Trùng Sinh Để Bảo Vệ Em

Trùng Sinh Để Bảo Vệ Em

Chương 1

Vừa mở mắt ra, hình ảnh một căn phòng ấm cúng đã hiện lên trước mắt, chiếc giường quen thuộc cùng cách bài trí căn phòng, tất cả vẫn còn như in trong trí não của anh.

Nhìn vào điện thoại Bạch Dực Thần vô cùng ngạc nhiên.

*Năm 2025 ? Mình nhớ là mình...*.

[ Bạch Dực Thần, tỉnh mộng đi, người tôi yêu ngay từ đầu chỉ có anh ấy, anh chỉ là một quân cờ mà thôi, giờ anh đã hết giá trị lợi dụng, nên đi chết được rồi.]

* Đúng rồi, mình đã bị bắn, viên đạn ghim thẳng vào tim, khiến mình mất thăng bằng rồi rơi xuống biển*.

Lấy tay đặt lên ngực, cảm nhận thấy từng nhịp tim đang đập, Bạch Dực Thần, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm vì đây không phải là mơ.

* Mình đây là...trùng sinh rồi sao*.

- A Thần, anh tỉnh chưa, em có mang ít cháo, em đem vào cho anh nha.

Nghe thấy tiếng kêu ngoài cửa, Bạch Dực Thần liền gọi người ấy vào. Cánh cửa mở ra, một người con gái có một nét mặt phúc hậu đã bước vào.

"Anh Thần, anh tỉnh lại rồi hả? Anh thấy có chỗ nào không khỏe không?".

Im lặng nhìn cô ta một hồi, khuôn mặt của Bạch Dực Thần bỗng trở nên lạnh như băng.

*Mộc Thanh Thanh....*.

Không nói lời nào, Bạch Dực Thần đã đứng dậy và đi ra khỏi phòng, dường như đang tìm ai đó.

*Mình nhớ không lầm, lúc này Tình Nhi đang bị giam ở trong nhà kho của Mộc Gia thì phải*.

Chạy một mạch đến nhà kho, phá cửa xông vào, anh ta đã nhìn thấy một cô gái đang ngồi trong góc tường với những vết thương chi chít trên cơ thể, thân hình ốm yếu gầy gò và xơ xác. Nhìn thấy cảnh này, tâm trạng của anh vô cùng phức tạp.

Mộc Thanh Thanh cũng đã chạy theo tới nhà kho, tới nơi, cô ta vô cùng hốt hoảng.

" Anh Thần, anh chạy tới đây làm gì, nơi đây vừa bẩn vừa hôi, nếu anh cần lấy gì, để em gọi người làm lấy cho anh".

Không quan tâm lời cô ta nói, Bạch Dực Thần đã chậm rãi và tiến tới chỗ cô gái đang ngồi co rúm trong một góc tường.

" A, đây, đây là người làm mới mà cha mẹ em mới đem về, vì nó không nghe lời nên em mới cho người nhốt nó ở đây".

Nghe cô ta nói vậy, Bạch Dực Thần liền liếc sang nhìn Mộc Thanh Thanh với một ánh mắt hình viên đạn rồi anh đã tiến tới và bế cô gái ấy trên tay.

" Bây giờ là xã hội pháp trị, không còn là xã hội giai cấp địa chủ, bất cứ ai họ cũng có quyền con người, cô không có quyền để mà bắt nhốt người ta".

Nói xong, Bạch Dực Thần đã rời đi trong khi bế cô gái ấy trên tay.

" ANH LÀM SAO VẬY, EM MỚI LÀ NGƯỜI ĐÃ CỨU MẠNG ANH MÀ, SAO ANH LẠI ĐI QUAN TÂM MỘT CON NHỎ XẤU XÍ MÌNH ĐẦY THƯƠNG TÍCH NHƯ THẾ CHỨ".

Không quan tâm đến lời cô ta nói, Bạch Dực Thần vẫn cứ ung dung ẵm cô gái ấy và đi ra khỏi Mộc Gia.

Đi ra đến cổng Mộc Gia, Bạch Dực Thần đã gọi điện kêu người đến đón.

"Alo, Tiểu Thất, cho xe qua Mộc Gia rước tôi, nhanh lên".

5 phút sau, một chiếc Rolls-Royce vô cùng bắt mắt và sang trọng đã chạy đến trước cổng Mộc Gia, đón Bạch Dực Thần trở về nhà.

