Phần 3: Tôi Yêu Em

Anna bước từ trên cầu thang xuống, căn biệt thự bao trùm một màu u tối bỗng sáng đèn. Tiếng bước chân Nam Trấn Ảnh vọng lại gần dần.

"Anh hai.... "

"..Đến từ lúc nào... "

"...lúc chiều, em muốn đến thăm Nhạc Ca, dù sao thì Nam Vi cũng vừa mới mất.... "

Nghe đến cái tên Nam Vi này, gương mặt của Nam Trấn Ảnh bỗng kết lại một tầng mây đen, hai bàn tay hắn siết chặt đôi gang tay da lạnh lẽo. Có lẽ, cái tên Nam Vi đối với hắn chính là một điều cấm kị mà mỗi khi nhắc đến, hắn lại cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng và cả suy nghĩ của Nhạc Ca về hắn, tất cả đều không hề tốt đẹp.

"Khuya rồi... muốn ở lại thì nói quản gia dọn phòng.... "

Nam Trấn Ảnh nói xong lạnh lùng bước lên lầu.

"Anh hai.... !!!!"

Bỗng nhiên Anna thốt lên, cô muốn nói điều gì đó với hắn nhưng lại luôn do dự, ngập ngừng.

" Anh hai...nếu anh thực sự yêu chị ấy thì anh không nên hành động như vậy, những việc anh làm với chị ấy....nếu là em, em cũng sẽ không đời nào yêu anh, thậm chí, còn hận anh đến tận xương tủy kia!!!! "

Từng lời từng chữ phát ra từ miệng Anna hắn nghe không sót một câu. Nhưng hắn bỗng tự giễu cợt trong lòng, yêu ư, hắn thực sự yêu người con gái này ư. Không, không thể nào, hắn thừa nhận đã từng bị nụ cười của một người con gái làm tim đập lệch một nhịp. Nhưng tuyệt đối không phải người con gái này. Tuyệt đối không...

"Anna...cô ta không xứng đáng nhận được tình yêu của anh, anh càng không yêu cô ta...."

"Không xứng đáng?? Vì chị ấy đã thích một người khác mà không phải anh ư, hay là do anh vẫn nghĩ rằng mình không ghen tuông, mà chỉ là vì sở thích bạo ngược của mình thôi!!! "

Không gian trở nên căng thẳng, khắp gian phòng xộc lên sự lạnh lẽo đến rợn người, Nam Trấn Ảnh mi mắt không lung lay, sau một khắc thời gian liền bước chân đi.

"Nghỉ sớm đi, sáng mai lão Trần đưa em về....."

.........

Bị bỏ lại phía sau, Anna lắc đầu nhìn theo bóng lưng lạnh lẽo của Nam Trấn Ảnh, thật nực cười, cái gì mà không xứng, cái gì mà không yêu chứ. Tất cả chỉ là lời ngụy biện vụng về của hắn mà thôi, sự xuất hiện của Nhạc Ca đã làm hắn thay đổi rất nhiều, người khác ai cũng biết, người không biết cũng chỉ có mình hắn.

"...Anh hai....anh đã thực sự thay đổi rồi, vừa rồi nếu là anh của trước kia anh sẽ không hành xử như vậy....... "

Người khác kinh sợ và cả ngưỡng mộ cái phong thái ngạo nghễ kia của Nam Trấn Ảnh, nhưng đối với Anna người anh trai này không hề đáng ngưỡng mộ, mà là đáng thương.... Rất đáng thương

Bước chân lạnh lẽo của Nam Trấn Ảnh đến dần căn phòng kia, khi cánh cửa vừa mở ra, hắn bỗng ngửi thấy một mùi hương thật dễ chịu, không hề giống với thuốc an thần mà hàng ngày hắn vẫn dùng, mùi hương này thanh mát và thân thuộc hơn nhiều. Dưới ánh sáng le lói của chiếc đèn ngủ cổ điển, gương mặt người con gái trở nên dịu dàng và an nhiên hơn. Nam Trấn Ảnh nhẹ nhàng bước vào phòng, lại gần chiếc giường kia, nhìn Nhạc Ca mà tự hỏi lòng mình: đã bao lâu rồi? Phải rất lâu rồi hắn mới lại thấy được cái dáng vẻ này của Nhạc Ca. Không nước mắt, không hận thù, không khinh bỉ. Không điều gì vướng bận, lúc này cô chỉ là chính mình, bình yên mà ngủ một giấc, để mơ thấy một thế giới mà cô mong muốn....

