặc dù được ngưng tụ những mỗi một thanh kiếm đều không hề thua kém bản thể là bao.
Mũi tên tiến lại gần, Đế Nguyên Quân vung mạnh tay về phía trước hô lớn một tiếng.
“Đi”.
Hàng vạn thanh kiếm ở trên đỉnh đầu vì một chữ mà bắt đầu xuất kích.
Oanh oanh oanh!
Đối mặt với Thiên Đạo nhất tiễn, vạn kiếm từng cái lao lên nhưng lại bị chấn nát hết toàn bộ. Nhìn thấy vạn kiếm đang bị phát tan nhưng Đế Nguyên Quân lại không một lần biến sắc. Ngay khi thanh kiếm cuối cùng bị phá nát, Đế Nguyên Quân lúc này mới chân chính đánh ra.
“Tiểu kiếm, cái này đành nhờ ngươi?”.
Vô Sinh Kiếm Đế bay lơ lửng ở sau lưng nghe thấy, nó hiểu được ý nghĩ của chủ nhân nên nó liền phát ra thanh âm tê minh đồng ý.
Vạn kiếm phá toái ngay lúc này, toàn bộ lực lượng mảnh vỡ đang dần dần tề tụ lại, toàn bộ đang dung nhập vào bên trong lưỡi kiếm. Vô Sinh Kiếm Đế trên thân ánh lên những đợt tinh quang mãnh liệt, cơ thể của nó cũng vì thế mà bạo tăng gấp trăm ngàn lần.
Chính diện lao lên, Đế Nguyên Quân vung mạnh tay chém xuống, cùng với Thiên Đạo Tiễn một chỗ va chạm.
Rầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ khu vực xung quanh bị một cái động thiên to lớn nuốt trọn. Ở trung tâm va chạm, Đế Nguyên Quân bị trọng thương rất thảm trọng, thất khiếu đang không ngừng chảy ra máu tươi, trên người. Những miệng vết thương lớn đang không ngừng hiện lên.
“Phá cho ta?”.
Đế Nguyên Quân hét lớn, toàn bộ lực lượng đều bị hắn thúc dục lên đến đỉnh điểm.
Tuế Nguyệt chi lực, Không Gian chi lực bị Đế Nguyên Quân điều động lên đến cực hạn. Chỉ trong tích tắc, toàn bộ khu vực xung quanh gần như bị đông kết lại. Một kiếm mang theo hai đại chí cao lực lượng kinh khủng đến bậc nào.
Ngay cả Thiên Đạo Tiễn cũng vì thế mà chịu ảnh hưởng.
Rầm!
Chợt, một tiếng nổ lớn vang lên, Thiên Đạo Tiễn đã không chịu đựng được nữa mà bạo nỗ. Cùng với Thiên Đạo lực lượng quét qua xung quanh khiến Vô Sinh Kiếm Đạo thình lình sụp đổ. Đế Nguyên Quân cũng vì cái dư chấn đẩy bay đi hơn vạn dặm.
Ngay lúc này, Thiên Đạo Tử ở phía sau lưng lúc này mới có dị động. Chỉ thấy hắn vung nhẹ tay một cái.
Ở trong Thiên Đạo Nhãn, bốn sợi xiềng xích ánh kim dần dần bay ra. Mỗi một sợi đều mang trong mình một cỗ trói chặt chi lực.
“Thiên Đạo Khóa, đi”.
Đế Nguyên Quân hai mắt đột nhiên co rút lại, hắn hít vào một ngụm khí lạnh rồi lao lên lao lên, hướng về phía Thiên Đạo Khóa mà đánh.
Thiên Đạo Tử nhìn một màn này liền nở một nụ cười châm biếm. Mặc dù rất thưởng thức Đế Nguyên Quân nhưng hắn lại thể hiện bản thân hiện tại đang ngu ngốc đến nhường nào?
Ngay khi đối mặt, Đế Nguyên Quân cắn chặt răng rồi vung mạnh kiếm về phía trước.
Rầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, lưỡi kiếm sắc bén chém mạnh xuống nhưng Thiên Đạo Khóa không hề thương tổn, thậm chí một vệt xước nhỏ cũng không hề.
Thiên Đạo Khóa đánh tới, Đế Nguyên Quân nhanh chóng nhảy lùi ra xa. Trên người bắt đầu bộc phát ra một cỗ kiếm đạo mạnh mẽ bộc phát.
Vô Sinh Kiếm Đạo một lần nữa được tung ra. Dưới toàn bộ lực lượng ngưng tụ, Vô Sinh Kiếm Đạo đang ngưng tụ lại thành hình thể.
Nhìn thấy một màn này, Thiên Đạo Tử cũng không lấy làm ngạc nhiên, hắn chỉ vung nhẹ tay một cái, Thiên Đạo Khóa cứ thế mà lao lên.
