Chương 9 - Chân tướng bại lộ

Mộc Miên cứ thế sống những tháng ngày buồn tẻ bên cạnh hắn. Mỗi lần đề cập tới việc tìm cha mẹ, đều bị hắn dắt mũi chuyển chủ đề, dẫn tới bây giờ vẫn còn không có thông tin gì cả.

Mấy tháng trời cô chỉ ở trong biệt thự, không hề bước chân ra ngoài, vẫn luôn nghĩ hắn đang cố gắng hết sức giúp

cô tìm kiếm.

Cô ngồi ngoài ban công, hứng những tia nắng ấm áp. Trên chiếc bàn trong nho nhỏ cạnh đó có một tách trà và cuốn sách đang đọc giở. Cô vươn mình một cái đứng dậy, cảm thấy vô cùng chán nản nên đã quyết định tới phòng làm việc của hắn.

---------------------------------------

"Chủ tử, ông bà Mộc phải làm thế nào đây?"

Tư Đồ Thần giữ im lặng nhìn vào hư vô, ngón tay trên đầu gối theo một tiết tấu đều đặn. Hắn ngồi trên ghế lót da, xoay xoay vài cái mới mở miệng: "Cứng đầu thật đấy..."

Lâu như vậy rồi, hai người kia vẫn không chịu đồng ý để cô ở bên cạnh hắn. Cô ở bên hắn có chỗ nào không tốt cơ chứ? Ăn ngon mặc đẹp, lại có thể không cần để ai vào mắt.

Ông bà Mộc dù thế nào vẫn cương quyết không ủng hộ, bất kể là dùng thủ đoạn gì khiến kiên nhẫn của hắn đã sớm hết. Nếu không phải họ là cha mẹ, có tầm ảnh hưởng rất lớn đối với cô thì hắn việc gì phải phí sức như vậy, cứ trực tiếp giữ cô lại là được rồi.

Giongj nói lạnh lẽo của hắn vang lên, giống như một mệnh lệnh, cho dù là cha mẹ cô, chỉ cần muốn đem cô rời khỏi

hắn, đều không chút lưu tình: "Không còn giá trị nữa, xử lí đi."

Hắn vừa dứt câu, đồng thời một tiếng "choang" chói tai vang lên ngoài cửa. Cả hai người trong phòng đều nhìn về phía đó: "Ai!"

Đĩa đựng hoa quả vỡ tan trên mặt đất khiến những mảnh sứ văng khắp nơi. Hắn đẩy cửa ra, chỉ thấy cô đang run rẩy đứng đó: "Em nghe thấy gì rồi?"

Âm thanh lãnh đạm bên tai kéo cô trở lại thực tại.

Thì ra Mộc Miên tới đưa chút hoa quả cho hắn, khôn ngờ lại tình cờ nghe được chuyện điên rồ này. Người mà cô cho rằng vẫn đang dốc sức giúp cô tìm kiếm cha mẹ, thật ra lại chính là kẻ đứng sau màn của vụ mất tích này. Hơn thế nữa, hiện tại hắn còn muốn... giết họ...

Nước mắt cô ồ ạt trào ra. Biết cô nghe thấy mọi chuyện rồi, hắn còn có thể bình tĩnh như vậy, rốt cục...: "Tư Đồ Thần, anh muốn làm gì họ?"

Thanh âm của cô run run lại kiên quyết, giống như muốn ngay lúc này ép hắn nói ra mọi chuyện.

Tư Đồ Thần không chút nao núng đáp lại: "Nghe thấy rồi vì so phải hỏi lại?"

Cái đầu nhỏ của cô lắc liên tục: "Không phải, em không tin, anh sẽ không làm như vậy."

Hắn đút hai tay vào túi quần, từ trên cao nhìn cô: "Tin hay không tùy em. Đi đi."

Câu sau, là hắn nói với thủ hạ của mình, ra hiệu ngay lập tức đi thực hiện việc mà hắn vừa giao.

Người kia cung kính cúi đầu rồi rời đi.

Mộc Miên vô cùng sợ hãi, lập tức muốn đuổi theo túm gã ta lại, nhưng cơ thể lại bị hắn ghim chặt lấy, không thể

di chuyển: "Đừng! Không được, mau dừng lại!"

Giayx dụa thoát khỏi tay hắn không thành, cô xoay người lại: "Anh mau bảo họ dừng lại đi! A Thần, đừng làm vậy mà, mau bảo họ dừng lại đi!"

