chap 2

Người thần bí
Người thần bí
9 năm rồi
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Phải, giống như chớp mắt một cái thì đã qua...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Cái tên kì quái đó và bố đã quen biết trước khi chúng ta sinh ra
Tịch Nhan khó chịu phồng má giận dỗi trông rất dễ thương. Ba chị em Nam Cung đứng nấp ở mép cửa nghe trộm cuộc trò chuyện. Lam Yên thì lại ngồi trên cầu thang cách xa đó, vẫn đọc sách
Người thần bí
Người thần bí
Tôi thấy chúng rồi
Người áo đen lấy trong túi ra một chiếc hộp gỗ được chạm khắc tinh xảo, có vẻ nó được bảo quản cẩn thận. Trong chiếc hộp đựng 2 ống thủy tinh chứa chất lỏng màu xanh lam phát quang, bên trong mỗi ống chứa một bông hoa năm cánh màu trắng
Người thần bí
Người thần bí
Đây là mê nguyệt dẫn
Người thần bí
Người thần bí
Trước khi chúng được đem đi, ngài phải tiêm vào tĩnh mạch chúng...
Người thần bí
Người thần bí
Sứ mệnh bí mật của chúng rất quan trọng. Mấy năm sau này, những đứa trẻ được chọn sẽ nhận sự giáo dục tốt nhất, cũng sẽ trở thành trung tâm chú ý của mọi người
Người thần bí
Người thần bí
Mà cơ thể của chúng, vì có mê nguyệt dẫn, sẽ dần dần xảy ra biến đổi, từng bước có được năng lực vượt qua người bình thường
Người thần bí
Người thần bí
Được rồi, 10 ngày sau tôi sẽ đến đón chúng đến học viên quý tộc của học viện thánh bùi nhân tốt nhất thành phố
Người thần bí
Người thần bí
Thân phận của chúng sẽ trở thành tiểu thư của một gia đình quý tộc bí ẩn, khi người công hội đến cũng sẽ âm thầm quan tâm, bảo vệ chúng
Người thần bí
Người thần bí
được rồi, vậy ta đi trước
Đợi người áo đen đi khỏi, tiến sĩ Nam Cung khẽ nhíu mày khi không thấy người kia hỏi về Nguyệt Kiến và Lam Yên
Nhưng sau đó ông lại không quan tâm nữa
Lúc này ở ngoài cửa, đúng theo dự đoán, 3 chị em đều đồng lượt trầm mặc. Bầu không khí yên lặng lan tỏa khắp căn nhà nhỏ
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
Mê nguyệt dẫm rốt cuộc là thứ gì? Chúng mình vì cái gọi là sứ mệnh được sinh ra sao?
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Thật muốn đến học viện thánh bùi nhân, đồng phục ở đó thật đẹp chết đi được... Nếu có thể giống như một tiểu thư quý tộc, ở học viện thánh bùi nhân nhận được sự quan tâm chăm sóc, thật sự là một việc ngay cả nằm mơ cũng khó đạt được...
Tối đó 3 chị em Nam Cung mỗi người một suy nghĩ, chỉ riêng Nguyệt Kiến lại say sưa ngủ, đúng thật là vô tư hồn nhiên
Ở trên giường Lam Yên chùm mềm bật đèn. Cô đang ghi chép lại những sự kiện sắp và sẽ xảy ra của cốt truyện vào quyển nhật kí. Sắp xếp theo trình tự thì hôm nay lại bất ngờ thay đổi cốt truyện khi người áo đen kia chỉ gặp Triêu Nhan và Nguyệt Kiến, hơn nữa còn có sự xuất hiện của cô. Chắc rằng trong tương lai sẽ xảy ra rất nhiều hiệu ứng hồ điệp
Lam Yên lấy trong túi áo ra một ống thủy tinh đựng mê nguyệt dẫn thứ 3. Đây là thành quả cho quá trình nghiên cứu thành công nhân bản của cô. Vì là bản sao nên nó kém mê nguyệt dẫn thật ở chỗ hiệu quả kém hơn nhưng lại có lợi đồng thời giúp giảm ảnh hưởng của lời nguyền
5 ngày sau
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Bố có việc ra ngoài một lát, phải đến giờ cơm tối mới trở về. Các con ở nhà giúp ta dọn dẹp phòng thí nghiệm, nhớ chú ý an toàn!
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Vâng ạ!
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
Nhìn dáng vẻ của bố, sự việc mê nguyệt dẫn đó, giống như chưa xảy r vậy...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
4 người chúng mình... bố vẫn chưa nghĩ kỹ sẽ chọn ai sao?
Trong lúc làm việc Nguyệt Kiến bất cẩn bị ngã, cô kêu đau một tiếng, nhìn xung quanh tưởng các chị sẽ đến giúp nhưng mọi chuyện như lại khác với dự tính của cô nên cô đành tự giải quyết luôn con robot
