Phần 14: Em Là Duy Nhất

Nếu khoảng cách giữa hai ta là một vạn năm ánh sáng. Liệu tình yêu có còn đủ sức vượt qua??

Nhưng còn đây chỉ là một khoảng cách rất nhỏ, là gần như gang tấc, ấy vậy mà đích đến lại mịt mù như sương.

-------------

Tháng mười tiết trời hanh khô, cái lạnh như len lỏi vào từng kẽ lá. Khắp Hà Môn chuẩn bị cho lễ hội đầu đông. Hai tuần trước Nhạc Hiểu đã đi, chỉ mình Nhạc Ca ở lại nơi này. Cô lo lắng, nhưng Anna an ủi cô, nói rằng cô sẽ chăm sóc tốt cho Nhạc Hiểu. Và thế, cô cũng an tâm đi phần nào.

Đầu hiên mái ngói cong vút, đơn sơ những cành hoa leo bám lấy, cố gắng chống chọi với mùa đông, mãnh liệt tồn tại. Mấy cành cây xanh rì trước đó đã rụng hết lá, trơ trọi cành. Nhạc Ca vừa cắt xong đống giấy trang trí màu đỏ, nhẹ nhàng dán lên tường, trước cửa sổ, cô còn treo một chiếc chuông gió, tiếng kêu nghe linh kinh thích tai vô cùng.

Đại Thúy là mẹ của Tiểu Hải thường xuyên đến trò truyện cùng cô, nói cho cô nghe rất nhiều chuyện ở đây, vì thế mà cô cảm thấy bớt cô đơn hơn, và từng chút gắn bó nơi này. Nghe nói rằng Hà Môn cũng có chủ nhân, nhờ người đó mà nơi này mới yên bình đến vậy. Cũng nhờ người đó mà họ mới có thể được sống. Nghe Đại Thúy nói, hình như Anna chính là con gái của người đó.

Và Nam gia chính là thế lực đó.

Lễ hội diễn ra vô cùng náo nhiệt. Con đường lát gạch nâu cùng những ngôi nhà cổ tạo nên một khung cảnh yên bình thanh lãng. Cô giáo Nhạc được mọi người yêu quý kính trọng, cô xinh đẹp, cô tốt bụng, cô còn đánh đàn rất hay. Lễ hội là vậy, mọi người sẽ không chỉ ca hát nhảy múa mà còn cùng nhau trang trí nhà cửa, làm các món ăn ngon.

Lễ đàn cúng thần được xây dựng ở gò đất rộng hướng ra biển. Đó là một lễ đàn cổ được làm bằng gỗ, cờ treo trên các cột cao, được nối với nhau bằng sợi lanh. Những chiếc trống da được đặt ngay ngắn ở hai bên thỉnh thoảng người giữ trống lại dùng tay đập lên đó, tạo nên những âm thanh dồn dập vui tai.

Nhạc Ca là người mới đến, Tiểu Thanh đưa cô tham vào lễ hội. Tối nay Nhạc Ca mặc một bộ váy màu xanh biển nhẹ nhàng mà đơn giản, trên tay còn đeo rất nhiều vòng kết bằng sợi vải, mái tóc dài thường ngày được tết gọn lại, một chiếc khăn voan nhỏ buộc lại sau đuôi tóc, theo chiều gió đôi chút lại bay bay. Tiểu Thanh là em gái của Đại Ngư, bằng tuổi của Anna, cô bé cũng sôi nổi và hoà đồng, tuy thân hình hơi mũm mĩm nhưng trông rất đáng yêu. Những đứa trẻ vùng biển cũng có thú vui của chúng, chúng cực kì thích những đuốc sáng trên lễ đàn, thích ngửi mùi hương trầm nhè nhẹ theo làn gió, đặc biệt chúng sẽ có đồ ăn ngon. Vì là lễ hội lớn nên trang phục của mọi người đương nhiên sẽ tươm tất hơn mọi ngày.

Nhà Tiểu Hải, Đại Ngư, và nhiều người khác đã tập trung nơi diễn ra lễ, khi Nhạc Ca cùng Tiểu Thanh đến thì bọn trẻ liền ùa ra ôm lấy chân Nhạc Ca, làm nũng cô không thôi. Mọi người thấy vậy chỉ biết lắc đầu cười. Lão Ngô sợ lũ trẻ làm phiền đến cô giáo Nhạc liền quở trách.

