Phần 16: Lâm Cảnh

  Có một loại yêu thương ngọt ngào mà thầm kín, cũng có một loại tình yêu mãnh liệt mà chôn sâu.

Yêu không nhất thiết phải biểu lộ, nhưng nếu vì bỏ lỡ mà hối hận thì hãy  nói ra...

   Bởi cuộc đời này có dài có ngắn, chỉ cần khi còn có thể hãy yêu hết mình, dùng cả sinh mạng để yêu, thật say mê, thật đắm đuối...thật nồng nàn là được...

---------------

  Mastuki hơi gượng người lảng tránh ánh mắt ngây thơ đó, hắn vuốt mái tóc cô bé.

   "Aya vào trong chơi nhé, ba còn có chuyện muốn nói với mẹ con!!"

Aya ngoan ngoãn gật đầu, rời khỏi vòng tay hắn lon ton chạy vào trong nhà.

  Đợi con bé khuất khỏi, hắn mới nhìn tới Miko, ánh nhìn không chút thiện cảm, thậm chí còn là chán ghét.

"Tới rồi thì ở đây đi, tôi đi chỗ khác, khi nào có thời gian tôi sẽ đến thăm con bé."

  Miko đã quá quen với sự hờ hững của hắn, nhưng sâu thẳm trong cõi lòng nói không để tâm là không đúng. Bởi vì yêu nên mới để tâm, bởi vì yêu nên mới đau lòng. Và đương nhiên cô ta hiểu rõ dù cho mình có làm gì thì cũng không thể làm hắn rung động. Là người phụ nữ vốn thầm kín, Miko chưa bao giờ trách móc hắn bất cứ điều gì, cô ta sống lặng lẽ và biết điều. Ngoại trừ những việc liên quan đến Aya, cô ta không hề có bất kì hành động gì đi quá phận sự. Thật ra Mastuki không nên ghét Miko, cô ta quá tốt, chỉ tiếc rằng trong lòng hắn đã có người khác, gả cho hắn chính là một thiệt thòi đối với Miko. Nhưng hắn không thể nào cứ thế mà đối xử dịu dàng với cô ta. Bởi lẽ hắn sợ rằng Miko sẽ vọng tưởng đến quan hệ giữa hai người. Hắn đã từng nói, nếu như cô muốn giải thoát. Hắn sẽ sẵn sàng, thế nhưng thực chất ai mới là người muốn cần giải thoát đây.

----------

     Dương Yến nằm gục trên bàn, nước mắt ngắn dài đã chuyển thành những vệt khô dài trên má từ lâu. Đôi môi nhợt nhạt không sức sống trông thật thảm thương.

   Hai tuần, quãng thời gian tuy ngắn mà như dài đằng đẵng. Nam Trấn Ảnh hiện giờ có còn sống không, cô ta không biết được.

   Ngày mà Dương Yến được thả ra là chuyện của một tuần sau đó. Mà nguyên nhân lại chính là nhờ Lâm Cảnh được thăng chức tổng tham mưu. Đến nhà họ Dương chào hỏi Dương Trạng. Ông ta thả Dương Yến ra, bắt gặp Lâm Cảnh, hành động có ý muốn gán ghép. Dù sao thì thứ mà Dương Trạng nhìn trúng ở Lâm Cảnh cũng chính là cái chức vụ đó. Mà Lâm Cảnh lại thật sự có ý với Dương Yến, ngoài ra cũng là vì tiếng nói của Dương Trạng ở đây cũng có chút trọng lực. Nếu thực sự liên kết với nhà họ Dương, tiền đồ sau này của hắn còn sợ không có khởi sắc hay sao.

  Dương Yến miễn cưỡng trang điểm, bộ dạng gầy yếu vô hồn được người hầu dẫn xuống. Lâm cảnh từ lần đầu tiên đã thích vẻ đẹp này. Hắn nhìn Dương Yến có chút ngẩn ngơ. Dương Trạng trong lòng không vui mà cũng không hẳn là ghét. Ông ta muốn là quyền lực, đứa con gái này chung quy gả cho người có quyền có thế có gì mà không tốt. Ăn sung mặc sướng, còn quay lại mà trách móc ông sao.