Nam Trấn Ảnh giữa ấn đường giãn nở, ôn nhu đưa tay kéo tấm chăn lên che cho Nhạc Ca, lại bất giác thấy được những lớp băng bó trên bàn tay cô. Lúc này lòng hắn bỗng dưng sóng trào dữ dội, tin can tê tái vô cùng, nhìn gương mặt bé nhỏ xanh xao kia, hắn lại càng xót xa hơn. Trên đời, nếu không có Nam Vi, chỉ có Nam Trấn Ảnh này....chắc có lẽ mối quan hệ giữa hai người sẽ không đi tới bước đường này. Và hắn, sẽ không phải là hắn của bây giờ, một con quỷ dữ không xứng đáng có được tình yêu.

Ngoài cửa sổ kia là màn đêm, là thứ giỏi che giấu bất cứ thứ gì nhất trên đời này. Nam Trấn Ảnh vốn tưởng mình là người giỏi che giấu tình cảm nhất, nhưng không. Hắn là kẻ trên vạn người nhưng lại dưới một người là cô. Người duy nhất có thể đem trái tim hắn ra để mà chà đạp cũng chỉ có mình cô.

Ánh mắt dịu dàng của Nam Trấn Ảnh hiếm khi say đắm như vậy, hắn nhìn cô mãi, nhìn đến mức như muốn ghi nhớ nó vĩnh viễn. Bởi hắn sợ phải đối mặt với cô khi tỉnh dậy, và có lẽ, cả cuộc đời này hắn có dùng cả mạng sống cũng không thể tìm lại được dáng vẻ lúc này của cô. Vậy nên hắn muốn cất giữ khoảnh khắc này, ít nhất là một lần.

Người con gái cuốn thân nhỏ bé trên giường bỗng cảm nhận được đôi tay to lớn lạnh ngắt kia. Cô cựa quậy như đang có gì khó chịu. Nam Trấn Ảnh giật mình thu hồi lại ánh mắt, sợ Nhạc Ca tỉnh dậy mà vội vàng bước chân rời khỏi, nhưng khi bàn tay vừa buông ra, bất chợt tay của Nam Trấn Ảnh bị kéo lại. Người con gái mắt vẫn nhắm nghiền mà nhíu mày, hai tay cứ nắm chặt tay hắn như không thể để tuột mất. Khoé miệng cô mấp máy, hai dòng nước mắt lăn xuống nệm trắng thấm loang ra.

"Mẹ....mẹ đừng đi,...sao.... sao tay mẹ lại lạnh như vậy....để....Nhạc Ca sưởi ấm tay cho mẹ..... "

Nhạc Ca lầm tưởng bàn tay kia là của mẹ, cô tự nhiên mà kéo bàn tay kia vùi vào vùng cổ ấm nóng của mình, rồi chiếc cằm nhỏ bé cứ thế dụi dụi thật dịu dàng. Giống như đang âu yếm một sủng vật khả ái nào đó vậy.

Nếu như lúc này nói Nhạc Ca trông giống một con mèo nhỏ ngoan ngoãn thì lại không thể tưởng tượng nổi biểu cảm hiện giờ của Nam Trấn Ảnh. Là kinh ngạc, là bất ngờ, như thế nào cũng vậy, bởi vì hắn hiểu, nếu như Nhạc Ca biết bàn tay kia là của Nam Trấn Ảnh hắn, chắc chắn cô sẽ không có hành động này.

Hắn dừng lại bước chân, không chút bận tâm mà ngồi xuống, tay kia vuốt nhẹ mái tóc Nhạc Ca, rồi cúi người xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên mái tóc cô, hơi thở ấm áp của hắn phả vào khuôn mặt người con gái thật dễ chịu. Lúc này, hắn lại trở nên tham lam, hắn thực sự không muốn chỉ được nhìn nàng một lần như vậy.

"Em...nếu cứ như vậy, trái tim tôi sẽ thực sự không còn là quỷ nữa, bởi vì nơi đó, đã chứa em rồi...."

