Liệu Em Có Thể Yêu Anh Không?
Tất cả mọi chuyện là do cô ta làm sao?
- Không ngờ bề ngoài xinh đẹp mà lòng dạ lại độc ác như vậy.
- Đúng là đứa con gái của mụ quỷ kia lòng dạ không khác gì bà ta.
- Quỷ mẹ sinh ra quỷ con là điều hiển nhiên thôi.
Triệu Nhã ngồi bệt dưới đất, những người xung quanh vây lấy cô, họ dùng những lời lẽ cay độc nhất để nói cô.
Cố Văn chán ghét nhìn cô, chưa bao giờ anh cảm thấy chán ghét cô như bây giờ, nhìn đám người trong buổi tiệc bàn tán chửi rủa cô khiến anh cảm thấy vô cùng hả dạ.
- Triệu Nhã cô còn gì để nói không?
- Hahaha hoá ra các người đã biết tất cả sao?
Triệu Nhã cười lên điên dại.
- Đúng, chúng tôi đã biết tất cả việc làm của cô, còn gì để nói thì mau nói đi, cô đang làm bẩn buổi tiệc của chúng tôi đấy.
Cố Văn lòng không chút thương cảm đối với người con gái đã cùng mình lớn lên kia mà buông những lời nói lạnh lùng.
- CÁC NGƯỜI ĐỀU LÀ MỘT LŨ KHỐN!
Triệu Nhã trừng mắt lên, chỉ vào đám người trước mặt mình, hét lớn.
- Bảo vệ, mau kéo cô ta đuổi ra khỏi buổi tiệc, từ nay về sau cô ta không được bước chân vào Cố gia!
- CẮT, Được rồi.
Đạo diễn Trần cất tiếng nói lớn.
Kết cục của nữ phụ phản diện Triệu Nhã kết thúc như vậy, lại mang đến cho khán giả một cái kết vô cùng hợp ý.
Lâm Uyển Đình là một diễn viên mới bước chân vào nghề, nhờ vào nhan sắc xinh đẹp và lối diễn xuất tự nhiên, luôn hết mình vì vai diễn khiến cô rất được lòng khán giả. Tuy danh tiếng chưa lớn nhưng lượng fan cũng được khá nhiều.
- Mấy tuần nay mọi người cũng vất vả rồi, hôm nay tôi mời mọi người đi ăn.
Những tiếng hô hào của mọi người vang lên. Uyển Đình chỉ lặng lẽ thu dọn đồ đạc rồi xách túi đến gần đạo diễn Trần:
- Anh Trần, em xin phép được về trước, hôm nay nhà em có chút việc.
- Không sao, nếu có việc thì em cứ về trước.
- Cảm ơn anh.
Cô lễ phép cúi chào đạo diễn Trần rồi mới đi.
Cô diễn viên này rất được lòng đạo diễn Trần về sự hết mình với vai diễn và độ lễ phép với mọi người xung quanh.
Uyển Đình bước ra khỏi phim trường, như mọi ngày chồng cô sẽ đến đón cô tan làm nhưng sao hôm nay lại không thấy bóng dáng anh đâu. Uyển Đình liếc nhìn đồng hồ chỉ mới 6h30p, hôm nay cô tan làm sớm hơn mọi ngày.
Cô bắt một chiếc taxi để về. Hôm nay, là ngày kỉ niệm một năm ngày cưới của cô và Đằng Giai Thần. Anh là mối tình đầu của cô yêu thầm suốt bốn năm đại học, sau hai năm hẹn hò, cô và anh quyết định về chung một nhà. Đằng Giai Thần hiện đang kế nghiệp một công ty bất động sản khá lớn ở thành phố B này. Hàng ngày, anh đều đưa cô đi làm sau đó lại đón cô tan làm, hai người dù bận đến mức nào cũng luôn dành thời gian về nhà ăn cơm tối cùng nhau. Cuộc sống hạnh phúc của cô và anh cứ thế trôi qua.
