Chương 11 - Giam cầm

Mộc Miên tỉnh lại, mặt trời cao quá đỉnh đầu, từng mảng nắng hẹp dài xuyên qua khe hở của rèm cửa sổ, hất trên mặt đất. Cô ngây ra mất một lúc mới hoàn toàn nhìn rõ xung quanh.

Cô vốn muốn đưa tay lên dụi mắt, nhưng cảm giác nặng nề ở cả hai cổ tay khiến cô hơi khó cử động.

Tay của cô vừa nâng lên, đã nghe thấy tiếng “leng keng” truyền tới. Cô cả kinh co hai chân lại, tiếng động lại vang lên càng rõ ràng hơn.

Thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, một vẻ không thể tin được nhìn cổ tay và cổ chân mình đang bị kìm hãm bởi những sợi xích kiên cố.

Cô vội vàng tìm cách muốn thoát ra. Vốn chỉ nghĩ hắn nhất thời muốn cô nên mới đem cô nhốt tại đây. Nhưng cô không hề nghĩ tới, người nam nhân như thần kia lại muốn đem cô như một sủng vật mà xích lại, giam cầm.

Chân tay Mộc Miên cử động loạn xạ khiến những mắt xích va lại với nhau tạo nên âm thanh lanh lảnh ngày càng lớn. Nhưng dù cô cố gắng thế nào, cũng không thể cậy được khóa của xích ra.

Cũng còn may, dây xích này khá dài, cô có thể rời giường một khoảng cách. Cô nhảy xuống giường, tìm hết mọi ngóc ngách có thể tìm, vẫn không tìm thấy thứ gì có thể dùng để mở khóa ra.

Cô gái thử co thật mạnh mấy sợi xích, muốn làm nó bật ra, nhưng hiển nhiên là cô nghĩ quá đơn giản rồi. Một người có tính cách cẩn thận như hắn sao lại để chìa khóa hay thứ đồ vật nào có thể mở khóa trong phòng này cơ chứ. Hơn nữa, sợi xích vừa dày vừa nặng thế này không phải muốn đứt là có thể đứt được.

Lúc này cô mới bình tĩnh lại quan sát mọi thứ trong căn phòng.

Nơi này hoàn toàn trống trải, ngoài chiếc giường ra, cũng chỉ có một cái tủ nho nhỏ, một bàn trang điểm và một phòng tắm. Cô muốn kêu cứu cúng không có cách nào, đây là địa bàn của hắn, có kêu toạc cổ họng ra vẫn chẳng làm được gì. Hắn đã loại bỏ mọi nguy cơ có thể giúp cô trốn thoát. Xem ra… hắn đã có ý định này từ lâu rồi…

Mộc Miên cười một tiếng tự giễu cho sự ngu ngốc của bản thân, đã bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền, bị đưa vào bẫy lúc nào cũng không biết, ngược lại còn không thèm nghe theo lời khuyên của mọi người, để cha mẹ vì mình mà gặp nguy hiểm.

Cô bất lực ngồi thụp xuống nền đất lạnh lẽo, suối tóc đen rũ trên mặt đất tán loạn. Chiếc vày trắng càng tôn lên làn

da dày đặc vết tích ái muội của cô.

Đúng lúc đó, hắn mở cửa bước vào, lạnh lùng đứng đó nhìn bộ dạng thảm hại của cô, mắt cũng không chớp lấy một cái, hoàn toàn không có chút nào là thương tiếc.

Thiếu nữ ngước đôi mắt tràn ngập hận ý lên nhìn hắn. Nếu ánh mắt có thể giết người, hắn chắc đã sớm đi chầu Diêm Vương từ lâu.

Tư Đồ Thần ngồi xổm xuống, dưới ánh mắt kia, đưa tay bóp lấy khuôn mặt cô gái: “Có phải em không cần đôi mắt của mình nữa không?”

Cô vẫn căm hận nhìn hắn như cũ, không hề bị dọa tới. Nhìn dáng vẻ này của cô, hắn càng muốn trêu chọc, ghé sát bờ môi bạc bên cạnh vành tai mẫn cảm: “Hận sao?”