"Tiểu Hải!! Ức Nhi!! Bao Bao!!! Đừng làm phiền cô giáo, mau lại đây!!"

Bọn trẻ nghe vậy mặt cứ mếu lại, ngậm ngùi không nỡ buông ra. Nhạc Ca cười thật dịu dàng, bàn tay mềm mại thơm ngát vuốt ve mái tóc chúng.

"Không sao đâu bác Ngô, bọn trẻ đáng yêu thế này, sao lại làm phiền chứ!!"

Thấy Nhạc Ca nói vậy, bọn trẻ đồng thanh hét lên với lão Ngô.

"Đúng vậy!!!"

Thế là mọi người chỉ còn biết cười trừ.

"Cô ơi...."

Bỗng giọng của Bao Bao non nớt vang lên, Nhạc Ca trìu mến nhìn xuống khuôn mặt phũng phĩnh nhỏ nhắn của cô bé.

"Sao vậy Bao Bao...."

Cô bé vội buông chân váy Nhạc Ca ra, lon ton chạy chen vào đám đông, chốc sau liền lôi ra một người.

Nụ cười trên môi cô bất giác tắt lịm đi. Ánh mắt bất an đặt lên người nam nhân đó.

Bước ra chính là người có khuôn mặt giống y đúc Nam Trấn Ảnh kia. Từ đôi mắt đến chiếc mũi, không sai một chi tiết, chỉ có điều....ánh mắt của Nam Trấn Ảnh không hề đơn thuần như vậy, trái lại còn có chút đáng sợ. Nhạc Ca theo bản năng hơi lùi lại. Bàn tay nắm chặt vào nhau, móng tay đâm vào lòng bàn tay, cảm giác nhức nhối truyền đến.

A Tứ nhìn thấy biểu hiện Nhạc Ca liền rụt rè đứng khựng lại, anh sợ cô sẽ giận anh, sợ cô không thích anh, bất chợt giọng nói anh e dè.

"Bao Bao...Nhạc Ca không thích anh, anh...."

Xong rồi anh quay mặt đi, chạy lẫn vào đám đông, vội vàng đến vụng về, một đoạn liền vấp ngã, cả người sõng xoài dưới đất, sau, lại tự mình đứng dậy chạy trốn. Trong khi lòng Nhạc Ca đang hỗn loạn thì mọi người ai nấy đều vừa khó hiểu vừa buồn cười. Tiểu Thanh nhanh nhẹn chạy đến bên Bao Bao đang chớp chớp mắt nhìn A Tứ chạy đi, liền nói.

"Bao Bao, A Tứ bị sao vậy..?"

Bao Bao đang định trả lời, bỗng Tiểu Hải chạy lại, khoanh tay, mặt hất lên.

"Đại ngốc ấy hả, anh ấy đúng là ngốc nhất trên đời. Em nói là tối nay chị Nhạc Ca sẽ đến nên anh ấy mới chịu đi cùng em. Đến rồi chỉ biết núp một chỗ như cô dâu mới vậy, thật chẳng ra dáng nam nhi!!"

Giọng nói non nớt mà lời thốt ra thì lại y như ông cụ non. Tiểu Hải làm cho không ít người bật cười. Đại Thúy từ xa bưng mâm hoa quả cúng đến, nghe được câu nói oai phong của Tiểu Hải liền véo tai giáo huấn.

"Tên tiểu tử nhà ngươi, mới mấy tuổi đầu mà ăn nói như vậy hả, cô dâu mới ? Ngươi lớn lắm rồi hay sao???"

"Mẹ!! Con sai rồi!!.....mẹ! Con sai rồi!!"

---------------

Chập tối, khi màn đêm buông xuống, khoảnh khắc những vì sao trên trời sáng nhất cũng là khi lễ đàn bắt đầu các nghi lễ. Một cụ già lớn tuổi và uy tín nhất sẽ là chủ lễ, tận tay đốt đuốc, những người khác sẽ đánh trống, số còn lại sẽ dâng hương, dâng lễ.

Tiếng trống dồn dập hoà với tiếng gió, tiếng sóng, cứ từng hồi, từng hồi bập bùng với ngọn lửa lách tách kia. Những người phía dưới quỳ xuống, tâm lặng mà lắng nghe.