Gương mặt nam nhân vẫn lạnh tanh không cảm xúc. Hắn thấy người kia đã đi rồi mới buông cô ra. Ai ngờ vừa rời tay cô gái đã chạy vụt đi.

Hắn nhìn theo bóng lưng mảnh mai đó, hai giây sau nhanh chóng đuổi theo.

Tốc độ của một cô gái tay trói gà không chặt làm sao có thể so được với hắn, rất nhanh liền bị hắn bắt lại, giữ chặt hai tay lôi vào trong.

Thiếu nữ nước mắt đầy mặt không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi cánh tay rắn chắc như còng sắt kia, nhưng dù có làm thế nào cũng không thể giải thoát cho hai cánh tay của mình. Cô thấy cứng không được, bèn nhẹ nhàng nói với hắn: "A Thần, đừng kéo nữa, em tự đi được, đau quá!"

Hắn làm sao bị lừa bởi trò con nít này của cô, vẫn không động lòng. Một lát sau, hắn rốt cục cũng dừng lại trước cửa một căn phòng, nhưng không phải muốn thả cô ra, mà trực tiếp ném cô vào trong căn phòng đó, khóa cửa lại: "Ở yên trong đó đợi anh."

Mộc Miên không ngờ được hắn sẽ nhốt mình lại, lập tức đứng dậy, thình thình đập cửa: "Thả em ra! Mau thả em ra!"

Gào thét một hồi, cô mất sức ngồi thụp xuống nền nhà lạnh lẽo, khuôn mặt tuyệt mĩ hơi đờ ra. Rốt cuộc vì sao hắn

lại trở nên thế này cơ chứ.

Biết nháo lên lúc này hoàn toàn không có tác dụng gì, cô ngoan ngoãn im lặng ngồi trên chiếc giường lớn trong phòng, thu hai chân lại, vùi mặt vào đầu gối.

Từng sợi tóc đen nhánh rũ trên dra giường trắng muốt, cả gương mặt bị giấu đi, chỉ để lộ hai con mắt xinh đẹp ngấn nước. Một thiên kim tiểu thư như cô, sức chịu đựng cùng với tâm lí có thể lớn và kiên cường đến đâu được chứ? Lúc này, cô chẳng biết phải làm gì để vãn hồi cục diện cả.

Hiện tại, trong đầu cô đều là những câu hỏi lặp đi lặp lại. Rốt cục vì sao hắn phải làm như thế cơ chứ, vì sao phải hại người thân của cô? Cô tin tưởng hắn như vậy, về sau lại nhận được câu trả lời như thế sao? Rốt cuộc đối với hắn cô là thứ gì cơ chứ?!

Mệt mỏi cùng áp lực cả một ngày trời khiến cô bất tri bất giác ngủ thiếp đi, lần chợp mắt này, khi tỉnh dậy, đã đưa cô vào cơn ác mộng không hồi kết...

------------------------------------------

Khi cô tỉnh dậy thì trời đã tối đen, ánh trăng diễm lệ từ ngoài cửa sổ rọi vào, phủ lên nền đất, tựa như khói sương huyền ảo. Cơn gió nhẹ nương theo ánh trăng luồn vào, nhuộm lên mái tóc đen một lớp sáng bóng.

Cánh cửa phòng "cạch" một tiếng bị mở ra, thân ảnh cao ráo lọt vào trong tầm mắt cô. Ánh mắt của cô nhìn hắn tràn ngập sự căm ghét. Hắn không thèm để ý bước tới gần, cúi người nâng cằm cô lên: "Thái độ như vậy là không tốt."

                                                                Hết chương 9

Mấy bạn đọc xong nhớ like và theo dõi để nhận thông báo khi có chương mới nhất nha.

Nếu có chỗ nào thấy chưa ổn, các bạn cứ đóng góp ý kiến với mình, mình sẽ cố gắng để viết tốt hơn.

Những góp ý và lời khen ngợi của các bạn là động lực để mình viết tốt hơn.

Hot

Comments

nmn

nmn

anh làm vậy là ngu r

2022-08-16

2

Tiểu Hoa

Tiểu Hoa

chuẩn bị ngược à nha

2022-06-08

1

Thảo Nguyên

Thảo Nguyên

Thái độ của nu9 là sao vậy?
Đáng lẽ lúc đó nên lo lắng cho tính mạng cha mẹ mình chứ. Trong khi đó lại đi thắc mắc hành động của na9, còn ngủ nữa chứ??????