Nam Trấn Ảnh dựa đầu lên người cô. Cơ thể mềm mại này khiến hắn say mê đến điên dại, mùi hương trên người của cô càng làm hắn dễ chịu và an tĩnh hơn. Vì vậy mà giấc ngủ bỗng nhiên xâm chiếm đến lúc nào không hay. Hai mắt Nam Trấn Ảnh khép nhẹ lại. Hai đôi bàn tay cũng trở nên thật chặt. Khung cảnh này, giây phút này, thật yên bình biết mấy....

******

Một đêm trôi qua, trời đã sáng dần.

Sau một giấc ngủ sâu, Nhạc Ca đã tỉnh, mặc dù cơ thể vẫn còn nhức mỏi nhưng ý thức đã tốt lên hẳn. Cô từ từ mở mắt ra, trước mắt vẫn là trần nhà có bức tranh địa ngục và thiên đường ấy, vẫn là nơi này.

"... cuối cùng....tất cả vẫn chỉ là mơ..."

Cô đã bị giam trong căn phòng này lâu, rất lâu, lâu đến nỗi mỗi khi cô nằm xuống chiếc giường này và nhìn lên là đều thấy được bức tranh kia, bức tranh thiên đường và địa ngục. Người ta nói Nam Trấn Ảnh giết người vô số, số người bị hắn hại chết có chất đống khắp thành phố này cũng không hết. Và có lúc cô đã nghĩ rằng, địa ngục kia chắc chắn là nơi hắn sẽ phải đến.

Thiên đường và địa ngục, phải, nó chỉ cách nhau một bức tường rất mỏng. Giống như giữa cô và Nam Trấn Ảnh vậy, hai người chỉ cách nhau có từng ấy, nhưng lại không một ai chủ động phá vỡ nó mà luôn tự mình bồi đắp thêm, và khiến nó càng ngày càng khó xuyên qua.

Cảm giác được có người tựa lên thân mình, Nhạc Ca đưa mắt nhìn, nhưng thật không ngờ đó lại chính là Nam Trấn Ảnh. Nhất thời Nhạc Ca liền muốn hất toan con người này ra khỏi mình, nhưng trong đầu cô khi nhìn người đàn ông này đang ngủ say thì lại loé lên một suy nghĩ điên cuồng khác. Đó chính là giết chết Nam Trấn Ảnh, đời này nếu như hắn đã cướp hết tất cả cuộc sống của cô thì cô cũng sẽ cướp đi thứ quan trọng nhất của hắn, không phải hắn nói rằng nếu hắn không giết người thì người cũng sẽ giết hắn sao, hắn làm tất cả cũng chỉ là để bảo vệ cái mạng của hắn, vậy thì cô sẽ cướp đi tính mạng của hắn, thứ mà hắn trân quý nhất.

Nhạc Ca vẫn nằm im, khuôn mặt cô tái nhợt nhưng ánh mắt lại sáng hơn bao giờ hết. Cô đưa tay nhẹ nhàng len lỏi vào dưới lớp áo quân phục, cẩn trọng rút ra một khẩu súng ngắn của Nam Trấn Ảnh. Đôi lúc lại căng thẳng nhìn hắn, khi thấy hắn vẫn còn say giấc, cô mới yên tâm cầm cây súng Nhưng lúc vừa gọn khẩu súng trong lòng bàn tay, cô lại chú ý đến khuôn mặt kia. Lúc hắn ngủ trông lại chẳng giống kẻ sát nhân chút nào. Hai hàng mi dày và đen nhánh, làn da mịn màng và có chút nhợt nhạt. Ngón tay Nhạc Ca run rẩy, cô...thực sự muốn giết hắn, rất muốn giết hắn. Ban đầu, cô nghĩ rằng chỉ cần cho mình một cơ hội, chắc chắn cô sẽ không do dự một giây phút nào mà sẵn sàng giết chết hắn. Nhưng lúc này cô lại trở nên yêu đuối hơn bao giờ hết, khẩu súng trên tay bỗng nơi lỏng dần. Nhưng khi hai mắt cô vừa nhắm lại, hình ảnh của Nam Vi cùng mẹ lại hiện lên, họ tức giận và gào thét trước mặt cô, trách mắng cô tại sao lại không trả thù cho họ. Nhạc Ca cùng vẫy trong lý trí cùng sự sợ hãi đến tột cùng. Cuối cùng, cô chọn cách nắm chặt khẩu súng, ngón tay trỏ giữ còi sẵn sàng kéo về, nòng súng, nhằm ngay vào người Nam Trấn Ảnh.