  Bữa cơm ở nhà họ Dương cực kì xa hoa, Lâm Cảnh hắn mò lên từ bùn đất, không từ thủ đoạn để ngồi lên được cái ghế tổng tham mưu này, cũng là lần đầu tiên cảm nhận được sự xa xỉ. Hắn mang ra từ trong túi áo một sợi dây chuyền ngọc bích. Nhìn vẻ mặt thờ ơ của Dương Yến mà cười nói.

"Dương tiểu thư, ta lần đầu đến, không biết cô thích thứ gì, ta chỉ đành mua tạm một sợi dây chuyền, lần sau cô thích gì cứ nói với ta, ta sẽ...."

Hộp quà nhỏ bé tinh xảo mở ra, một chiếc dây chuyền lấp lánh nằm trong đấy, hắn vốn định đưa đến tay cho cô nhưng vừa đưa đến một nửa, giọng Dương Yến bỗng lạnh lùng.

"Cảm ơn ngài Lâm, Dương Yến và ngài hình như không thân thiết lắm, món quà này Dương Yến không có phúc phận nhận rồi, cha, con hơi mệt, hai người cứ nói chuyện đi."

Nói xong, Dương Yến vội đứng dậy, cúi chào Dương Trạng và Lâm Cảnh, bỏ mặc hộp quà đưa đến không trung, không cảm xúc rời đi. Dương Trạng tức giận đến hai tay nắm lại, thế nhưng trước mặt Lâm Cảnh hắn đâu thể thất lễ. Nhất là nhìn gương mặt gượng gạo của Lâm Cảnh, Dương Trạng càng thêm sốt ruột. Đứa con gái này thật không biết phép tắc, cũng đều tại tên Nam Trấn Ảnh đã chết kia, đến chết rồi mà âm hồn vẫn cứ bám lấy nhà họ Dương. Dương Trạng nạt cô ta một câu, rồi lại quay mặt tươi cười với Lâm Cảnh.

"Cậu Lâm, Dương Yến nó còn trẻ, cậu đừng để ý nó, tôi sẽ dạy bảo lại con bé."

Lâm Cảnh ánh mắt sắc lẹm nhìn chiếc dây chuyền lấp lánh kia, thầm nghĩ, trước giờ lão tử còn chưa từng chạm vào một vật đắt tiền như vậy, chỉ nghĩ tới thôi cũng đã kinh hãi. Nhớ năm đó vào quân doanh, bị thương mà không có nổi một đồng để mua lọ thuốc. Ấy vậy mà chỉ vì đến đây gặp cô, lão tử không ngại mua chiếc dây chuyền hơn mười vạn này. Thế mà cô đến một cái nhìn cũng không. Dương Yến, Lâm Cảnh này nhất định sẽ cho cô biết thế nào là sự trừng phạt.

Lâm Cảnh gật đầu cười nhẹ với Dương Trạng, ý nói không sao, tuy vậy ánh mắt thâm sâu kia vẫn cứ gắn vào tấm lưng kiều diễm vừa rời đi, khoé môi không khỏi nở một nụ cười đắc ý.

  Hương rượu nhàn nhạt như phả, hắn nếm từng chút từng chút một. Dương Yến, thời gian còn dài, không vội, trò chơi của lão tử mới chỉ là là bắt đầu thôi.

-----------

    Nhạc Ca đánh đàn, A Tứ sẽ nấp ở ngoài nghe cô đàn, lũ trẻ hát theo tiếng cô, hắn lại chỉ nghe thấy mình giọng ngọt ngào của cô. Đại ngư đi đánh cá, A Tứ cũng sẽ đi theo, đến khi trở về, điều đầu tiên mà hắn làm chính là chạy đến chỗ Nhạc Ca, đưa cho cô con cá to nhất. Một lần anh chạy tới đưa cá cho cô, không cẩn thận bị ngã đến xước chân, lúc đưa đến cho cô thì Nhạc Ca phát hiện vết thương chảy máu, cô vội vàng giúp anh băng bó, còn mắng anh hậu đậu. Mỗi lần cô mắng như vậy, anh lại không hề sợ sệt mà cứ nhìn cô cười thật tươi rói, tươi đến ngây ngô, nhiều lúc nhạc Ca còn giật mình mà tự hỏi rằng. Anh bị mất trí nhớ thôi, có phải quay về là một đứa trẻ đâu, sao mà đến hành động cũng như trẻ con vậy. Mà cũng không sao, thà là ngây thơ như vậy còn hơn. Bởi anh có khuôn mặt quá đỗi giống với Nam Trấn Ảnh, nếu anh cứ hiền khô như vậy cô cũng sẽ không vì khuôn mặt đó mà có ác cảm với anh. Thậm chí cô còn nhận ra, con người đáng yêu này, bất quá cũng chỉ là đáng yêu một chút, trẻ con một chút. Cô chỉ cần đối tốt với anh là được.