Uyển Đình lê thân xác nhức mỏi bước vào nhà. Vừa đến cửa nhà cô chợt khựng lại, một đôi cao gót của ai đó đang yên phận nằm trước cửa nhà cô. Một cảm giác sợ hãi bắt đầu len lỏi trong lòng Uyển Đình.
Lấy hết can đảm, Uyển Đình bước vào nhà, đập thẳng vào mắt cô là một chiếc váy của phụ nữ đang bị vứt giữa sàn phòng khách. Đôi chân của cô đang run rẩy nhưng vẫn cố gắng tiến lên căn phòng ngủ của vợ chồng cô, chỉ vừa đến cửa Uyển Đình đã nghe tiếng nói của một người phụ nữ:
- "Ưmh. . . . . . Anh thật là hư. . . . . . Anh nói xem, nếu như cô ta biết chúng ta ở trong căn phòng này làm loại chuyện như vậy, sẽ nổi điên chứ?".
Không đợi cô làm rõ, một giọng nói khác vang lên. Giọng nói người đàn ông này cực kì rõ ràng, cô nhận ra ngay chính là người chồng của mình.
- " Cô ta còn lâu mới về, chúng ta cứ từ từ mà thoả mãn nhau đi ".
Uyển Đình mở cửa xông thẳng vào phòng, hai người trần truồng kia đang đè lên nhau, theo phản xạ liền vội kéo chăn lên che người.
- Uyển.... Uyển Đình, sao hôm nay em về sớm vậy?
- Đằng Giai Thần, anh còn xứng đáng là một người chồng nữa không hả?
Chưa kịp để hai người định thần, Uyển Đình tiến lại cầm chiếc gối đang nằm dưới đất đập mạnh liên tục vào người Đằng Giai Thần.
Anh ta xô mạnh cô ngã xuống sàn, cô căm phẫn nhìn người đàn ông kia.
- Anh...anh.
- Lâm Uyển Đình, một năm nay tôi muốn có con với cô nhưng đều bị cô khước từ, nếu cô không sinh được con cho tôi thì để người khác sinh. Từ bây giờ cô không còn là thiếu phu nhân của Đằng Gia nữa....Cút đi!
Tay gạt phăng đi những giọt nước mắt mặn chát kia, Uyển Đình cười chua xót.
- Đằng Giai Thần, anh luôn nghĩ tôi không thể sinh con sao? Nhưng rốt cuộc là tôi hay là anh mới là người không thể sinh con?.
Dứt lời, Uyển Đình tiến lại tủ quần áo, lấy một tờ giấy mà cô đã cố giấu kín suốt một năm nay, ném thẳng vào mặt anh.
- Anh bị vô sinh, vì không muốn anh đau buồn nên tôi mới né tránh chuyện có con.
Uyển Đình quay đi khỏi nơi dơ bẩn này, cô nhủ với lòng dù bản thân có phải chết cũng không bao giờ quay lại Đằng Gia.
Đằng Giai Thần tay cầm tờ giấy run run, anh vừa làm gì với cô thế này. Một năm qua, cô luôn vì anh mà chịu đựng nhưng anh lại phản bội.
Đằng Giai Thần vò đầu, nước mắt cứ thế tuôn rơi, anh muốn đi tìm cô, anh phải níu kéo lại cô. Vừa thấy anh đứng dậy, cô gái kia túm lấy tay anh.
- Giai Thần, anh đi đâu vậy?.
- Cút!
Đằng Giai Thần giằng tay lại, mặc vội quần áo tiến ra khỏi nhà nhưng anh không thấy bóng dáng của cô đâu nữa.
Một lần lừa dối thì coi như cả đời này anh không thể tìm lại cô nữa....!
Updated 37 Episodes
Comments
aizin
hay quá mới đọc chap đầu mà đã ngọt lịm r
2024-01-17
1
❀Smiling?
❤️❤️
2022-09-15
1
Bạch Duệ
hay
2022-09-06
1