Gió thổi từ biển vào, vừa mát vừa lạnh, mi mắt cô có chút giật giật. Bỗng một lúc sau gió lớn mạnh dần, cát bay lên cao hơn, vài người kêu lên, chạy đi chỗ khác. Nhạc Ca nheo mắt nhìn xung quanh, những chiếc đèn lồng trên lễ đàn đã tắt ngấm, vài chiếc còn rơi xuống đất, tiếng hỗn loạn vang lên.

"Lễ đàn cháy rồi!!! Lễ đàn cháy rồi!!"

Lúc này Nhạc Ca mới dụi mắt nhìn lên, lễ đàn đột nhiên bùng cháy, xuất phát từ ngọn lửa kia.

Trong khi cô còn đang bàng hoàng thì Tiểu Thanh đã vội kéo lấy tay cô.

"Chị, đi theo em!!"

Nhạc Ca không kịp định thần đã bị Tiểu Thanh kéo đi. Thế nhưng xung quanh hỗn loạn, người người chạy khỏi, lễ đàn như một ngọn lửa hung dữ vẫn cứ vùng vẫy, những người cầm trống bỏ chạy, chủ lễ cũng may nhanh chân chạy khỏi lễ đàn, Nhạc Ca bị ai đó va trúng, tuột tay khỏi Tiểu Thanh, liền bị ngã xuống, chân va phải đá, cát bay vào mắt khiến cô chẳng còn nhìn thấy được gì nữa. Tiểu Thanh thấy tay mình trống rỗng, liền nhìn về hướng ngọn lửa ấy. Nó rực sáng trong đêm, phía trước là Nhạc Ca ngã sõng xoài ở đó. Cô hét tiếng gọi,"Chị Nhạc Ca, Chị Nhạc Ca!!". Nhưng tiếng sóng, tiếng lửa, tiếng hỗn loạn đã nuốt mất lời cô. Cô định chạy đến cứu Nhạc Ca thì bỗng có một chiếc cột lớn lễ đàn đang bốc cháy rơi xuống ngáng đường cô. Nếu không phải tránh kịp, có lẽ chính Tiểu Thanh cũng đã bị thương. Mắt cô đảo quanh rồi chạy lại kéo lấy Đại Ngư đang bế một đứa nhỏ chạy ra, hoảng hốt nói.

"Anh!! Chị Nhạc Ca, chị Nhạc Ca vẫn còn ở trong đó!!"

Đại Ngư hai mắt trợn tròn, khuôn mặt nhem nhuốc lo lắng, tay đạt lên vai Tiểu Thanh. "Em ở đây, anh đi cứu cô giáo Nhạc!!"

Tiểu Thanh mặt như sắp khóc, lên tục gật đầu, hối thúc Đại Ngư. "Anh ơi nhanh lên, không thì sẽ không kịp nữa!!"

Đại Ngư dùng hết tốc lực chạy đi. Tiểu Thanh chỉ còn biết hai tay nắm chặt, đưa lên trán mà cầu nguyện "Ông trời ơi, nhất định chị Nhạc Ca phải bình an, nhất định thế, chị ấy sẽ không sao đâu"