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
uhm? Mấy ngày nay, các chị dường như đã biến thành người không thích nói chuyện nữa!
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Lam Yên, em cũng nói gì đi!
Nguyệt Kiến quay sang Lam Yên ánh mắt đầy hy vọng như ôm được ngọn cỏ cứu mạng nhưng thấy ánh mắt lạnh lùng của cô, Nguyệt Kiến lại thất vọng
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Không gian yên lặng quá!
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
uhm? Là vì chuyện cái người kì quái kia sao?
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Hửm? Thuốc tẩy mới đó đã dùng hết rồi?
Nguyệt Kiến lắc lắc chai thuốc tẩy
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Em vào phòng tìm một chai đi
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Vâng!
Nguyệt Kiến vui vẻ đi lấy chai thuốc. Đến một phòng thí nghiệm khác, cô ra sức tìm kiếm. Cuối cùng thấy một chai thuốc tẩy ở rìa ngoài lan can
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Ơ?
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Chỗ đó sao lại có 1 chai?
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Ao cháy nổ, nguy hiểm, đừng lại gần!
Nguyệt Kiến đọc to hàng chữ đỏ trên biển cảnh cáo. Cô nhìn xung quanh thì thấy dưới hàng rào được các thanh sắt bảo vệ chắc chắn là một cái hồ chứa khổng lồ đựng dung nham đang nóng chảy
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Bình thường bố luôn không cho bọn mình đếm gần chỗ này...
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nhưng mà chắc sẽ không có gì đâu, dù sao cũng có hàng rào và bàn đạp mà...
Nguyệt Kiến cẩn thận tiến đến chỗ chai thuốc, nhưng vừa đi được một đoạn, ốc vít phía ngoài hàng rào lại bị bung ra ngoài làm cô rơi xuống
Rắc rắc...
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
A...
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Cứu với! Cứu... mạng...
Từ căn phòng thí nghiệm bên cạnh, Lam Yên đã nghe được tiếng kêu cứu của Nguyệt Kiến nhưng cố ý không nghe. Vẫn quét dọn bồn chứa, Lam Yên nở nụ cười quỷ dị
Nam Cung Lam Yên
Nam Cung Lam Yên
Xem ra câu chuyện đã bắt đầu rồi!
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Làm sao lại ra thế này?
Khi tiến sĩ Nam Cung về nhà, tình trạng Nguyệt Kiến đã hết sức nghiêm trọng. Toàn thân bỏng nặng, khuôn mặt dị dạng nhìn không ra hình dạng ban đầu
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
Nguyệt Kiến đi lấy thuốc tẩy, có thể không cẩn thận đến gần ao cháy nổ...
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
Ai cũng không ngờ được hàng rào và bàn đạp lại bị hỏng...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Dạ phải, cũng may là có người máy cứu nó, nếu không...
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Tuy rằng giữ được mạng, nhưng gương mặt đã bị lửa làm phỏng rồi...
Tiến sĩ
Tiến sĩ
Đứa trẻ đáng thương
Tịch Nhan nức nở kể lại. Lam Yên bên này đứng nhìn Tịch Nhan diễn xuất, mặc nhiên cho Tịch Nhan tác quái hại người cũng không làm cô thể hiện áy náy. Hiện tại cô chỉ biết giảm thiểu can thiệp vào cốt truyện, tránh gây ra những diễn biến nghiêm trọng lúc sau
Nhìn Tịch Nhan đột nhiên làm Lam Yên nhớ đến bản thân mình kiếp trước. Kiếp trước năm cô còn sơ trung, do tự vệ nên vô ý hại chết một thanh niên. Mà tên này là một tên nghiệp ngập, đã gây ra nhiều vụ cướp bóc và cưỡng hiếp bao nhiêu nữ sinh. Lam Yên lúc đó bị phát hiện, kết án tù 15 năm hành vi giết người... Mình đồng dạng luôn cả kiếp này cũng không phải người tốt, chẳng phải kẻ phản diện, chỉ lặng lẽ đứng ngoài vòng chơi, nhìn những con rối cùng nhau diễn xuất đau khổ rồi tàn sát lẫn nhau. Chẳng phải vậy vui hơn sao?