Rầm!

Khi ngón tay còn thiếu chút sức lực nữa là nổ súng. Thân thể Nhạc Ca lại bị một thứ khổng lồ nào đó đè lên, ghì chặt không còn sức lực. Đến khi nhẹ bớt cô mới thấy được, đó chính là Nam Trấn Ảnh. Hắn vốn không hề ngủ, và hắn biết rằng cô đang muốn giết hắn.

Hai tay cô bị Nam Trấn Ảnh giữ chặt, khuôn mặt hắn trực diện mặt cô nên cô có thể nhìn thấy được mọi biểu cảm của hắn. Lúc này, mặt hắn toát lên nhiệt giận bừng bừng, sát khí bao trùm toàn thân. Nhưng Nhạc Ca lại thấy vẻ mặt ấy thoả mãn vô cùng. Cô càng thấy hắn tức giận, càng thấy hắn đau khổ thì bản thân lại càng sung sướng.

"...sao???...muốn giết tôi thì giết đi....vừa rồi là tôi đã giơ súng giết anh đấy....sao?? Không dám à...."

Nhạc Ca vừa nói như khiêu khích, hai mắt cô toàn bộ là sự khinh bỉ đối với Nam Trấn Ảnh. Cô nghĩ rằng hắn sẽ như vậy mà giết chết cô đi, và như thế cô sẽ được giải thoát, nhưng không, cô đã lầm, thực sự lầm. Nam Trấn Ảnh bỗng nở một nụ cười khiến bất kì ai cũng phải lạc lối, rồi ghì sát môi vào gương mặt cô mà nói từng lời.

"Cô nghĩ là cô xứng để tôi tôi phải ra tay sao??....Cô càng muốn chết, tôi càng không để cô chết, cô càng muốn giết tôi...tôi lại càng phải sống thật tốt...."

Nghe những lời của Nam Trấn Ảnh, Nhạc Ca không khỏi mỉa mai mà tự cười nhạo trong lòng. Trên đời lại có kẻ ngạo mạn như vậy.

"Ha, anh mà cũng tự nghĩ rằng mình sẽ sống thật tốt sao??? Tôi nói cho anh biết, người như anh sẽ không bao giờ thực sự sống tốt cả, mỗi một ngày anh đều phải gượng gạo mà sống, rồi mỗi một người sẽ lần lượt rời bỏ anh, sẽ không ai thật lòng với anh, anh sẽ dần dần chết đi trong cô độc và dày vò, rồi sẽ có hàng ngàn hàng vạn linh hồn lôi anh xuống địa ngục !!."

Nam Trấn Ảnh cười lớn.

" Địa ngục???. Nếu như tôi xuống địa ngục thật thì người cùng đường chắc chắn sẽ không thiếu cô đâu. Cho dù tôi có biến thành quỷ đi chăng nữa thì cô cũng sẽ phải biến thành quỷ theo tôi. Tôi sẽ làm cho cô có chết đi cũng không thể thoát khỏi cái hố sâu này...ngay cả thân xác cô cũng sẽ chỉ thuộc về một mình tôi..."

Phải, hắn điên cuồng đến mức này thì dù cho có làm ma hắn cũng sẽ biến cô thành ma. Kẻ bá đạo như vậy, Nhạc Ca còn cách nào để đấu lại hắn chứ.

"Đúng là người sủa tiếng chó. Lời như vậy cũng chỉ có kẻ như anh mới nói được, vô sỉ như anh dù có biến tôi thành thứ gì đi nữa thì vẫn không thể thay đổi được việc tôi căm hận anh. Dù anh có ép bức tôi thì tôi vẫn là người của Na...m.....!!!!"

Nhạc Ca chưa nói hết lời nhưng Nam Trấn Ảnh biết được cô đang sắp nói đến ai. Lòng tự cao của hắn không cho phép cô nói ra kẻ mà hắn ghen tị vô cùng. Hắn hận kẻ đó, kẻ mà cô yêu, không phải hắn.