Nhạc Ca dụi mắt một hồi, xung quanh vẫn là tiếng hỗn loạn như thế, cô bị vây hãm bởi một ngọn lửa hung dữ, vì chỗ đứng của cô quá gần lễ đàn nên lúc này mới không thể thoát khỏi. Phía trước là chiếc cột đang cháy, phía sau là lễ đàn đang bùng lửa. Cô bỗng chốc hoảng sợ, trong ánh mắt những tia sáng ấy như muốn nuốt chửa cô, tàn bạo mãnh liệt giết chết cô. Bao nhiêu hình ảnh trong kí ức bỗng hiện về trước mắt Nhạc Ca, đám lửa đó cũng hung dữ như thế này. mẹ cô trong đám lửa ấy đẩy cô ra, cô gào thét xông vào nhưng lại bị Nam Trấn Ảnh lôi lại, không cho cô cứu mẹ mình. Cô khóc nấc, cô tuyệt vọng, cô gào thét đến chết đi sống lại, nhưng cuối cùng mẹ cô cứ thế trong đám lửa mãi mãi rời xa cô, mà cô, lại rơi vào hố sâu của hắn. Trở thành thứ đồ chơi rẻ tiền của hắn, hơi thở Nhạc Ca mỗi lúc một khó khăn. Một chiếc lồng đèn gỗ đang bốc cháy từ trên cao bỗng chốc rơi xuống người cô, Nhạc Ca cố sức né tránh nhưng vì cú ngã ban nãy mà hai chân bủn rủn, ngay phút giây chiếc đèn lồng tưởng như đã rơi trúng đầu mình, cô bỗng bị một lực mạnh mẽ kéo lại. Rầm một cái, toàn thân đã lọt thỏm vào vòng tay rắn chắc của ai đó. Cô định thần lại, mắt mở ra, mùi hương này....quá đỗi quen thuộc, đỉnh đầu cô chạm ngay cằm người đó, mà hai tay người đó ôm chặt cô vào lòng, hết sức dùng thân che trở cho cô. Ngọn lửa đó vẫn hung dữ, nhưng bất chợt trong lòng cô dịu đi mấy phần, cảm giác này bỗng trở nên an toàn hơn bao giờ hết, cô không ngờ mình lại cảm thấy hoàn toàn lệ thuộc vào vòng tay ấy, bất giác mà vòng hai tay ôm lại người ấy. Hai mắt nhắm nghiền lại. Giống như khi sắp chết đuối lại vớ được một chiếc phao, sức cô càng thêm chặt. Và có lẽ người đó nhận thức được hành động của cô, nhanh chóng ôm lấy cô, đứng dậy mà cố gắng vượt qua ngọt lửa. Vì hành động bất ngờ của anh, cô ôm lấy cổ anh, đầu vùi vào bờ ngực rắn chắc. Đến khi Đại Ngư chuẩn bị xông vào đám lửa thì thấy được A Tứ bế Nhạc Ca ra ngoài. Ánh mắt Đại Ngư quá đỗi ngạc nhiên, những người khác cũng không ngoại lệ, một đám người xúm lại nhìn hai người, số còn lại chạy đi giập lửa. A Tứ chạy ra khỏi đám lửa, nhanh chóng đặt Nhạc Ca xuống, vội vã xem cá chân đang chảy máu của cô. Bàn tay lo sợ mà run rẩy, anh lấy vạt áo của mình lau lau mắt cá chân cho cô, rồi lại nhìn khuôn mặt cô mắt đang nhắm nghiền lại. "Nhạc Ca...đừng chết, đừng chết!!!"

"Cô giáo Nhạc!!"

"Chị Nhạc Ca!!" Tiểu Thanh hoảng hốt chạy đến.

Nhạc Ca không ngất, cô chỉ quá sợ hãi, ngay lúc anh đặt cô xuống, cô vẫn không dám mở mắt ra, cô sợ ánh lửa hung dữ đó, giống như việc phải trải nghiệm lại khoảnh khắc sinh tử lần đó, phút giây mà cô tưởng như sẽ chết đi, theo mẹ cô thoát khỏi đau đớn trần gian này. Nhưng cô nghe thấy thưzs giọng nói đó, cô khó khăn mở mắt ra, trước mặt cô lại là Nam Trấn Ảnh. À không, là cái người có khuôn mặt không khác gì với hắn, A Tứ. Nhưng thứ làm cô đứng hình không phải là dung mạo của hắn mà là khuôn mặt thất thần kia, hắn khóc, hắn đang khóc, hắn trông đau khổ và đáng thương biết bao, hắn nhìn chân cô đang chảy máu mà run rẩy, miệng còn không ngừng cầu xin cô đừng chết. Cô....có chút ngỡ ngàng. Rõ ràng không hề quen biết, rõ ràng là chưa hề thân thuộc, cớ sao lại khóc?. Cùng là một khuôn mặt, nhưng lại đối với cô như hai người khác lạ, Nam Trấn Ảnh thô bạo, A Tứ lại dịu dàng, Nam Trấn Ảnh hách dịch, A Tứ lại ôn nhu. Nam Trấn Ảnh chỉ coi cô như đồ chơi, còn A Tứ lại sợ cô chết đi sao.

Hai người vốn dĩ không phải là một, A Tứ đối tốt với cô, cứu mạng cô hai lần, cô đâu thể vì dùng mạo đó mà vô tâm. Nhìn những giọt nước mắt trông suốt kia, lại nhìn mái tóc rối bù đó, cô bất chợt cảm thương. Bàn tay nhỏ nhắn của cô bất giác đưa lên, chạm vào gò má anh. Cái chạm thật nhẹ nhưng đã làm cho anh thờ thẫn cả người, khuôn mặt anh nhìn cô, cô không chết, cô vẫn chưa chết, cô mở mắt rồi. A Tứ ôm chầm lấy cô, oà lên.