Mộc Miên đẩy mạnh hắn ra, giọng nói khàn đặc lạnh lẽo: “Anh nói yêu tôi, nhưng anh giết cha mẹ tôi. Bây giờ còn giam cầm tôi, anh nói tôi không nên hận anh sao?”

Hắn cười, tiếng cười trầm thấp âm u đến đáng sợ: “Đúng là đáng hận. Nhưng có điều… em nói sai rồi.”

Cô nghi hoặc nhìn nam nhân có gương mặt tuấn mĩ, đầu lông mày nhíu chặt vào nhau.

Giongj nói không chút nhiệt độ của hắn vang lên: “Thứ nhất, tôi không giết cha mẹ em.”

Nghe được, mắt cô mở to hết cỡ, đưa hai tay túm lấy cổ áo hắn: “Anh nói sao? Cha mẹ tôi…”

Tư Đồ Thần giơ điện thoại lên, trong màn hình là hình ảnh cha mẹ cô ngồi trong một gian phòng trống không. Hai người họ vẹn toàn không tổn hại, tâm tình vẫn luôn treo lơ lửng trên cao lúc này mới có thể hạ xuống phần nào. Nhưng câu nói tiếp theo của hắn dường như khiến cô rơi xuống vực sâu vạn trượng: “Chỉ là tôi chưa muốn giết mà thôi.”

Có vẻ hắn vô cùng hứng thú với việc hành hạ tâm trí cô, tiếp tục nói: “Có điều… nếu em chịu ngoan ngoãn, chủ động một chút, làm tôi hài lòng, tôi sẽ xem xét việc giữ lại mạng cho bọn họ.”

Mộc Miên mở to mắt đẹp nhìn hắn, hiển nhiên không thể ngờ được một người luôn lãnh đạm lịch thiệp như hắn, lại có thể đua ra yêu cầu đáng xấu hổ như vậy đối với cô.

Không để cô phản ứng kịp, hắn lại nói tiếp: "Còn chỗ sai thứ hai của em là... hình như tôi chưa từng nói "yêu" em."

Tựa như ngũ lôi oanh đỉnh, thân hình cô chết sững tại chỗ, ánh mắt cũng dại ra.

Đúng vậy, hắn nói không sai. Từ đầu chí cuối, hắn chưa từng nói với cô một chữ "yêu". Tất cả đều là cô tự đa tình, tự cho mình là đúng.

Tất cả thứ gọi là tình yêu từ hắn mà trước giờ cô cảm nhận được, đều là những mộng tưởng của mình cô.

Có lẽ ngay từ lúc đó, họ không nên bắt đầu. Như vậy, cũng không dẫn đến cục diện khiến cô đau như bây giờ.

Bả vai của cô run lên, nhưng lại quật cường không cho nước mắt chảy ra, đến giọng nói cũng vì sự kìm nén đó mà trở nên run rẩy: "Có thật là... nếu tôi nghe lời, anh sẽ để họ đi không?"

Tư Đồ Thần cười khẩy: "Tôi sẽ xem xét tha cho họ."

Hắn vừa dứt lời, đã thấy ánh mắt cứng cỏi của cô nhìn hắn: "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. Anh dám thất hứa, tôi liều mạng với anh."

Nam nhân hắc ám không lên tiếng nữa. Lời của cô hắn cũng nghe không lọt tai.

Hắn không phải quân tử gì cả, hắn là một tên tiểu nhân keo kiệt. Không yêu cô, nhưng lại muốn có được cô, không nhường cho ai khác...

                                                                 Hết chương 11

Hot

Comments

nmn

nmn

mất rồi ngồi đấy mà khóc anh ơi:))))