Nam Trấn Ảnh điên cuồng hôn cô, hôn đến u mê đầu óc, choáng váng, tê liệt. Hắn cuồng bạo nuốt hết những lời mà cô nói ra hòng làm tổn thương hắn. Cô càng chống cự, hắn càng mạnh bạo, từng động tác đều vô cùng mạnh mẽ, hắn nắm chặt hai tay cô gọn lên đỉnh đầu, tay còn lại xé nát chiếc áo ngủ trên người cô. Sau một hồi ngấu nghiến đôi môi, hắn rời khỏi rồi trườn xuống phía vùng cổ trắng ngần mềm mịn. Hành động này của hắn làm Nhạc Ca không ngừng khóc thét, trước giờ cô có chọc giận hắn cỡ nào hắn cũng không làm tới bước này. Nhưng hôm nay tại sao hắn lại như vậy chứ. Cô không muốn và càng kinh tởm hắn. Sự sỉ nhục này đau đớn và nhục nhã, đau đớn xâm chiếm thân xác nhỏ bé. Nhạc Ca gào thét trong tiếng thở ấm nóng của hắn.

"...Buông...buông tôi ra..!"

"Buông cô ra?? Tôi nói cho cô biết, tôi không thể biến cô thật lòng với tôi... nhưng tôi có thể biến cô phải thuần phục dưới thân tôi!!....kháng cự vô ích!!"

Phút giây này, Nam Trấn Ảnh nghĩ rằng, hắn dù cho cô hận hắn cũng sẽ không để cho cô còn một chút danh dự nào mà mơ tưởng tới Nam Vi nữa. Bởi vì khi cô đã hoàn toàn là người của hắn, cô sẽ tự biết rằng mình không còn tư cách để nhớ đến Nam Vi.

Nhưng hắn lại không thể ngờ rằng, so với việc bị hắn làm nhục, cô thà chết để giữ mình còn hơn. Sau một hồi gào thét, hắn không còn nghe thấy tiếng gào của Nhạc Ca nữa, hoá ra cô muốn cắn lưỡi.

"Mẹ kiếp, chưa từng có ai dám làm như vậy với Nam Trấn Ảnh này, muốn uy hiếp tôi?? Cô chưa đủ trình đâu...."

Nói đoạn, hắn đưa tay lên nhét vào miệng cô. Muốn cắn lưỡi chứ gì, vậy thì cắn đi.

Bị nhét tay vào trong miệng, muốn cắn thì chỉ cắn trúng tay hắn, Nhạc Ca chỉ còn biết bất lực mà vùng vẫy. Còn Nam Trấn Ảnh thì vẫn điên cuồng để lại dấu hôn trên người cô. Nhạc Ca không thể gào khóc thêm, chỉ còn biết khóc nấc. Mỗi lần hôn sâu, trên làn da lại xuất hiện thêm một vệt thâm tím, càng thêm một lần đau đớn. Khi nhìn thấy bàn tay cô chịu đựng nắm chặt ga trải giường, Nam Trấn Ảnh bất chợt dừng lại. Sao vậy, lúc này hắn lại cảm thấy đau đớn. Hắn đã làm gì vậy, hắn đã làm gì với người con gái này vậy. Bên tai hắn văng vẳng lời của Anna "...nếu em là chị ấy, em cũng sẽ hận anh đến xương tủy .....", "...hận anh đến xương tủy ...."!!! "Hận anh đến xương tủy...!!

Trời đêm thu trong...có một người con gái xinh đẹp đang chơi bản sonat dưới ánh trăng, những ngón tay lướt nhẹ trên phím đàn thánh thót, trên tóc cô, còn có một chiếc kẹp tóc. Người nam nhân mặc quân phục đang đứng ở một góc, nhìn cô gái mà bất giác cười. Nhưng nụ cười của anh ta chợt dập tắt khi một người nam nhân khác đến bên cạnh cô gái...từ đó....ác mộng bắt đầu....