Nó trực tiếp đâm xuyên vào bên trong kiếm đạo. Một cái, hai cái, ba cái, bốn cái.
Đế Nguyên Quân liên tục thối lui, ở trên khóe miệng đang không ngừng chảy ra máu tươi. Càng lâm vào bên trong hiểm cảnh, Đế Nguyên Quân lại càng thêm tỉnh táo, ánh mắt lại càng thêm sắc bén.
“Không ngờ ở một nơi như thế này lại xuất hiện một kỳ tài, thiên phú kiếm đạo tu luyện cũng thuộc dạng nghịch thiên. Nếu như để ngươi phát triển thêm nữa thì chắc có lẽ đám Thần Chi Kiêu Tử kia cũng sẽ phải giật mình”.
“Nhưng đáng tiếc, đáng tiếc. Ngươi lại sinh ra ở nơi này”.
Vô Sinh Kiếm Đạo bị xỏ xuyên qua, Đế Nguyên Quân vô lực chống trụ. Nhưng vào một khắc, Thiên Đạo Khóa sắp sửa vây khốn hắn lại thì trong ánh mắt hắn lại hiện lên một chút tinh quang chói lóa.
Trong giây phút tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, Đế Nguyên Quân trong mắt ánh lên tinh quang. Cùng với đó, trên gương mặt hắn lại nở một nụ cười nhẹ.
“Hahaha… Tu luyện hồi lâu chưa từng thấy đột phá. Nay ta phải cám ơn ngươi, Thiên Đạo Tử”.
Kiếm Kiếp!
Nó siêu việt hơn cả kiếm đạo gấp trăm ngàn lần, bởi vì kiếm này cả đời chỉ có thể luyện ra một kiếm, uy lực của nó có thể phá tan được mọi kiếp nạn…
“Ta có nhất kiếm, có thể chặt đứt Thiên Đạo ý nghĩ”.
“Kiếm tên, Trảm Thiên”.
Đế nguyên Quân thúc dục thánh lực ít ỏi còn lại mà hét lớn.
Chỉ thấy từ trên lưỡi kiếm, một cỗ lực lượng kinh khủng đang dần dần bốc lên, uy lực của một kiếm này đã xa xa vượt qua uy lực của những kiếm trước kia gấp trăm gấp ngàn lần.
Đây là lần đầu tiên, Thiên Đạo Tử cảm thấy có một tia áp bức.
“Đã lâu rồi mới có cảm giác áp bức như thế này?”.
“Để cho ta xem, kiếm kiếp của ngươi có thể đạt tới mức nào?”.
Thiên Đạo Tử trên mặt phấn khích, hắn vung mạnh tay đẩy một lượng lớn thần lực dung nhập vào bên trong Thiên Đạo Khóa.
Ngay tức khắc, Vô Sinh Kiếm Đạo trực tiếp phá toái, để lộ ra cơ thể tràn đầy thương tích đang lao lên.
Đế Nguyên Quân toàn bộ sức lực đánh ra.
Rầm!
Không gian xung quanh khu vực va chạm băng diệt vô số, thời gian xung quanh cũng vì thế mà ngưng lại, Đế Nguyên Quân tiếp tục thúc dụng hai đại chí cao lực lượng công kích.
Thiên Đạo Khóa lần đầu tiên bị đánh văng ra ngoài, ở trên một mắt xích. Nó đang hiện lên những vệt nứt trải dài xuống rồi ngay lập tức sụp đổ.
Trong mắt Thiên Đạo Tử lần đầu tiên nổi lên gợn sóng, hắn thật sự không thể tin được, ban đầu hắn nghĩ Đế Nguyên Quân rất có thiên phú nhưng không ngờ hắn lại nghịch thiên đến như vậy.
Đây là lần đầu tiên Thiên Đạo Tử cảm thấy sự nguy hiểm.
“Ngươi tuyệt đối không thể sống?”. Thiên Đạo Tử lớn tiếng quát.
Hắn không nói không rằng mà tiếp tục vung nhẹ tay một cái, đồng loạt tám sợi Thiên Đạo Khóa thình lình bay ra.
Đế Nguyên Quân hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, không còn một chút sức lực nào cả. Hắn đã dốc hết toàn bộ sức lực nhưng vẫn không thể nào chống lại được.
Chỉ thấy, Đế Nguyên Quân vung tay, Vô Sinh Kiếm Đế nhanh chóng bị thu nhỏ lại rồi xâm nhập vào bên trong cơ thể, nó bay vào bên trong đan điền rồi tỏa ra một cỗ lực lượng bảo vệ ở bên ngoài.
Nhanh chóng, trên khóe miệng nhiễm máu, Đế Nguyên Quân lẩm nhẩm. ‘Cấm pháp - Càn Khôn Khốn Đế Tỏa’.