   Nhạc Ca đang cắt giấy, những tờ giấy màu xanh đỏ hồng nhạt được cô cắt khéo léo thành hình bông hoa, chiếc lá, ánh nắng hắt lên má cô, chỉ lên một mảng phiếm hồng, tóc dài được bện qua một bên, vài sợi tóc rối rơi xuống gò má, càng tôn thêm vẻ dịu dàng.  A Tứ ngồi bên cạnh cô, mặt gục xuống bàn, cứ nhìn ngắm cô không thôi. Nhạc Ca khuyên bảo anh mấy lần, anh vẫn không chịu nghe lời, cô cũng đành mặc kệ anh. Lần này cô cắt hình một khuôn mặt, cô hí hửng giơ lên, nhìn qua vết cắt, thấy ánh mắt của anh.

"Đại ngốc, anh đoán xem ai đây!!"

  A Tứ đang mải nhìn cô, bỗng cô nhìn lại khiến anh hơi bất ngờ, hai má bỗng có chút nóng nóng. Anh lắc đầu.

Nhạc Ca nhíu một mắt lại, ngắm nghía thành quả của mình, bật cười.

"Ngốc quá! Là anh đấy!!"

   Là anh sao, tim anh bỗng đập một tiếng. Nhạc Ca cắt hình khuôn mặt anh. Không hiểu sao trong tim lại có gì đó tuôn ra, ngọt ngào như mật, thơm ngát như hoa.

   Anh không dám nhìn cô thêm nữa, vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài. Nhưng lại....bị vấp ngã.

   Nhạc Ca dùng thuốc sát trùng cùng băng cá nhân xử lý vết thương cho anh. Nhìn hộp cứu thương ban đầu vốn là chuẩn bị sẵn cho Nhạc Hiểu nhưng cuối cùng lại một mình A Tứ dùng hết, cô bỗng cảm thấy buồn cười. Anh vốn hậu đậu như vậy, vừa hậu đậu, vừa ngốc nghếch....thật không giống với khuôn mặt này. Khuôn mặt của người mưu mô đó, hắn nghiêm nghị, lạnh lùng, chưa từng nở một nụ cười, hay thậm chí là một chút ấm áp cũng chưa từng có. Nhìn A Tứ, cô có lúc đã nhầm rằng Nam Trấn Ảnh đã trở về, ngay trước mặt cô, nhưng bất chợt A Tứ dịu dàng ngốc nghếch lại đánh thức suy tư đáng sợ của cô. Phải rồi, chỉ là trùng hợp, hai người có khuôn mặt giống nhau đâu phải là không có, chỉ là hiếm gặp mà thôi, chỉ là hiếm mà thôi. Cô tự nhủ.

   Hà Môn những ngày sau đó không còn thấy bóng dáng của bọn người Nhật nữa, vì Anna vừa nhận được tin, liền dùng thế lực Nam gia trấn áp, thế lực Nam gia vô cùng lớn, dù cho Nam Trấn Ảnh có mất tích thì cũng không hề có biến động. Anna là người Nam gia, lại là người Nam Trấn ảnh tin tưởng, việc thuộc hạ của hắn nghe lời  cô cũng chẳng có gì đáng phải ngạc nhiên.  Về phần Anna, cô nhận lời của Nhạc Ca đưa Nhạc Hiểu đi chữa mắt. Vị bác sĩ đó là một người ngoại quốc tính tình quái gở, lúc nhận lời lúc thì không. Nếu không phải vị bác sĩ đó có khả năng phi thường thì với tính cách của mình, Anna đã một cước đá văng ông ta rồi. Nhạc Hiểu vốn rất kiệm lời, mấy ngày nay ngoại trừ khi cần thiết thì không mở miệng. Anna cũng mặc kệ, dù sao cậu cũng chỉ là một cậu bé con ít hơn cô hai tuổi, có lẽ là vẫn còn lạ nơi chốn. Khác với Nhạc Hiểu, Anna luôn nói không ngừng, khuôn mặt cùng tay chân biểu cảm theo lời nói, chỉ là lúc cô quay sang nhìn  cậu thì chợt nhận ra khuôn mặt ấy chẳng có chút biểu cảm hưởng ứng gì, chẳng quan tâm sao, thật phí lời, biến cô thành con quạ đen lắm lời chắc. Thôi thôi, cô là chị, cậu ta là em, người lớn sao lại chấp nhặt trẻ nhỏ chứ, bà đây rộng lượng, vì chị Nhạc Ca, tha cho cậu.