"Em...vẫn chưa chết... Chưa chết!!"

Đại Ngư thoáng đầu lo lắng nhưng xem A Tứ đã cứu được Nhạc Ca rồi thì liền chạy đi giập lửa, Tiểu Thanh lau đi giọt nước mắt, nắm chặt lấy tay cô.

"May quá!!! Chị không sao, không sao là tốt rồi!!!"

Nhạc Ca bị ép chặt đến mức chẳng thể thở nổi. "Hai...hai người làm gì vậy...tôi không chết vì cháy mà bị chết vì ngạt thở đấy!!"

Tiểu Thanh nghe vậy liền buông tay cô ra, lại thấy A Tứ vẫn đang ôm lấy Nhạc Ca liền đập nhẹ vào lưng. "Anh không nghe gì à, buông chị ấy ra được rồi đấy!!"

A Tứ sụt sùi buông cô ra, ban nãy cô làm anh sợ muốn chết, anh nghe Tiểu Hải nói Nhạc Ca tối nay sẽ đến đây xem đèn lồng nên mới tới. Đến rồi lại sợ cô không thích mình nên mới nấp ở một chỗ, bỗng Bao Bao lôi anh ra, anh nhìn Nhạc Ca lùi lại liền nghĩ cô ghét anh nên anh mới chạy đi, đến lúc nghe tiếng hô hào, anh chạy tới thì thấy Nhạc Ca một mình mắc kẹt trong đống lửa đó, chẳng biết vì sao giây phút ấy anh lo sợ vô cùng, lo sợ đến mất cả ý thức, lửa cháy cao như thế, anh lại chỉ nhìn thấy mình Nhạc Ca. Đến khi đã ôm cô vào lòng anh mới cảm thấy thở phào, khi cô ôm lại anh, anh mới như sống lại mà ý thức đưa cô ra khỏi đám lửa đó. Nhưng cô vẫn nhắm mắt không cử động, chân cô lại máu chảy không ngừng, đầu anh bỗng hiện lên ra một chữ chết. Thế là anh khóc, khóc như chưa từng đau lòng đến thế, phút giây đó anh như lần đầu tiên cảm thấy trống trải và tuyệt vọng. Rõ ràng anh không quen biết cô, rõ ràng anh và cô chẳng có quan hệ gì. Thế mà anh lại vì cô mà liều mạng. Anh không biết tại sao. Anh chỉ biết rằng nếu như không có cô, không thấy cô là lòng anh sẽ giống như lửa đốt, nhớ nhung không nguôi. Anh không nhớ bất kì thứ gì, duy chỉ nụ cười của cô là nhớ vô cùng rõ, dẫu cho có như thế nào, anh vẫn không thể sống thiếu cô, Nhạc Ca, người duy nhất tồn tại trong ký ức trống rỗng của anh.

Nhưng còn cô, hiện tại cô đang nghĩ gì, khi anh buông cô ra, cô mới hiểu, thì ra mùi hương vốn là của Nam Trấn Ảnh đó hoá ra trên người A Tứ cũng có, nhưng nó lại không hề làm cô sợ hãi, trái lại ban nãy cô còn vì nó mà an tâm ôm chặt anh, an tâm để anh ôm chặt mình. Mâu thuẫn là thế, cô đâu biết rằng thật ra trong lòng mình, A Tứ đã chẳng còn đáng sợ như Nam Trấn Ảnh nữa. Lặng lẽ nhìn vết thương trên mặt anh, trái tim Nhạc Ca bỗng run rẩy. Giọng cô nhẹ nhàng ấm áp.

"Có đau không...."