2022-08-16

0

Thuy Lieu Doan

Thuy Lieu Doan

🙄🙄🙄🙄🙄🙄

2022-04-19

0

Nguyễn Hương

Nguyễn Hương

Truyện ngược thế này chỉ mong sau ngược chết bà nam9😌

2022-03-12

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 - Ác quỷ
2 Chương 2 - Ăn một bữa cơm
3 Chương 3 - Tư Đồ Thần ăn vụng???
4 Chương 4 - Dụ hoặc
5 Chương 5 - Một đêm thật dài
6 Chương 6 - Đừng hòng chạy đi đâu hết
7 Chương 7 - giấc mơ
8 Chương 8 - Tâm loạn
9 Chương 9 - Chân tướng bại lộ
10 Chương 10 - Cưỡng ép
11 Chương 11 - Giam cầm
12 Chương 12 - Chủ động dâng lên
13 Chương 13 - Thuận theo hắn
14 Chương 14 - Ngoan ngoãn
15 Chương 15 - Oán trách nhưng không dám nói ra
16 Chương 16 -
17 Chương 17 - thật lâu rồi
18 Chương 18 -
19 Chương 19 -
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 THÔNG BÁO!!! ĐỘC GIẢ CHÚ Ý!!!
35 Chương 34
36 Chương 35
37 Chương 36
38 Chương 37
39 Phiên ngoại (1)
40 Chương 38
41 Chương 39
42 Chương 40
43 Chương 41 - Trở về
44 Chương 42 - Nòng nọc lần đầu gặp cóc :v
45 Chương 43 - "Pắc cóc" rồi!
46 Chương 44 - Ăn cơm
47 Chương 45 - Không còn thành kiến
48 Chương 46 - Gặp lại lần hai
49 Chương 47 - Buổi hẹn ngày cuối tuần
50 Chương 48 - Sách
51 Chương 49 - Sách (2)
52 Chương 50 - Hành lang thần bí
53 Chương 51
54 Chương 52 - Ung thư máu - máu trắng
55 Chương 53 - Đòn phủ đầu dành cho tình địch :D
56 Chương 54 - "Cứu" hay "Không cứu"?!
57 Chương 55 - Bình an vô sự
58 Chương 56 - Lãnh đạm
59 Chương 57 - Lo lắng cho anh
60 Chương 58 - Tình địch gặp nhau đỏ mắt
61 Chương 59 - Nhị gia
62 Chương 60 - Còn yêu thì chắc chắn sẽ về bên nhau
63 Chương 61 - Bạch nguyệt quang của hắn
64 Chương 62 - Đồ già chết tiệt!
65 Chương 63 - Con quỷ trong tòa lâu đài
66 Chương 64 - Mất lí trí
67 Chương 65 - Cái gọi là sự thật
68 Chương 66 - con của ai
69 Chương 67 - Anh muốn em...
70 Chương 68 - không biết tốt xấu
71 Chương 69 -
72 Chương 70 - cải trắng mình nuôi bị heo ăn mất
73 Chương 71
74 Chương 72 - biến cố lớn rồi!
75 Chương 73
76 Chương 74 - đừng bỏ rơi chúng con
77 Chương 75 - Con tôi đâu...?
78 Chương 76 - thiến ông ta
79 Chương 77 - May mà con vẫn ở đây
80 Chương 78 - chuyển về Hoàng Viên
81 Chương 79 - không đoán được, cũng không dám đoán
82 Chương 80 - vẫn là không nhịn được cười
83 Chương 81 - máu mũi phun lung tung
84 Chương 82 - máu mũi phun trào
85 Chương 83 - bắt gian tại trận
86 Chương 84 - đè vật xuống giường
87 Chương 85 - đồ điên!
88 chương 86
89 Chương 87 - Anh cũng muốn được hôn an ủi
90 Chương 88 - Nhưng anh thoải mái
91 Chương 89 - nó nhớ em
92 Chương 90 - muốn anh mạnh lên?
93 Chương 91 - anh chưa từng thay đổi
94 Chương 92
95 Chương 93 - chưa chắc được vào nhà
96 Chương 94 - Lão già, ông chết chắc rồi
97 Chương 95 - có người sàm sỡ chồng em
98 Chương 96
99 Chương 97 - Không ngừng yêu anh
100 Chương 98 - END
101 Ngoại truyện: Tư Đồ Thần
102 Chương 99: Phiên ngoại (1)
103 Phiên ngoại (2)
104 Phiên ngoại (3)
105 Phiên ngoại (4)
106 Phiên ngoại (5)
107 THÔNG BÁO
108 Xin 1 phiếu pr truyện mới nèeee
Chapter