    Nhạc Hiểu trầm lặng là vậy, đâu phải cậu không biết Anna làm những gì, thời gian này cô luôn chăm sóc cho cậu, mặc dù miệng lưỡi luôn không ngừng nghỉ nhưng lại làm việc đâu ra đấy, không chút lề mề. Tuy vậy đôi lúc mấy lời thừa thãi này thật làm cậu đau đầu chết đi được, nữ nhân này đúng là quạ đen lắm lời, cậu muốn yên tĩnh, là yên tĩnh đấy, vậy mà bà cô này lại liên tục nói, cậu không buồn mở miệng mà nhắc, mặc kệ cô ta, muốn nói cứ nói, lão tử để ngoài tai. Hót nữa đi.

  

  --------------

 

  "Chị Nhạc Ca là của em, đợi em lớn thêm chút nữa, nhất định sẽ lấy chị ấy!!" Tiểu Hải vỗ ngực.

    A Tứ như có ai đó cướp mất bảo bối của mình, đứng phắt dậy.

"Nhạc Ca không là của ai cả, em ấy là của chính mình!!"

"Của chính mình thì cũng phải gả cho em, anh là đại ngốc, em không thèm để ý tới đại ngốc, chị Nhạc Ca cũng không cần đại ngốc, lè lè"

   Tiểu Hải lè lưỡi trêu chọc A Tứ, sau khi thấy anh vùng dậy liền ba chân bốn cẳng chạy đi.

  "Đại ngốc, đừng để ý nó, mấy đứa trẻ con ấy mà, cậu cũng đừng như vậy, không người khác lại cười cho đấy."

Đại Ngư cười sảng vỗ vai A Tứ.

   A Tứ khoé mắt hoe đỏ, anh lý lẽ hạn hẹp, miệng lưỡi lại chẳng bằng mấy đứa trẻ, cãi không lại. Liền ấm ức. Mấy người xung quanh cũng chỉ coi anh như một đứa trẻ mà trêu chọc, cậu ta mất trí liền biến thành tính cách đơn thuần trẻ con. Ai mà không cười cho được. Chỉ có Nhạc Ca đối tốt với anh, càng ngày càng tốt. Nếu anh đói cô sẽ nấu cho anh ăn, nếu anh bị thương cô sẽ băng bó cho anh, nếu anh bệnh, cô cũng sẽ chăm sóc cho anh, nếu anh bị bắt nạt, cũng sẽ đứng ra làm chủ cho anh. Nhưng mà....bọn họ nói anh không nên so đo với trẻ con, nếu không thì anh cũng là trẻ con.

Trẻ con ư, anh chợt nghĩ lại. Nhạc Ca cũng đối với lũ trẻ hệt như đối với anh, chúng đói cô cho chúng ăn, chúng bị thương cô cũng băng bó cho chúng, chúng bắt nạt nhau cô cũng đứng ra giảng hoà... Vậy...lẽ nào anh cũng là một đứa trẻ sao?? Tâm trí A Tứ bỗng đảo lộn. Dù cho có mất trí thì anh vẫn là một người đàn ông đích thực, bị nói là trẻ con, sâu thẳm vẫn có thể nhận thức được. Nhạc Ca không cần đại ngốc, thứ cô cần là một người đàn ông, có thể che trở, bảo vệ cho cô ấy, chứ không phải để cô ấy bảo vệ.

    "Thích cô giáo Nhạc đúng không??"

Đại Ngư bên cạnh nhìn khuôn mặt của anh mà hẩy vai.

Thấy A Tứ im lặng anh cũng không phản ứng gì. Con người này từ lúc vớt lên từ biển đã vậy rồi, chỉ đối với cô giáo Nhạc mà nói nhiều hơn một chút, cười nhiều hơn một chút, cũng bình thường đi một chút.