Trở về Bạch Gia, anh ta đã đưa cô gái ấy vào phòng của mình, đám người hầu trong nhà ai nấy cũng há hốc mồm.

"TRỜI ƠI, THIẾU GIA MANG CON GÁI VỀ NHÀ KÌA!!!!! CÒN ĐƯA CÔ ẤY VÀO PHÒNG NỮA, MAU ĐI BÁO CHO PHU NHÂN NHANH".

Bạch Dực Thần đã gọi đội ngũ bác sĩ tốt nhất chăm sóc và chưa trị vết thương cho cô gái ấy.

Túc trực bên giường 2 ngày, cuối cùng cô gái ấy cũng tỉnh lại, anh ta vô cùng vui mừng.

"Em tỉnh lại rồi hả, còn thấy khó chịu ở đâu không?".

Thấy cô ấy im lặng không nói, nét mặt có chút lo sợ và bồn chồn, lúc này anh mới chợt nhớ ra.

"Anh xin lỗi, anh quên rằng em không thể nói chuyện, em yên tâm, từ giờ sẽ không còn ai có thể ăn hiếp em được nữa đâu, ở Bạch Gia này, không ai có quyền bắt nạt em hết".

Mộc Tố Tình lúc này vẫn chưa thể nào an tâm, Bạch Dực Thần đã đứng lên và đi ra khỏi phòng để cho cô bình tĩnh lại.

" Em hãy nghỉ ngơi cho tốt, cần gì thì cứ lắc cái chuông ở bên cạnh, người hầu sẽ trực tiếp đến".

Bạch Dực Thần đã đưa cho cô một tấm bảng điện tử, để cô có thể viết những điều mình muốn nói ra cho người khác biết. Sau khi đi ra, cậu ta đã cho người bảo vệ căn phòng ấy.

"Bảo vệ em ấy cho tốt, nếu em ấy mà có bất cứ mệnh hệ gì, thì các cậu chuẩn bị tinh thần làm mồi cho cá sấu đi".

Uy áp của vị băng sơn tổng tài này phát ra, khiến cho đám vệ sĩ phải sợ hãi mà run cầm cập.

Nói xong, cậu ta liền đi đến tập đoàn JX và phát lệnh triệu tập cuộc họp khẩn cấp. Mọi người vô cùng thắc mắc tại sao lại triệu tập cuộc họp gấp như vậy.

"Tổng tài sao vậy? Tự nhiên lại gọi họp đột xuất".

Chờ các vị cổ đông đến đông đủ, cuộc họp đã chính thức bắt đầu.

"Lí do mà tôi triệu tập cuộc họp khẩn cấp như thế này chính là vì mảnh đất chúng ta đã đấu thầu thành công lúc trước có vấn đề".

Nghe Bạch Dực Thần nói vậy, mọi người ai nấy cũng đều nửa tin nửa ngờ. Biết trước được điều đó, cậu ta đã cho người đi điều tra từ trước.

Quả thật mảnh đất ấy có vấn đề, trong lòng đất có một lượng lớn rác thải, điều này vô cùng ảnh hưởng đến sự phát triển của cây cối, mà dự án của tập đoàn phụ trách lại là trồng cây và xây dựng viện dưỡng lão.

*Kiếp trước vì quá bất cẩn nên mình đã cho tiến hành dự án này, đến khi xảy ra sự cố thì tổn thất phải chịu đã lên đến 300tr, mất uy tín với bên khách hàng, vì lí do đó, nên mình đã bị cha mắng cho một trận, lần này sẽ không thế nữa*.

Cuộc họp kéo dài cho đến khuya mới kết thúc, Bạch Dực Thần trở về xem xét tình hình của Mộc Tố Tình.

Cô vẫn ở trong phòng và không đi đâu hết, nghe người hầu báo lại, từ lúc cậu đi cho tới giờ, cô ấy không một lần gọi người hầu vào chăm sóc, điều này khiến cho cậu càng lo lắng hơn.

"...mỗi ngày 3 bữa, cứ đem vào phòng cho cô ấy".

" Dạ rõ, thưa ông chủ".

Phân chia công việc, người hầu đã nhanh chóng đi làm ngay, còn Bạch Dực Thần đứng một chỗ chỉ biết đỡ trán.

"......".

--TO BE KHONG TINH YEU~~~~

Hot

Comments

Nguyệt Trung Sương Lý

Nguyệt Trung Sương Lý

Hi

2022-12-07

0

Phạm Dung

Phạm Dung

💯💯💯💯💯💯

2022-07-07

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play