2022-04-26

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 - Ác quỷ
2 Chương 2 - Ăn một bữa cơm
3 Chương 3 - Tư Đồ Thần ăn vụng???
4 Chương 4 - Dụ hoặc
5 Chương 5 - Một đêm thật dài
6 Chương 6 - Đừng hòng chạy đi đâu hết
7 Chương 7 - giấc mơ
8 Chương 8 - Tâm loạn
9 Chương 9 - Chân tướng bại lộ
10 Chương 10 - Cưỡng ép
11 Chương 11 - Giam cầm
12 Chương 12 - Chủ động dâng lên
13 Chương 13 - Thuận theo hắn
14 Chương 14 - Ngoan ngoãn
15 Chương 15 - Oán trách nhưng không dám nói ra
16 Chương 16 -
17 Chương 17 - thật lâu rồi
18 Chương 18 -
19 Chương 19 -
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 THÔNG BÁO!!! ĐỘC GIẢ CHÚ Ý!!!
35 Chương 34
36 Chương 35
37 Chương 36
38 Chương 37
39 Phiên ngoại (1)
40 Chương 38
41 Chương 39
42 Chương 40
43 Chương 41 - Trở về
44 Chương 42 - Nòng nọc lần đầu gặp cóc :v
45 Chương 43 - "Pắc cóc" rồi!
46 Chương 44 - Ăn cơm
47 Chương 45 - Không còn thành kiến
48 Chương 46 - Gặp lại lần hai
49 Chương 47 - Buổi hẹn ngày cuối tuần
50 Chương 48 - Sách
51 Chương 49 - Sách (2)
52 Chương 50 - Hành lang thần bí
53 Chương 51
54 Chương 52 - Ung thư máu - máu trắng
55 Chương 53 - Đòn phủ đầu dành cho tình địch :D
56 Chương 54 - "Cứu" hay "Không cứu"?!
57 Chương 55 - Bình an vô sự
58 Chương 56 - Lãnh đạm
59 Chương 57 - Lo lắng cho anh
60 Chương 58 - Tình địch gặp nhau đỏ mắt
61 Chương 59 - Nhị gia
62 Chương 60 - Còn yêu thì chắc chắn sẽ về bên nhau
63 Chương 61 - Bạch nguyệt quang của hắn
64 Chương 62 - Đồ già chết tiệt!
65 Chương 63 - Con quỷ trong tòa lâu đài
66 Chương 64 - Mất lí trí
67 Chương 65 - Cái gọi là sự thật
68 Chương 66 - con của ai
69 Chương 67 - Anh muốn em...
70 Chương 68 - không biết tốt xấu
71 Chương 69 -
72 Chương 70 - cải trắng mình nuôi bị heo ăn mất
73 Chương 71
74 Chương 72 - biến cố lớn rồi!
75 Chương 73
76 Chương 74 - đừng bỏ rơi chúng con
77 Chương 75 - Con tôi đâu...?
78 Chương 76 - thiến ông ta
79 Chương 77 - May mà con vẫn ở đây
80 Chương 78 - chuyển về Hoàng Viên
81 Chương 79 - không đoán được, cũng không dám đoán
82 Chương 80 - vẫn là không nhịn được cười
83 Chương 81 - máu mũi phun lung tung
84 Chương 82 - máu mũi phun trào
85 Chương 83 - bắt gian tại trận
86 Chương 84 - đè vật xuống giường
87 Chương 85 - đồ điên!
88 chương 86
89 Chương 87 - Anh cũng muốn được hôn an ủi
90 Chương 88 - Nhưng anh thoải mái
91 Chương 89 - nó nhớ em
92 Chương 90 - muốn anh mạnh lên?
93 Chương 91 - anh chưa từng thay đổi
94 Chương 92
95 Chương 93 - chưa chắc được vào nhà
96 Chương 94 - Lão già, ông chết chắc rồi
97 Chương 95 - có người sàm sỡ chồng em
98 Chương 96
99 Chương 97 - Không ngừng yêu anh
100 Chương 98 - END
101 Ngoại truyện: Tư Đồ Thần
102 Chương 99: Phiên ngoại (1)
103 Phiên ngoại (2)
104 Phiên ngoại (3)
105 Phiên ngoại (4)
106 Phiên ngoại (5)
107 THÔNG BÁO
108 Xin 1 phiếu pr truyện mới nèeee
Chapter