Hot

Comments

Lê Vy

Lê Vy

làm sao đây hay quá tg ơi ♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️🌹♥️🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹

2021-11-30

0

VT

VT

thương

2021-08-25

0

abcd

abcd

vừa thương cho na9 những cx xót cho n9

2021-06-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Phần 1: Đau Khổ
2 Phần 2: Bóng Tối
3 Phần 3: Tôi Yêu Em
4 Phần 4: Kẻ Lạc Lối
5 Phần 5: Buông Bỏ
6 Phần 6: Huyết Dụ Phong Tình
7 Phần 7: Nếu Yêu Chắc Chắn Sẽ Quay Lại
8 Phần 8: Biển Máu Tình Sâu
9 Phần 9: Tám Trăm Bông Hoa Lan
10 Phần 10: Tranh Đấu
11 Phần 11: Ngọc Lan Đợi Tình Yêu
12 Phần 12: Anh Em Vẫn Ổn
13 Phần 13: Tình Sâu Hơn Biển
14 Phần 14: Em Là Duy Nhất
15 Phần 15: Trò Đùa Đau Khổ
16 Phần 16: Lâm Cảnh
17 Phần 17: Hôn
18 Phần 18: Đối Với Đàn Bà Phải Dùng Súng
19 Phần 19: Thương Tâm
20 Phần 20: Rung Cảm
21 Phần 21: Em Xin Lỗi
22 Phần 22: Là Đáng Yêu
23 Phần 23: Cưới Em
24 Phần 24: Nếm Mùi Nhục Nhã
25 Phần 25: Nam Cặn Bã
26 Phần 26: Bỏ Lỡ Mùa Trồng Hoa
27 Phần 27: Kẻ Kéo Đàn
28 Phần 28: Cầm Thú
29 Phần 29: Ngoan
30 Phần 30: Chó Cái Hết Mùa Động Dục
31 Phần 31: Yêu Không Thổ Lộ
32 Phần 32: Ranh Giới
33 Phần 33: Ranh Giới
34 Phần 34: Không Chết Được
35 Phần 35: Ghen với Chính Mình
36 Phần 36: Ký Ức Vỡ Vụn Tương Lai Chắp Vá
37 Phần 37: Bản Năng Xác Thịt
38 Phần 38: Gương Mặt Yêu Thương Thân Thể Căm Ghét
39 Phần 39: Đem Lòng Đố Kị
40 Phần 40: Lần Sau
41 Phần 41: Cách Một Cánh Cửa
42 Phần 42: Trả Nợ Đào Hoa
43 Phần 43: Cố Nhân
44 Phần 44: Sự Trở Lại Của Cố Nhân
45 Phần 45: Cảnh Cáo
46 Phần 46: Không Cùng Tín Ngưỡng
47 Phần 47: Ảo Ảnh
48 Phần 48: Ký Ức
49 Phần 49: Nước Mắt Sẽ Làm Tổn Thương Em
50 Phần 50: Vết Sẹo
51 Phần 51: Tan Nát Cõi Lòng
52 Phần 52: Vị Thuốc Mê
53 Phần 53: Mê Đắm
54 Phần 54: Ngọt
55 Phần 55: Bạc Thận Nổi Thú Tính
56 Phần 56: Bạc Thận Nhận Cha
57 Phần 57: Ăn Thịt Không Nhả Xương
58 Phần 58: Hình Chụp Chung
59 Phần 59: Xin Đừng Từ Chối
60 Phần 60: Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
61 Phần 61: Không Thể Lựa Chọn
62 Phần 62: Anh Ấy Là Tình Yêu
63 Phần 63: Ngọt Ngào Có Anh
64 Phần 64: Gìn Giữ Cả Đời Tuột Mất Một Khắc
65 Phần 65: Dương Yến Tức Giận
66 Phần 66: Nhím Nhỏ Đầy Gai
67 Phần 67: Hạnh Phúc Đổ Mưa
68 Phần 68: Quyền Và Tiền
69 Phần 69: Lăng Thiếu Hà Khốn Kiếp
70 Phần 70: Tập Đoàn AG
71 Phần 71: Cam Lòng Nhận Phản Bội
72 Phần 72: Máu Thịt Lẫn Cốt Xương
73 Phần 73: Tàn khốc
74 Phần 74: Gặp Mặt Trên Đại Lộ
75 Phần 75: Nam Vi Bắt Người
76 Phần 76: Đòi Người