Updated 108 Episodes

1
Chương 1 - Ác quỷ
2
Chương 2 - Ăn một bữa cơm
3
Chương 3 - Tư Đồ Thần ăn vụng???
4
Chương 4 - Dụ hoặc
5
Chương 5 - Một đêm thật dài
6
Chương 6 - Đừng hòng chạy đi đâu hết
7
Chương 7 - giấc mơ
8
Chương 8 - Tâm loạn
9
Chương 9 - Chân tướng bại lộ
10
Chương 10 - Cưỡng ép
11
Chương 11 - Giam cầm
12
Chương 12 - Chủ động dâng lên
13
Chương 13 - Thuận theo hắn
14
Chương 14 - Ngoan ngoãn
15
Chương 15 - Oán trách nhưng không dám nói ra
16
Chương 16 -
17
Chương 17 - thật lâu rồi
18
Chương 18 -
19
Chương 19 -
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
THÔNG BÁO!!! ĐỘC GIẢ CHÚ Ý!!!
35
Chương 34
36
Chương 35
37
Chương 36
38
Chương 37
39
Phiên ngoại (1)
40
Chương 38
41
Chương 39
42
Chương 40
43
Chương 41 - Trở về
44
Chương 42 - Nòng nọc lần đầu gặp cóc :v
45
Chương 43 - "Pắc cóc" rồi!
46
Chương 44 - Ăn cơm
47
Chương 45 - Không còn thành kiến
48
Chương 46 - Gặp lại lần hai
49
Chương 47 - Buổi hẹn ngày cuối tuần
50
Chương 48 - Sách
51
Chương 49 - Sách (2)
52
Chương 50 - Hành lang thần bí
53
Chương 51
54
Chương 52 - Ung thư máu - máu trắng
55
Chương 53 - Đòn phủ đầu dành cho tình địch :D
56
Chương 54 - "Cứu" hay "Không cứu"?!
57
Chương 55 - Bình an vô sự
58
Chương 56 - Lãnh đạm
59
Chương 57 - Lo lắng cho anh
60
Chương 58 - Tình địch gặp nhau đỏ mắt
61
Chương 59 - Nhị gia
62
Chương 60 - Còn yêu thì chắc chắn sẽ về bên nhau
63
Chương 61 - Bạch nguyệt quang của hắn
64
Chương 62 - Đồ già chết tiệt!
65
Chương 63 - Con quỷ trong tòa lâu đài
66
Chương 64 - Mất lí trí
67
Chương 65 - Cái gọi là sự thật
68
Chương 66 - con của ai
69
Chương 67 - Anh muốn em...
70
Chương 68 - không biết tốt xấu
71
Chương 69 -
72
Chương 70 - cải trắng mình nuôi bị heo ăn mất
73
Chương 71
74
Chương 72 - biến cố lớn rồi!
75
Chương 73
76
Chương 74 - đừng bỏ rơi chúng con
77
Chương 75 - Con tôi đâu...?
78
Chương 76 - thiến ông ta
79
Chương 77 - May mà con vẫn ở đây
80
Chương 78 - chuyển về Hoàng Viên
81
Chương 79 - không đoán được, cũng không dám đoán
82
Chương 80 - vẫn là không nhịn được cười
83
Chương 81 - máu mũi phun lung tung
84
Chương 82 - máu mũi phun trào
85
Chương 83 - bắt gian tại trận
86
Chương 84 - đè vật xuống giường
87
Chương 85 - đồ điên!
88
chương 86
89
Chương 87 - Anh cũng muốn được hôn an ủi
90
Chương 88 - Nhưng anh thoải mái
91
Chương 89 - nó nhớ em
92
Chương 90 - muốn anh mạnh lên?
93
Chương 91 - anh chưa từng thay đổi
94
Chương 92
95
Chương 93 - chưa chắc được vào nhà
96
Chương 94 - Lão già, ông chết chắc rồi
97
Chương 95 - có người sàm sỡ chồng em
98
Chương 96
99
Chương 97 - Không ngừng yêu anh
100
Chương 98 - END
101
Ngoại truyện: Tư Đồ Thần
102
Chương 99: Phiên ngoại (1)
103
Phiên ngoại (2)
104
Phiên ngoại (3)
105
Phiên ngoại (4)
106
Phiên ngoại (5)
107
THÔNG BÁO
108
Xin 1 phiếu pr truyện mới nèeee

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play