Tịch Nhan lúc này ở ngoài vườn, cô mặc một chiếc áo thun màu trắng thắt nơ hồng, bên dưới mặc một chiếc quần hồng ngắn, tóc như thường lệ thắt nơ hồng hai bên. Cô đang hì hục xúc đất
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Chôn ở đây, bố nhất định sẽ không phát hiện...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Bố nhất định sẽ không nghĩ ra, ốc vít của hàng rào và bàn đạp đều do mình tháo...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Nguyệt Kiến, xin lỗi. Đừng trách chị làm như vậy...
Sau khi phi tang chứng cứ, Tịch Nhan lấp lại hố đất
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Muốn trách thì trách bản thân vốn dĩ không nên đến thế giới này, càng không nên cùng chị tranh giành cơ hội trở thành đại tiểu thư đến học ở viện thánh bùi nhân...
Tịch Nhan chậm rãi lau mồ hôi trên trán, đôi môi dần nở nụ cười quỷ dị không hợp lứa tuổi
Nhưng cô lại không biết rằng hành động vừa rồi đã để tiến sĩ nhìn thấy. Ông trầm mặc một hồi lâu rồi rời đi
5 ngày sau, đúng như dự đoán, tiến sĩ Nam Cung đã tiêm mê nguyệt dẫn cho Tịch Nhan và Triêu Nhan
Nam Cung Lam Yên
Nam Cung Lam Yên
Đáng tiếc chỉ là đồ giả. Cũng đáng cho cái giá hãm hại người khác
Lam Yên lần này lấy lí do ra ngoài làm việc giao thư cho một bưu điện, mặc dù tiến sĩ Nam Cung hết lời can ngăn nhưng cuối cùng lại mềm lòng đồng ý. Cô tìm cho mình một thế thân, còn bản thân đổi tên thay họ đi đến học viện thánh bùi nhân
6 năm sau...
Triêu Nhan và Tịch Nhan về thăm nhà, cả hai vừa mới đi mua sắm về. Triêu Nhan mặc một chiếc váy lụa trắng ngắn hở ngực, eo có đai cố định màu cam, bên ngoài mặc chiếc áo công sở màu hột gà được vén lên kết hợp với mái tóc đuôi ngựa cao nhìn cô vẫn toát trên người khí phách lạnh lùng cuốn hút như thường ngày, như một nữ thần cao cao tại thượng không thể với tới
Tịch Nhan mặc chiếc váy dài hở vai cùng màu Triêu Nhan, trên cổ áo viền hồng có xếp hai lớp rem trắng viền đen, eo cũng được cố định bằng dải lụa màu hồng dịu dàng. Tay đeo vòng đính đá quý xanh lam hình bướm, hai bên tóc cột xanh lam bướm cùng loại. Cô cầm chiếc túi màu hồng, dáng đứng yêu kiều cuốn hút trông vừa kiêu sa vừa dễ thương
Tiến sĩ
Tiến sĩ
uhm, Triêu Nhan và Tịch Nhan quả thật càng ngày càng xinh đẹp
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Bố, chiếc váy của con là thiết kế nổi tiếng nhất trong thành phố
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Còn có những phụ kiện này, đều là thiết kế mới nhất đó...
Tịch Nhan tự tin xoay người một vòng, cô giơ cánh tay mang vòng, tay còn lại sờ lên cái buộc tóc hình bướm của mình, trông giống một đứa trẻ kiêu ngạo khoe được thành tựu vĩ đại mình vừa đạt được
Nguyệt Kiến thấy các chị, tự ti nép ở cửa
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
Nguyệt Kiến...
Nam Cung Nguyệt Kiến
Nam Cung Nguyệt Kiến
Lúc các chị trở về tháng trước, Tịch Nhan nói thích ăn nhất là điểm tâm do em làm, nên em lại làm thêm một ít...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Vậy sao, nhưng mà bây giờ chị không muốn ăn nữa
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Trong trường học gần đây có một loại bánh dâu tây mới, so với các em làm không biết ngon hơn gấp mấy lần
Tịch Nhan tự cao nói, quay mặt đi
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Nhưng mà... em suốt ngày ở nhà, nói với em em cũng không biết đâu
Lời nói này đã vô tình làm Nguyệt Kiến mặc cỡ, cô tự ái đỏ mặt lặng lẽ bỏ đi
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
À nói mới nhớ, nãy giờ không thấy Lam Yên đâu
Nam Cung Triêu Nhan
Nam Cung Triêu Nhan
Con bé đâu rồi?
Tiến sĩ
Tiến sĩ