“Hahahaha… Thiên Đạo Tử, tư vị tám sợi xích khóa này ta ghi nhận, đợi ta vượt qua kiếp nạn này…”.
“Ngươi rửa cổ đợi ta?”.
“Thế gian vì ta mà không còn Thiên Đạo?”.
“Hahaha”.
Đế Nguyên Quân đứng lặng người rồi nhanh chóng trôi nổi ở trong hư không, khí tức trên người nay đang không ngừng giảm xuống. Nhưng, trên gương mặt hắn lại không có một chút biếu cảm sợ hãi gì cả mà giọng nói, nụ cười của hắn ngày càng điên cuồng.
Đó là thứ gì kiêu ngạo?
Đế Nguyên Quân từ từ trôi nổi ở bên trong hư không rồi dần dần rơi xuống.
Cho đến khi hắn nằm yên trên nền đất thì cảnh giới nay cũng đã không còn. Đứng ở bên ngoài hư không, Thập Vị Chân Hoàng cùng Thiên Đạo Tử nhìn xuống. Đến khi thấy Đế Nguyên Quân sinh lực đã đang không ngừng khô kiệt.
“Ngươi tự cho là đúng. Bản Đế rửa cổ đợi ngươi?”.
Thiên Đạo Tử lời nói vừa dứt, hắn vung nhẹ tay một cái, một đường không gian thông đạo thình lình hiện ra, rồi đám người nhanh chóng tiến vào rồi biến mất.
Đế Nguyên Quân toàn thân hoàn toàn trở nên vô lực, tâm trí ngày càng trở nên mơ hồ thì đúng lúc này. Hàng loạt tiếng cười từ xung quanh truyền đến.
“Hahaha… Nhất Đế thì lại như thế nào?”.
“Đối mặt với Thiên Đạo thì cũng chỉ là con kiến mà thôi”.
“Trước đây, ngươi đối xử với bọn ta không khác gì sâu kiến. Nhưng hiện tại, trong mắt ta thì ngươi mới đúng là”.
Giọng nói phẫn nộ vừa ra, hắn liền vung mạnh thanh kiếm rồi đâm sâu xuống phía bụng dưới, Đế Nguyên Quân vô lực. Cảm nhận được thân dưới đang dần dần mất đi hết sức lực.
“Hahaha. Đan điền hiện tại không còn. Hahaha. Đế Nguyên Quân, ngươi cũng có ngày hôm nay”.
“Vô Cực Thiên Tông bọn ta nỗi nhục nay để trên người ngươi đến trả”.
Phẫn nộ, hắn tiến lại ngay bên cạnh rồi mạnh mẽ giẫm chân xuống, Đế Nguyên Quân vô lực chống đỡ, chỉ biết để cho hắn thoải mái đạp xuống.
Răng rắc!
Liên tiếp, bốn tiếng xương gãy nát vang lên, Đế Nguyên Quân tứ chi bị đối phương giẫm nát.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi mà sẽ để cho ngươi sống không bằng chết”.
“Từ một cường giả đỉnh cấp trở thành một tên phế nhân bị người đời khinh bỉ”.
“Hahahaha”.
Nói xong, hắn lấy ra một viên đan dược trị thương nhét vào miệng Đế Nguyên Quân rồi quay người rời đi.
Cùng lúc đó, ở phía xa. Một bóng dáng người mờ ảo tiến đến. Mặc dù nhìn không rõ người này là ai nhưng Đế Nguyên Quân lại cảm giác được có một tia thân thuộc.
“Hừ, thế mà lại không chết?”.
Cái người mà Đế Nguyên Quân xem như là thân thuộc này lại nói ra những lời như thế đối với mình.
“Đáng lý ta sẽ không giúp một tên phế nhân như ngươi nhưng niệm ta và ngươi cũng từng là đồng tông trưởng lão và ngươi cũng giúp ta một vài lần nên bây giờ xem như ta với ngươi sẽ không còn ai nợ ai”.
“Đến khi quay trở về tông môn, ngươi tự sinh, tự diệt ta sẽ không nhúng tay vào?”.
Lời nói vừa dứt, hắn liền bế Đế Nguyên Quân lên rồi bay đi, hướng về phía Tử Cực Kiếm Môn phương hướng.
Nghe thấy như vậy, Đế Nguyên Quân trong lòng cảm nhận được vô tận phẫn nộ. Người mà hắn xem là thân thuộc, tông môn mà hắn cho là thân quen nay lại trở mặt với hắn.
Updated 158 Episodes
Comments
Dinh hai Phan
hay
2024-06-27
0
D3n_co
hay lắm
2024-04-04
0
ThanhTruc
🫶
2024-02-05
0