"Ở đây mà có ai không thích cô giáo Nhạc, tôi không cười cậu đâu, mà đến đứa trẻ con cũng làm cậu khóc được thì tôi cũng bái phục. Tôi nói cho mà nghe, phụ nữ ấy mà, thích nhất là đàn ông mạnh mẽ, che trở bảo vệ cho cô ấy, mà đặc biệt phải có nhan sắc." Đại Ngư chợt sát mắt lại nhìn khuôn mặt anh rồi cười "về phương diện này cậu không thiếu, nhưng còn một thứ mà cậu không có....muốn biết là gì không??...... Là tiền tài đó!!" Nói tới Đại Ngư bất chợt thở dài. "Hazz đó chính là lý do tới giờ lão tử vẫn chưa gả được cho ai..." Khoan đã, Đại Ngư phải chăng đã nói sai rồi. "Ấy không không, là chưa ai gả được cho lão tử mới đúng!!"

     A Tứ nghe Đại Ngư nói thật chăm chú. Tiền tài ư?? Nhạc Ca có thích tiền tài không? Anh phải làm gì mới có thể kiếm được tiền tài đây.

    Nhạc Ca không chỉ dạy đàn cho lũ trẻ, cô còn dạy chữ cho chúng, may là chỉ có mấy đứa nhỏ, cô cũng không vất vả lắm. Người ở Hà Môn muốn trả tiền cho cô nhưng cô một mực quyết không nhận, cô nói rằng nếu họ còn có ý đó thì cô sẽ không dạy nữa. Họ nói tới nói lui. Cuối cùng cô chỉ đành nhận mấy thứ như hoa quả, lâu lâu nhận chút cá biển, còn những thứ khác thì không. Cô dần dần thích ứng với cuộc sống ở đây, chỉ cần đợi đến khi Nhạc Hiểu khỏi bệnh, có lẽ cô sẽ có cơ hội thoát khỏi tên ác ma đó. Và nếu được thì vĩnh viễn, đừng bao giờ gặp lại. Đôi lúc nơi này quá yên bình, cô bỗng nghĩ, phải chi Nam Trấn Ảnh lâu dần quên cô đi, quên mất sự tồn tại của cô, và cứ thế cô có thể ở lại ngôi làng xinh đẹp này. Nhưng có thể sao? Đương nhiên là không thể.

     Nhạc Ca vừa trồng xong đám cẩm tú cầu ngoài sân, đang định đi tắm, bỗng bên ngoài có tiếng ai đó chạy tới, hốt hoảng hét lên.

"Cô giáo Nhạc !! Cô giáo Nhạc!!"

Nhạc Ca nghe tiếng, vội chạy ra ngoài. Đại Ngư đứng đó. Đầu tóc rối bù, mồ hôi nhễ nhại, có lẽ là do chạy quá nhanh.

"Sao vậy Đại Ngư!!"

  "Cô Nhạc Ca, A Tứ bị mấy cô ả ở quán rượu bên ngoài chuốc rượu đến say bí tỉ, tôi không biết phải làm thế nào, đành..."

  "Anh ấy đang ở đâu!!" Nhạc Ca không đợi Đại Ngư nói hết đã vội tra hỏi. Anh bị chuốc rượu ư, tên đại ngốc ấy, đến mùi rượu cũng chưa từng ngửi, say như vậy không biết có nguy hiểm gì không, thế nào lại vướng vào mấy thứ nữ nhân đó chứ. Cô sốt ruột chết đi được.

--------------------

6/12

 

   