1/12

Hot

Comments

Huengo

Huengo

lòng anh còn đau hơn

2022-07-26

0

VT

VT

2021-08-26

0

😥SAD😥

😥SAD😥

E thích Nam Trấn Ảnh quá:3😙😙😙😙

2020-08-19

4

Toàn bộ
Chapter
1 Phần 1: Đau Khổ
2 Phần 2: Bóng Tối
3 Phần 3: Tôi Yêu Em
4 Phần 4: Kẻ Lạc Lối
5 Phần 5: Buông Bỏ
6 Phần 6: Huyết Dụ Phong Tình
7 Phần 7: Nếu Yêu Chắc Chắn Sẽ Quay Lại
8 Phần 8: Biển Máu Tình Sâu
9 Phần 9: Tám Trăm Bông Hoa Lan
10 Phần 10: Tranh Đấu
11 Phần 11: Ngọc Lan Đợi Tình Yêu
12 Phần 12: Anh Em Vẫn Ổn
13 Phần 13: Tình Sâu Hơn Biển
14 Phần 14: Em Là Duy Nhất
15 Phần 15: Trò Đùa Đau Khổ
16 Phần 16: Lâm Cảnh
17 Phần 17: Hôn
18 Phần 18: Đối Với Đàn Bà Phải Dùng Súng
19 Phần 19: Thương Tâm
20 Phần 20: Rung Cảm
21 Phần 21: Em Xin Lỗi
22 Phần 22: Là Đáng Yêu
23 Phần 23: Cưới Em
24 Phần 24: Nếm Mùi Nhục Nhã
25 Phần 25: Nam Cặn Bã
26 Phần 26: Bỏ Lỡ Mùa Trồng Hoa
27 Phần 27: Kẻ Kéo Đàn
28 Phần 28: Cầm Thú
29 Phần 29: Ngoan
30 Phần 30: Chó Cái Hết Mùa Động Dục
31 Phần 31: Yêu Không Thổ Lộ
32 Phần 32: Ranh Giới
33 Phần 33: Ranh Giới
34 Phần 34: Không Chết Được
35 Phần 35: Ghen với Chính Mình
36 Phần 36: Ký Ức Vỡ Vụn Tương Lai Chắp Vá
37 Phần 37: Bản Năng Xác Thịt
38 Phần 38: Gương Mặt Yêu Thương Thân Thể Căm Ghét
39 Phần 39: Đem Lòng Đố Kị
40 Phần 40: Lần Sau
41 Phần 41: Cách Một Cánh Cửa
42 Phần 42: Trả Nợ Đào Hoa
43 Phần 43: Cố Nhân
44 Phần 44: Sự Trở Lại Của Cố Nhân
45 Phần 45: Cảnh Cáo
46 Phần 46: Không Cùng Tín Ngưỡng
47 Phần 47: Ảo Ảnh
48 Phần 48: Ký Ức
49 Phần 49: Nước Mắt Sẽ Làm Tổn Thương Em
50 Phần 50: Vết Sẹo
51 Phần 51: Tan Nát Cõi Lòng
52 Phần 52: Vị Thuốc Mê
53 Phần 53: Mê Đắm
54 Phần 54: Ngọt
55 Phần 55: Bạc Thận Nổi Thú Tính
56 Phần 56: Bạc Thận Nhận Cha
57 Phần 57: Ăn Thịt Không Nhả Xương
58 Phần 58: Hình Chụp Chung
59 Phần 59: Xin Đừng Từ Chối
60 Phần 60: Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
61 Phần 61: Không Thể Lựa Chọn
62 Phần 62: Anh Ấy Là Tình Yêu
63 Phần 63: Ngọt Ngào Có Anh
64 Phần 64: Gìn Giữ Cả Đời Tuột Mất Một Khắc
65 Phần 65: Dương Yến Tức Giận
66 Phần 66: Nhím Nhỏ Đầy Gai
67 Phần 67: Hạnh Phúc Đổ Mưa
68 Phần 68: Quyền Và Tiền
69 Phần 69: Lăng Thiếu Hà Khốn Kiếp
70 Phần 70: Tập Đoàn AG
71 Phần 71: Cam Lòng Nhận Phản Bội
72 Phần 72: Máu Thịt Lẫn Cốt Xương
73 Phần 73: Tàn khốc
74 Phần 74: Gặp Mặt Trên Đại Lộ
75 Phần 75: Nam Vi Bắt Người
76 Phần 76: Đòi Người
77 Phần 77: Dương Yến Xuất Hiện
78 Phần 78: Chân Tướng
79 Phần 79: Chó Cản Đường
80 Phần 80: Cái Chết Của Nhạc Ca
