Chương 2: Nguyên nhân cái chết
Lý An
Tiểu thư, cô mau dậy đi thôi. Trời sáng lâu lắm rồi kìa!
Hoàng Phi Nguyệt
Ai da, mấy giờ rồi?
Lý An
Tiểu thư, mặt trời sắp khuất núi rồi kìa
Cô vùng dậy, mở mắt ngạc nhiên.
Hoàng Phi Nguyệt
Tiểu thư...
Suy nghĩ của Hoàng Phi Nguyệt: Ôi trời, mình quên mất là đã xuyên không tới đây!
Hoàng Phi Nguyệt
A...vậy, muội là nha hoàn của ta ư?
Lý An
Tiểu...tiểu thư, cô mới dạo chơi ở quỷ môn quan một chút mà đã quên nô tì rồi sao. Hu hu...
Hoàng Phi Nguyệt
Suỵt! Muội nhỏ tiếng chút. Thực ra, ta..ta bị mất trí nhớ rồi!
Lý An
Cái gì? Tiểu thư cô bị mất...
Hoàng Phi Nguyệt vội chạy lại, dùng tay che miệng của Lý An.
Hoàng Phi Nguyệt
Suỵt, đây là bí mật!
Hoàng Phi Nguyệt
Ta nói này, giờ ta cần muội giúp. Muội hãy kể tất cả sự việc liên quan tới ta. Biết đâu ta nhớ ra được thì sao.
Lý An
Tiểu thư! Tất cả sao?
Hoàng Phi Nguyệt
Đúng! Tất cả, từ chuyện nhỏ, đến chuyện lớn. Trước tiên bắt đầu từ chuyện ta sao mà chết đi.
Lý An
Tiểu thư, hôm đó...cô tiến cung cùng lão gia. Sau đó, cô gặp Hách Ninh quận chúa. Không biết từ khi nào, 2 người xảy ra sung đột. Quận chúa và tiểu thư đều bị rơi xuống hồ nước...sau, sau đó...
Hoàng Phi Nguyệt
Sau đó thế nào?
Lý An
Quận chúa được cứu lên trước, sau đó mãi tiểu thư mới được cứu lên. Thái y nói, cô đã ngừng thở không thể cứu...
Hoàng Phi Nguyệt
Tại sao, ở đó nhiều người như vậy. Chẳng lẽ không thể cứu thêm ta. Lẽ nào thân phận ta không đủ cao quý bằng Hách Ninh kia?
Lý An
Không! Không, không phải vậy. Mạng của tiểu thư đương nhiên cao quý hơn. Nhưng lúc mọi người tới tiểu thư đã chìm sâu dưới mặt nước. Nếu không nhờ Hách Ninh quận chúa, thì mọi người ai nấy đều không biết tiểu thư đã rơi xuống nước.
Hoàng Phi Nguyệt
Vậy cha ta là ai?
Lý An
Tiểu thư, cha cô là tể tướng cũng là vị tướng quân tài trí nhất. Lão gia có chiến công hiển hách, trên sa trường đã dũng cảm chiến đấu. Nên được Hoàng thượng trọng dụng.
Hoàng Phi Nguyệt
Vậy hiện giờ ai là vua?
Hoàng Phi Nguyệt
Muội cứ nói, ở đây có 2 ta đâu phải là tội mạo phạm đâu!
Lý An
Tiểu thư, là Hoàng thượng Chiến Khắc Phong!
Hoàng Phi Nguyệt
Chiến Khắc Phong sao? Chiến Khắc Phong...A... không phải chứ! Minh lại xuyên về 2000 năm sau! O My God...
Lý An
Tiểu thư, cô sao vậy. Lẽ nào đã nhớ ra được gì rồi?
Hoàng Phi Nguyệt
Không! ta vẫn chưa nhớ ra được gì cả. Mà muội tên gì?
Hoàng Phi Nguyệt
Tốt Lý An, kể ta toàn bộ chuyện mà muội biết.
Lý An mất cả ngày trời, tốn không ít sức lực. Kể lại toàn bộ những điều mình biết cho Hoàng Phi Nguyệt nghe.
Hoa viên của Hoàng phủ...
Hoàng Phi Nguyệt
Wa... người kia theo lời nói của Lý An. Thì chính là Đại ca của ta, Hoàng Lý Kỳ. Trời ơi, người gì đâu mà soái dữ...Haizz! Chỉ tiếc không thể yêu.
Hoàng Lý Kỳ
Nguyệt nhi, muội làm gì mà thần người ra đó vậy. Mau lại đây.
Hoàng Phi Nguyệt
Ơ...dạ, muội qua liền!
Hoàng Lý Kỳ
Khoẻ hơn rồi sao, muội xem...muội lại gầy đi rồi này!
Hoàng Phi Nguyệt
Ca! Muội như vậy gọi là cân đối, là cân đối...huynh có hiểu không?
Hoàng Lý Kỳ, đặt quyển sách xuống bàn. Tay đưa lên xoa đầu Hoàng Phi Nguyệt
Hoàng Lý Kỳ
Muội đấy, khoẻ rồi thì lại nghịch ngợm rồi. Nếu thấy không khoẻ, muội phải nói cho ta biết nhớ chưa.
Hoàng Lý Anh
Ca! Muội ấy có gì không khoẻ đâu. Huynh xem, vừa khỏe lại đã bắt nạt đệ rồi đây này!
Comments
Xuân Vũ
okok
2022-01-02
0