Hot

Comments

Huengo

Huengo

anh giám Đi nhậu ư

2022-07-26

0

VT

VT

🤣🤣🤣

2021-08-25

0

😥SAD😥

😥SAD😥

Đừng nói là anh đi lm ở quán rượu nha😩🤣😆

2020-08-19

4

Toàn bộ
Chapter
1 Phần 1: Đau Khổ
2 Phần 2: Bóng Tối
3 Phần 3: Tôi Yêu Em
4 Phần 4: Kẻ Lạc Lối
5 Phần 5: Buông Bỏ
6 Phần 6: Huyết Dụ Phong Tình
7 Phần 7: Nếu Yêu Chắc Chắn Sẽ Quay Lại
8 Phần 8: Biển Máu Tình Sâu
9 Phần 9: Tám Trăm Bông Hoa Lan
10 Phần 10: Tranh Đấu
11 Phần 11: Ngọc Lan Đợi Tình Yêu
12 Phần 12: Anh Em Vẫn Ổn
13 Phần 13: Tình Sâu Hơn Biển
14 Phần 14: Em Là Duy Nhất
15 Phần 15: Trò Đùa Đau Khổ
16 Phần 16: Lâm Cảnh
17 Phần 17: Hôn
18 Phần 18: Đối Với Đàn Bà Phải Dùng Súng
19 Phần 19: Thương Tâm
20 Phần 20: Rung Cảm
21 Phần 21: Em Xin Lỗi
22 Phần 22: Là Đáng Yêu
23 Phần 23: Cưới Em
24 Phần 24: Nếm Mùi Nhục Nhã
25 Phần 25: Nam Cặn Bã
26 Phần 26: Bỏ Lỡ Mùa Trồng Hoa
27 Phần 27: Kẻ Kéo Đàn
28 Phần 28: Cầm Thú
29 Phần 29: Ngoan
30 Phần 30: Chó Cái Hết Mùa Động Dục
31 Phần 31: Yêu Không Thổ Lộ
32 Phần 32: Ranh Giới
33 Phần 33: Ranh Giới
34 Phần 34: Không Chết Được
35 Phần 35: Ghen với Chính Mình
36 Phần 36: Ký Ức Vỡ Vụn Tương Lai Chắp Vá
37 Phần 37: Bản Năng Xác Thịt
38 Phần 38: Gương Mặt Yêu Thương Thân Thể Căm Ghét
39 Phần 39: Đem Lòng Đố Kị
40 Phần 40: Lần Sau
41 Phần 41: Cách Một Cánh Cửa
42 Phần 42: Trả Nợ Đào Hoa
43 Phần 43: Cố Nhân
44 Phần 44: Sự Trở Lại Của Cố Nhân
45 Phần 45: Cảnh Cáo
46 Phần 46: Không Cùng Tín Ngưỡng
47 Phần 47: Ảo Ảnh
48 Phần 48: Ký Ức
49 Phần 49: Nước Mắt Sẽ Làm Tổn Thương Em
50 Phần 50: Vết Sẹo
51 Phần 51: Tan Nát Cõi Lòng
52 Phần 52: Vị Thuốc Mê
53 Phần 53: Mê Đắm
54 Phần 54: Ngọt
55 Phần 55: Bạc Thận Nổi Thú Tính
56 Phần 56: Bạc Thận Nhận Cha
57 Phần 57: Ăn Thịt Không Nhả Xương
58 Phần 58: Hình Chụp Chung
59 Phần 59: Xin Đừng Từ Chối
60 Phần 60: Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
61 Phần 61: Không Thể Lựa Chọn
62 Phần 62: Anh Ấy Là Tình Yêu
63 Phần 63: Ngọt Ngào Có Anh
64 Phần 64: Gìn Giữ Cả Đời Tuột Mất Một Khắc
65 Phần 65: Dương Yến Tức Giận
66 Phần 66: Nhím Nhỏ Đầy Gai
67 Phần 67: Hạnh Phúc Đổ Mưa
68 Phần 68: Quyền Và Tiền
69 Phần 69: Lăng Thiếu Hà Khốn Kiếp
70 Phần 70: Tập Đoàn AG
71 Phần 71: Cam Lòng Nhận Phản Bội
72 Phần 72: Máu Thịt Lẫn Cốt Xương
73 Phần 73: Tàn khốc
74 Phần 74: Gặp Mặt Trên Đại Lộ
75 Phần 75: Nam Vi Bắt Người
76 Phần 76: Đòi Người
77 Phần 77: Dương Yến Xuất Hiện
78 Phần 78: Chân Tướng
79 Phần 79: Chó Cản Đường
80 Phần 80: Cái Chết Của Nhạc Ca