81 Phần 81: Cướp Đi Tro Cốt
82 Phần 82: Dương Yến Phát Điên
83 Phần 83: Thiên Đường
84 Phần 84: Ngục Tối
85 Phần 85: Cô Gái Kỳ Lạ
86 Phần 86: Đôi Mắt Hổ Phách Xám Bạc
87 Phần 87: Con Rể Uông Gia
88 Phần 88: Người Đứng Sau AG
89 Phần 89: Phong Bì Không Tên
90 Phần 90: Ngược Vũ
91 Phần 91: Lìa Xa
92 Phần 92: Ngược Chiều
93 Phần 93: Mình Kết Hôn Nhé
94 Phần 94: Tử Đằng
95 Phần 95: Bóng Hình Dưới Mưa
96 Phần 96: Chớp Loé Ngang Trời
97 Phần 97: Hy Vọng
98 Phần 98: Nước Mắt
99 Phần 99: Vĩnh Viễn Không Biết Được
100 Phần 100: Mình Kết Hôn Nhé
101 Phần 101: Địa Ngục
102 Phần 102: Giấc Mơ Tan Thành Ảo Ảnh
103 Phần103: Người Thành Cát Bụi
104 Phần 104: Gặp Lại Em (1)
105 Phần 105: Gặp lại em (2)
106 Phần 106: Gặp Lại Em (3)
107 Phần 107: Gặp Lại Em (Phần cuối)
108 Phần 108: Sự Thật
109 Phần 109: Sai Lầm
110 Phần 110: Sai Lầm (2)
111 Phần 111: Chưa Từng Thay Đổi
112 Phần 112: Chỉ Cần Em
113 Phần 113: Thất Lạc
114 Phần 114: Santa
115 Phần 115: Hôn Lễ
116 Phần 116: Hôn Lễ (2)
117 Phần 117: Hỗn Loạn
118 Phần 118: Chia Đôi
119 Phần 119: Trúng Bẫy (1)
120 Phần 120: Trúng Bẫy (2)
121 Phần 121: Kết Thúc (1)
122 Phần 122: Kết Thúc (2)
123 Phần 123: Kết Thúc (3)
124 Phần 124: Trân Trọng
125 Phần 125: Phần Cuối
126 Ngoại truyện 1: Đến Nơi Có Anh
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Phần 1: Đau Khổ
2
Phần 2: Bóng Tối
3
Phần 3: Tôi Yêu Em
4
Phần 4: Kẻ Lạc Lối
5
Phần 5: Buông Bỏ
6
Phần 6: Huyết Dụ Phong Tình
7
Phần 7: Nếu Yêu Chắc Chắn Sẽ Quay Lại
8
Phần 8: Biển Máu Tình Sâu
9
Phần 9: Tám Trăm Bông Hoa Lan
10
Phần 10: Tranh Đấu
11
Phần 11: Ngọc Lan Đợi Tình Yêu
12
Phần 12: Anh Em Vẫn Ổn
13
Phần 13: Tình Sâu Hơn Biển
14
Phần 14: Em Là Duy Nhất
15
Phần 15: Trò Đùa Đau Khổ
16
Phần 16: Lâm Cảnh
17
Phần 17: Hôn
18
Phần 18: Đối Với Đàn Bà Phải Dùng Súng
19
Phần 19: Thương Tâm
20
Phần 20: Rung Cảm
21
Phần 21: Em Xin Lỗi
22
Phần 22: Là Đáng Yêu
23
Phần 23: Cưới Em
24
Phần 24: Nếm Mùi Nhục Nhã
25
Phần 25: Nam Cặn Bã
26
Phần 26: Bỏ Lỡ Mùa Trồng Hoa
27
Phần 27: Kẻ Kéo Đàn
28
Phần 28: Cầm Thú
29
Phần 29: Ngoan
30
Phần 30: Chó Cái Hết Mùa Động Dục
31
Phần 31: Yêu Không Thổ Lộ
32
Phần 32: Ranh Giới
33
Phần 33: Ranh Giới
34
Phần 34: Không Chết Được
35
Phần 35: Ghen với Chính Mình
36
Phần 36: Ký Ức Vỡ Vụn Tương Lai Chắp Vá
37
Phần 37: Bản Năng Xác Thịt
38
Phần 38: Gương Mặt Yêu Thương Thân Thể Căm Ghét
39
Phần 39: Đem Lòng Đố Kị
40
Phần 40: Lần Sau
41
Phần 41: Cách Một Cánh Cửa
42
Phần 42: Trả Nợ Đào Hoa