Updated 108 Episodes

1
Chương 1 - Ác quỷ
2
Chương 2 - Ăn một bữa cơm
3
Chương 3 - Tư Đồ Thần ăn vụng???
4
Chương 4 - Dụ hoặc
5
Chương 5 - Một đêm thật dài
6
Chương 6 - Đừng hòng chạy đi đâu hết
7
Chương 7 - giấc mơ
8
Chương 8 - Tâm loạn
9
Chương 9 - Chân tướng bại lộ
10
Chương 10 - Cưỡng ép
11
Chương 11 - Giam cầm
12
Chương 12 - Chủ động dâng lên
13
Chương 13 - Thuận theo hắn
14
Chương 14 - Ngoan ngoãn
15
Chương 15 - Oán trách nhưng không dám nói ra
16
Chương 16 -
17
Chương 17 - thật lâu rồi
18
Chương 18 -
19
Chương 19 -
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
THÔNG BÁO!!! ĐỘC GIẢ CHÚ Ý!!!
35
Chương 34
36
Chương 35
37
Chương 36
38
Chương 37
39
Phiên ngoại (1)
40
Chương 38
41
Chương 39
42
Chương 40
43
Chương 41 - Trở về
44
Chương 42 - Nòng nọc lần đầu gặp cóc :v
45
Chương 43 - "Pắc cóc" rồi!
46
Chương 44 - Ăn cơm
47
Chương 45 - Không còn thành kiến
48
Chương 46 - Gặp lại lần hai
49
Chương 47 - Buổi hẹn ngày cuối tuần
50
Chương 48 - Sách
51
Chương 49 - Sách (2)
52
Chương 50 - Hành lang thần bí
53
Chương 51
54
Chương 52 - Ung thư máu - máu trắng
55
Chương 53 - Đòn phủ đầu dành cho tình địch :D
56
Chương 54 - "Cứu" hay "Không cứu"?!
57
Chương 55 - Bình an vô sự
58
Chương 56 - Lãnh đạm
59
Chương 57 - Lo lắng cho anh
60
Chương 58 - Tình địch gặp nhau đỏ mắt
61
Chương 59 - Nhị gia
62
Chương 60 - Còn yêu thì chắc chắn sẽ về bên nhau
63
Chương 61 - Bạch nguyệt quang của hắn
64
Chương 62 - Đồ già chết tiệt!
65
Chương 63 - Con quỷ trong tòa lâu đài
66
Chương 64 - Mất lí trí
67
Chương 65 - Cái gọi là sự thật
68
Chương 66 - con của ai
69
Chương 67 - Anh muốn em...
70
Chương 68 - không biết tốt xấu
71
Chương 69 -
72
Chương 70 - cải trắng mình nuôi bị heo ăn mất
73
Chương 71
74
Chương 72 - biến cố lớn rồi!
75
Chương 73
76
Chương 74 - đừng bỏ rơi chúng con
77
Chương 75 - Con tôi đâu...?
78
Chương 76 - thiến ông ta
79
Chương 77 - May mà con vẫn ở đây
80
Chương 78 - chuyển về Hoàng Viên
81
Chương 79 - không đoán được, cũng không dám đoán
82
Chương 80 - vẫn là không nhịn được cười
83
Chương 81 - máu mũi phun lung tung
84
Chương 82 - máu mũi phun trào
85
Chương 83 - bắt gian tại trận
86
Chương 84 - đè vật xuống giường
87
Chương 85 - đồ điên!
88
chương 86
89
Chương 87 - Anh cũng muốn được hôn an ủi
90
Chương 88 - Nhưng anh thoải mái
91
Chương 89 - nó nhớ em
92
Chương 90 - muốn anh mạnh lên?
93
Chương 91 - anh chưa từng thay đổi
94
Chương 92
95
Chương 93 - chưa chắc được vào nhà
96
Chương 94 - Lão già, ông chết chắc rồi
97
Chương 95 - có người sàm sỡ chồng em
98
Chương 96
99
Chương 97 - Không ngừng yêu anh
100
Chương 98 - END
101
Ngoại truyện: Tư Đồ Thần
102
Chương 99: Phiên ngoại (1)
103
Phiên ngoại (2)
104
Phiên ngoại (3)
105
Phiên ngoại (4)
106
Phiên ngoại (5)
107
THÔNG BÁO
108
Xin 1 phiếu pr truyện mới nèeee

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play