A... con bé nói đi làm bưu tá giao thư cho một bưu điện ở tỉnh, tiền lương cũng khá
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Làm bưu tá thì có gì vui chứ!
Tịch Nhan khoanh tay, điệu bộ coi thường
Học viện thánh bùi nhân...
A
A
mau xem, bảng xếp hạng của kì thi lần này đã công bố rồi kìa!
B
B
Gì chứ?! Tôi cứ tưởng lần này Triêu Nhan đứng nhất cơ chứ?
A
A
Sao lại thế? Cái người mới đến cũng quá lợi hại rồi đi!
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
uhm?
B
B
Nam Cung Tịch Nhan, không cần xem nữa, lần này cậu xếp thứ 3
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Cài gì?!
Tịch Nhan biến sắc. Cô không nghe nhầm chứ? cô xếp thứ 3 sao?
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Vậy thứ nhất là ai?
A
A
Chuyện này...a...
Nữ sinh ấp úng không dám nói, Tịch Nhan liền tức giận đẩy đám đông chen lên xem
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Vương Ngữ Kỳ? Là ai?
B
B
Là học sinh vừa mới chuyển đến tháng này
A
A
Nghe nói cậu ta là tiểu thư quý tộc đến từ đất nước xa xôi. Cả người cậu ta toát lên khí chất cao quý, không thể khinh thường. A đúng rồi, nghe nói Vương Ngữ Kỳ là nhận được học bổng đến đây
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Hừ...
Tịch Nhan giận dỗi, cô không thèm nghe nữa liền bỏ đi. Từ lúc sinh ra đều vậy, Triêu Nhan lúc nào cũng ưu tú, vượt trội về mọi mặt mà cô chỉ là cái bóng sau lưng chị ta. Lần này đến học viện thánh bùi nhân này, Tịch Nhan đã nghĩ mình sẽ quyết tâm nổ lực để vượt lên. Ai ngờ lại chui ở đâu ra một Vương Ngữ Kỳ, làm cô từ hạng 2 lại rơi thêm một hạng
Lúc này bỗng có một bóng người cao ráo lướt qua Tịch Nhan. Cô bất ngờ quay lại, đó là một nam sinh bảnh trai cao ráo, nhìn như đã tỏa ra hào quang tứ phía. Đặc biệt là mái tóc đỏ rực và ánh mắt chim ưng đó câu nhân không biết bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ
A
A
Aaa... là Tư Vũ Hành kìa!
B
B
Anh ấy thật đẹp trai!
B
B
Mau xem, cậu ấy đến kìa
Hòa lẫn trong đám đông nữ sinh liên tục bắn ánh mắt trái tim về phía "hot boy", Tịch Nhan lại phớt lờ không quan tâm. Cô vẫn còn dư âm về bảng xếp hạng vừa nãy
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
A...
Trên đường trở về lớp, Tịch Nhan lại như tên lao thẳng về phía trước không bất ngờ đụng trúng người khác. Cô xoa mũi kêu đau, ngước lên nhìn người đối diện
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Đi không nhìn đường à?
Nam Cung Lam Yên
Nam Cung Lam Yên
Xin lỗi, là mình không cẩn thận. Bạn có sao không?
Lam Yên tỏ vẻ áy náy nhìn Tịch Nhan như thể cô mới là người đụng trúng cô ấy. Trong mắt cô, không hiểu sao mọi chuyện Tịch Nhan làm đều đáng yêu
Vì tác dụng phụ của mê nguyệt dẫn bản sao, tóc Lam Yên hóa bạch kim. Cô còn cẩn thận đeo len, chuyển đổi kiểu tóc thường ngày để ngụy trang
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Vương Ngữ Kỳ?
Tịch Nhan liếc mắt nhìn bản tên trước ngực nữ sinh đối diện. Là Vương Ngữ Kỳ?! Con người đáng ghét tranh hạng nhất với mình lại tự tìm đến
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
A... thì ra là bạn học Vương, xin lỗi vừa nãy tôi không để ý. Do tôi thấp bé nên mới không nhận ra bạn Vương mắt cao hơn đầu đây
Nam Cung Lam Yên
Nam Cung Lam Yên
A... chuyện này...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Xin lỗi, tôi có việc đi trước
Tịch Nhan liếc mắt ghét bỏ, hất tóc bỏ đi
Phòng thay đồ...
Nam Cung Tịch Nhan
Nam Cung Tịch Nhan
Hoa hồng xanh? Tối nay tinh quang chi dực có hành động?
Hot

Comments

⭐aurora princess⭐

⭐aurora princess⭐

kiêu ngao

2022-04-24

0

Kimchi🐮🦄🐏🐖🐒

Kimchi🐮🦄🐏🐖🐒

Ra nhanh đi bạn ơi

2021-01-14

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play