81 Phần 81: Cướp Đi Tro Cốt
82 Phần 82: Dương Yến Phát Điên
83 Phần 83: Thiên Đường
84 Phần 84: Ngục Tối
85 Phần 85: Cô Gái Kỳ Lạ
86 Phần 86: Đôi Mắt Hổ Phách Xám Bạc
87 Phần 87: Con Rể Uông Gia
88 Phần 88: Người Đứng Sau AG
89 Phần 89: Phong Bì Không Tên
90 Phần 90: Ngược Vũ
91 Phần 91: Lìa Xa
92 Phần 92: Ngược Chiều
93 Phần 93: Mình Kết Hôn Nhé
94 Phần 94: Tử Đằng
95 Phần 95: Bóng Hình Dưới Mưa
96 Phần 96: Chớp Loé Ngang Trời
97 Phần 97: Hy Vọng
98 Phần 98: Nước Mắt
99 Phần 99: Vĩnh Viễn Không Biết Được
100 Phần 100: Mình Kết Hôn Nhé
101 Phần 101: Địa Ngục
102 Phần 102: Giấc Mơ Tan Thành Ảo Ảnh
103 Phần103: Người Thành Cát Bụi
104 Phần 104: Gặp Lại Em (1)
105 Phần 105: Gặp lại em (2)
106 Phần 106: Gặp Lại Em (3)
107 Phần 107: Gặp Lại Em (Phần cuối)
108 Phần 108: Sự Thật
109 Phần 109: Sai Lầm
110 Phần 110: Sai Lầm (2)
111 Phần 111: Chưa Từng Thay Đổi
112 Phần 112: Chỉ Cần Em
113 Phần 113: Thất Lạc
114 Phần 114: Santa
115 Phần 115: Hôn Lễ
116 Phần 116: Hôn Lễ (2)
117 Phần 117: Hỗn Loạn
118 Phần 118: Chia Đôi
119 Phần 119: Trúng Bẫy (1)
120 Phần 120: Trúng Bẫy (2)
121 Phần 121: Kết Thúc (1)
122 Phần 122: Kết Thúc (2)
123 Phần 123: Kết Thúc (3)
124 Phần 124: Trân Trọng
125 Phần 125: Phần Cuối
126 Ngoại truyện 1: Đến Nơi Có Anh
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Phần 1: Đau Khổ
2
Phần 2: Bóng Tối
3
Phần 3: Tôi Yêu Em
4
Phần 4: Kẻ Lạc Lối
5
Phần 5: Buông Bỏ
6
Phần 6: Huyết Dụ Phong Tình
7
Phần 7: Nếu Yêu Chắc Chắn Sẽ Quay Lại
8
Phần 8: Biển Máu Tình Sâu
9
Phần 9: Tám Trăm Bông Hoa Lan
10
Phần 10: Tranh Đấu
11
Phần 11: Ngọc Lan Đợi Tình Yêu
12
Phần 12: Anh Em Vẫn Ổn
13
Phần 13: Tình Sâu Hơn Biển
14
Phần 14: Em Là Duy Nhất
15
Phần 15: Trò Đùa Đau Khổ
16
Phần 16: Lâm Cảnh
17
Phần 17: Hôn
18
Phần 18: Đối Với Đàn Bà Phải Dùng Súng
19
Phần 19: Thương Tâm
20
Phần 20: Rung Cảm
21
Phần 21: Em Xin Lỗi
22
Phần 22: Là Đáng Yêu
23
Phần 23: Cưới Em
24
Phần 24: Nếm Mùi Nhục Nhã
25
Phần 25: Nam Cặn Bã
26
Phần 26: Bỏ Lỡ Mùa Trồng Hoa
27
Phần 27: Kẻ Kéo Đàn
28
Phần 28: Cầm Thú
29
Phần 29: Ngoan
30
Phần 30: Chó Cái Hết Mùa Động Dục
31
Phần 31: Yêu Không Thổ Lộ
32
Phần 32: Ranh Giới
33
Phần 33: Ranh Giới
34
Phần 34: Không Chết Được
35
Phần 35: Ghen với Chính Mình
36
Phần 36: Ký Ức Vỡ Vụn Tương Lai Chắp Vá
37
Phần 37: Bản Năng Xác Thịt
38
Phần 38: Gương Mặt Yêu Thương Thân Thể Căm Ghét
39
Phần 39: Đem Lòng Đố Kị
40
Phần 40: Lần Sau
41
Phần 41: Cách Một Cánh Cửa
42