43
Phần 43: Cố Nhân
44
Phần 44: Sự Trở Lại Của Cố Nhân
45
Phần 45: Cảnh Cáo
46
Phần 46: Không Cùng Tín Ngưỡng
47
Phần 47: Ảo Ảnh
48
Phần 48: Ký Ức
49
Phần 49: Nước Mắt Sẽ Làm Tổn Thương Em
50
Phần 50: Vết Sẹo
51
Phần 51: Tan Nát Cõi Lòng
52
Phần 52: Vị Thuốc Mê
53
Phần 53: Mê Đắm
54
Phần 54: Ngọt
55
Phần 55: Bạc Thận Nổi Thú Tính
56
Phần 56: Bạc Thận Nhận Cha
57
Phần 57: Ăn Thịt Không Nhả Xương
58
Phần 58: Hình Chụp Chung
59
Phần 59: Xin Đừng Từ Chối
60
Phần 60: Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
61
Phần 61: Không Thể Lựa Chọn
62
Phần 62: Anh Ấy Là Tình Yêu
63
Phần 63: Ngọt Ngào Có Anh
64
Phần 64: Gìn Giữ Cả Đời Tuột Mất Một Khắc
65
Phần 65: Dương Yến Tức Giận
66
Phần 66: Nhím Nhỏ Đầy Gai
67
Phần 67: Hạnh Phúc Đổ Mưa
68
Phần 68: Quyền Và Tiền
69
Phần 69: Lăng Thiếu Hà Khốn Kiếp
70
Phần 70: Tập Đoàn AG
71
Phần 71: Cam Lòng Nhận Phản Bội
72
Phần 72: Máu Thịt Lẫn Cốt Xương
73
Phần 73: Tàn khốc
74
Phần 74: Gặp Mặt Trên Đại Lộ
75
Phần 75: Nam Vi Bắt Người
76
Phần 76: Đòi Người
77
Phần 77: Dương Yến Xuất Hiện
78
Phần 78: Chân Tướng
79
Phần 79: Chó Cản Đường
80
Phần 80: Cái Chết Của Nhạc Ca
81
Phần 81: Cướp Đi Tro Cốt
82
Phần 82: Dương Yến Phát Điên
83
Phần 83: Thiên Đường
84
Phần 84: Ngục Tối
85
Phần 85: Cô Gái Kỳ Lạ
86
Phần 86: Đôi Mắt Hổ Phách Xám Bạc
87
Phần 87: Con Rể Uông Gia
88
Phần 88: Người Đứng Sau AG
89
Phần 89: Phong Bì Không Tên
90
Phần 90: Ngược Vũ
91
Phần 91: Lìa Xa
92
Phần 92: Ngược Chiều
93
Phần 93: Mình Kết Hôn Nhé
94
Phần 94: Tử Đằng
95
Phần 95: Bóng Hình Dưới Mưa
96
Phần 96: Chớp Loé Ngang Trời
97
Phần 97: Hy Vọng
98
Phần 98: Nước Mắt
99
Phần 99: Vĩnh Viễn Không Biết Được
100
Phần 100: Mình Kết Hôn Nhé
101
Phần 101: Địa Ngục
102
Phần 102: Giấc Mơ Tan Thành Ảo Ảnh
103
Phần103: Người Thành Cát Bụi
104
Phần 104: Gặp Lại Em (1)
105
Phần 105: Gặp lại em (2)
106
Phần 106: Gặp Lại Em (3)
107
Phần 107: Gặp Lại Em (Phần cuối)
108
Phần 108: Sự Thật
109
Phần 109: Sai Lầm
110
Phần 110: Sai Lầm (2)
111
Phần 111: Chưa Từng Thay Đổi
112
Phần 112: Chỉ Cần Em
113
Phần 113: Thất Lạc
114
Phần 114: Santa
115
Phần 115: Hôn Lễ
116
Phần 116: Hôn Lễ (2)
117
Phần 117: Hỗn Loạn
118
Phần 118: Chia Đôi
119
Phần 119: Trúng Bẫy (1)
120
Phần 120: Trúng Bẫy (2)
121
Phần 121: Kết Thúc (1)
122
Phần 122: Kết Thúc (2)
123
Phần 123: Kết Thúc (3)
124
Phần 124: Trân Trọng
125
Phần 125: Phần Cuối
126
Ngoại truyện 1: Đến Nơi Có Anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play