77 Phần 77: Dương Yến Xuất Hiện
78 Phần 78: Chân Tướng
79 Phần 79: Chó Cản Đường
80 Phần 80: Cái Chết Của Nhạc Ca
81 Phần 81: Cướp Đi Tro Cốt
82 Phần 82: Dương Yến Phát Điên
83 Phần 83: Thiên Đường
84 Phần 84: Ngục Tối
85 Phần 85: Cô Gái Kỳ Lạ
86 Phần 86: Đôi Mắt Hổ Phách Xám Bạc
87 Phần 87: Con Rể Uông Gia
88 Phần 88: Người Đứng Sau AG
89 Phần 89: Phong Bì Không Tên
90 Phần 90: Ngược Vũ
91 Phần 91: Lìa Xa
92 Phần 92: Ngược Chiều
93 Phần 93: Mình Kết Hôn Nhé
94 Phần 94: Tử Đằng
95 Phần 95: Bóng Hình Dưới Mưa
96 Phần 96: Chớp Loé Ngang Trời
97 Phần 97: Hy Vọng
98 Phần 98: Nước Mắt
99 Phần 99: Vĩnh Viễn Không Biết Được
100 Phần 100: Mình Kết Hôn Nhé
101 Phần 101: Địa Ngục
102 Phần 102: Giấc Mơ Tan Thành Ảo Ảnh
103 Phần103: Người Thành Cát Bụi
104 Phần 104: Gặp Lại Em (1)
105 Phần 105: Gặp lại em (2)
106 Phần 106: Gặp Lại Em (3)
107 Phần 107: Gặp Lại Em (Phần cuối)
108 Phần 108: Sự Thật
109 Phần 109: Sai Lầm
110 Phần 110: Sai Lầm (2)
111 Phần 111: Chưa Từng Thay Đổi
112 Phần 112: Chỉ Cần Em
113 Phần 113: Thất Lạc
114 Phần 114: Santa
115 Phần 115: Hôn Lễ
116 Phần 116: Hôn Lễ (2)
117 Phần 117: Hỗn Loạn
118 Phần 118: Chia Đôi
119 Phần 119: Trúng Bẫy (1)
120 Phần 120: Trúng Bẫy (2)
121 Phần 121: Kết Thúc (1)
122 Phần 122: Kết Thúc (2)
123 Phần 123: Kết Thúc (3)
124 Phần 124: Trân Trọng
125 Phần 125: Phần Cuối
126 Ngoại truyện 1: Đến Nơi Có Anh
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Phần 1: Đau Khổ
2
Phần 2: Bóng Tối
3
Phần 3: Tôi Yêu Em
4
Phần 4: Kẻ Lạc Lối
5
Phần 5: Buông Bỏ
6
Phần 6: Huyết Dụ Phong Tình
7
Phần 7: Nếu Yêu Chắc Chắn Sẽ Quay Lại
8
Phần 8: Biển Máu Tình Sâu
9
Phần 9: Tám Trăm Bông Hoa Lan
10
Phần 10: Tranh Đấu
11
Phần 11: Ngọc Lan Đợi Tình Yêu
12
Phần 12: Anh Em Vẫn Ổn
13
Phần 13: Tình Sâu Hơn Biển
14
Phần 14: Em Là Duy Nhất
15
Phần 15: Trò Đùa Đau Khổ
16
Phần 16: Lâm Cảnh
17
Phần 17: Hôn
18
Phần 18: Đối Với Đàn Bà Phải Dùng Súng
19
Phần 19: Thương Tâm
20
Phần 20: Rung Cảm
21
Phần 21: Em Xin Lỗi
22
Phần 22: Là Đáng Yêu
23
Phần 23: Cưới Em
24
Phần 24: Nếm Mùi Nhục Nhã
25
Phần 25: Nam Cặn Bã
26
Phần 26: Bỏ Lỡ Mùa Trồng Hoa
27
Phần 27: Kẻ Kéo Đàn
28
Phần 28: Cầm Thú
29
Phần 29: Ngoan
30
Phần 30: Chó Cái Hết Mùa Động Dục
31
Phần 31: Yêu Không Thổ Lộ
32
Phần 32: Ranh Giới
33
Phần 33: Ranh Giới
34
Phần 34: Không Chết Được
35
Phần 35: Ghen với Chính Mình
36
Phần 36: Ký Ức Vỡ Vụn Tương Lai Chắp Vá
37
Phần 37: Bản Năng Xác Thịt
38
Phần 38: Gương Mặt Yêu Thương Thân Thể Căm Ghét
39
Phần 39: Đem Lòng Đố Kị
40
Phần 40: Lần Sau
41