Phần 42: Trả Nợ Đào Hoa
43
Phần 43: Cố Nhân
44
Phần 44: Sự Trở Lại Của Cố Nhân
45
Phần 45: Cảnh Cáo
46
Phần 46: Không Cùng Tín Ngưỡng
47
Phần 47: Ảo Ảnh
48
Phần 48: Ký Ức
49
Phần 49: Nước Mắt Sẽ Làm Tổn Thương Em
50
Phần 50: Vết Sẹo
51
Phần 51: Tan Nát Cõi Lòng
52
Phần 52: Vị Thuốc Mê
53
Phần 53: Mê Đắm
54
Phần 54: Ngọt
55
Phần 55: Bạc Thận Nổi Thú Tính
56
Phần 56: Bạc Thận Nhận Cha
57
Phần 57: Ăn Thịt Không Nhả Xương
58
Phần 58: Hình Chụp Chung
59
Phần 59: Xin Đừng Từ Chối
60
Phần 60: Sự Dịu Dàng Khó Cưỡng
61
Phần 61: Không Thể Lựa Chọn
62
Phần 62: Anh Ấy Là Tình Yêu
63
Phần 63: Ngọt Ngào Có Anh
64
Phần 64: Gìn Giữ Cả Đời Tuột Mất Một Khắc
65
Phần 65: Dương Yến Tức Giận
66
Phần 66: Nhím Nhỏ Đầy Gai
67
Phần 67: Hạnh Phúc Đổ Mưa
68
Phần 68: Quyền Và Tiền
69
Phần 69: Lăng Thiếu Hà Khốn Kiếp
70
Phần 70: Tập Đoàn AG
71
Phần 71: Cam Lòng Nhận Phản Bội
72
Phần 72: Máu Thịt Lẫn Cốt Xương
73
Phần 73: Tàn khốc
74
Phần 74: Gặp Mặt Trên Đại Lộ
75
Phần 75: Nam Vi Bắt Người
76
Phần 76: Đòi Người
77
Phần 77: Dương Yến Xuất Hiện
78
Phần 78: Chân Tướng
79
Phần 79: Chó Cản Đường
80
Phần 80: Cái Chết Của Nhạc Ca
81
Phần 81: Cướp Đi Tro Cốt
82
Phần 82: Dương Yến Phát Điên
83
Phần 83: Thiên Đường
84
Phần 84: Ngục Tối
85
Phần 85: Cô Gái Kỳ Lạ
86
Phần 86: Đôi Mắt Hổ Phách Xám Bạc
87
Phần 87: Con Rể Uông Gia
88
Phần 88: Người Đứng Sau AG
89
Phần 89: Phong Bì Không Tên
90
Phần 90: Ngược Vũ
91
Phần 91: Lìa Xa
92
Phần 92: Ngược Chiều
93
Phần 93: Mình Kết Hôn Nhé
94
Phần 94: Tử Đằng
95
Phần 95: Bóng Hình Dưới Mưa
96
Phần 96: Chớp Loé Ngang Trời
97
Phần 97: Hy Vọng
98
Phần 98: Nước Mắt
99
Phần 99: Vĩnh Viễn Không Biết Được
100
Phần 100: Mình Kết Hôn Nhé
101
Phần 101: Địa Ngục
102
Phần 102: Giấc Mơ Tan Thành Ảo Ảnh
103
Phần103: Người Thành Cát Bụi
104
Phần 104: Gặp Lại Em (1)
105
Phần 105: Gặp lại em (2)
106
Phần 106: Gặp Lại Em (3)
107
Phần 107: Gặp Lại Em (Phần cuối)
108
Phần 108: Sự Thật
109
Phần 109: Sai Lầm
110
Phần 110: Sai Lầm (2)
111
Phần 111: Chưa Từng Thay Đổi
112
Phần 112: Chỉ Cần Em
113
Phần 113: Thất Lạc
114
Phần 114: Santa
115
Phần 115: Hôn Lễ
116
Phần 116: Hôn Lễ (2)
117
Phần 117: Hỗn Loạn
118
Phần 118: Chia Đôi
119
Phần 119: Trúng Bẫy (1)
120
Phần 120: Trúng Bẫy (2)
121
Phần 121: Kết Thúc (1)
122
Phần 122: Kết Thúc (2)
123
Phần 123: Kết Thúc (3)
124
Phần 124: Trân Trọng
125
Phần 125: Phần Cuối
126
Ngoại truyện 1: Đến Nơi Có Anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play