Phần 41: Cách Một Cánh Cửa
42
Phần 42: Trả Nợ Đào Hoa
43
Phần 43: Cố Nhân
44
Phần 44: Sự Trở Lại Của Cố Nhân
45
Phần 45: Cảnh Cáo
46
Phần 46: Không Cùng Tín Ngưỡng
47
Phần 47: Ảo Ảnh
48
Phần 48: Ký Ức
49
Phần 49: Nước Mắt Sẽ Làm Tổn Thương Em
50
Phần 50: Vết Sẹo
51
Phần 51: Tan Nát Cõi Lòng
52
Phần 52: Vị Thuốc Mê
53
Phần 53: Mê Đắm
54
Phần 54: Ngọt
55
Phần 55: Bạc Thận Nổi Thú Tính
56
Phần 56: Bạc Thận Nhận Cha
57
Phần 57: Ăn Thịt Không Nhả Xương
58
Phần 58: Hình Chụp Chung
59
Phần 59: Xin Đừng Từ Chối
60
Phần 60: Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
61
Phần 61: Không Thể Lựa Chọn
62
Phần 62: Anh Ấy Là Tình Yêu
63
Phần 63: Ngọt Ngào Có Anh
64
Phần 64: Gìn Giữ Cả Đời Tuột Mất Một Khắc
65
Phần 65: Dương Yến Tức Giận
66
Phần 66: Nhím Nhỏ Đầy Gai
67
Phần 67: Hạnh Phúc Đổ Mưa
68
Phần 68: Quyền Và Tiền
69
Phần 69: Lăng Thiếu Hà Khốn Kiếp
70
Phần 70: Tập Đoàn AG
71
Phần 71: Cam Lòng Nhận Phản Bội
72
Phần 72: Máu Thịt Lẫn Cốt Xương
73
Phần 73: Tàn khốc
74
Phần 74: Gặp Mặt Trên Đại Lộ
75
Phần 75: Nam Vi Bắt Người
76
Phần 76: Đòi Người
77
Phần 77: Dương Yến Xuất Hiện
78
Phần 78: Chân Tướng
79
Phần 79: Chó Cản Đường
80
Phần 80: Cái Chết Của Nhạc Ca
81
Phần 81: Cướp Đi Tro Cốt
82
Phần 82: Dương Yến Phát Điên
83
Phần 83: Thiên Đường
84
Phần 84: Ngục Tối
85
Phần 85: Cô Gái Kỳ Lạ
86
Phần 86: Đôi Mắt Hổ Phách Xám Bạc
87
Phần 87: Con Rể Uông Gia
88
Phần 88: Người Đứng Sau AG
89
Phần 89: Phong Bì Không Tên
90
Phần 90: Ngược Vũ
91
Phần 91: Lìa Xa
92
Phần 92: Ngược Chiều
93
Phần 93: Mình Kết Hôn Nhé
94
Phần 94: Tử Đằng
95
Phần 95: Bóng Hình Dưới Mưa
96
Phần 96: Chớp Loé Ngang Trời
97
Phần 97: Hy Vọng
98
Phần 98: Nước Mắt
99
Phần 99: Vĩnh Viễn Không Biết Được
100
Phần 100: Mình Kết Hôn Nhé
101
Phần 101: Địa Ngục
102
Phần 102: Giấc Mơ Tan Thành Ảo Ảnh
103
Phần103: Người Thành Cát Bụi
104
Phần 104: Gặp Lại Em (1)
105
Phần 105: Gặp lại em (2)
106
Phần 106: Gặp Lại Em (3)
107
Phần 107: Gặp Lại Em (Phần cuối)
108
Phần 108: Sự Thật
109
Phần 109: Sai Lầm
110
Phần 110: Sai Lầm (2)
111
Phần 111: Chưa Từng Thay Đổi
112
Phần 112: Chỉ Cần Em
113
Phần 113: Thất Lạc
114
Phần 114: Santa
115
Phần 115: Hôn Lễ
116
Phần 116: Hôn Lễ (2)
117
Phần 117: Hỗn Loạn
118
Phần 118: Chia Đôi
119
Phần 119: Trúng Bẫy (1)
120
Phần 120: Trúng Bẫy (2)
121
Phần 121: Kết Thúc (1)
122
Phần 122: Kết Thúc (2)
123
Phần 123: Kết Thúc (3)
124
Phần 124: Trân Trọng
125
Phần 125: Phần Cuối
126
Ngoại truyện 1: Đến Nơi Có Anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play