Chương 1: Xuyên vào quan tài
Triệu Hinh Lan
Nữ nhi đáng thương của ta, nó mới chỉ 17 tuổi thôi mà...hu hu...
Hoàng Thành Khang
Phu nhân, nàng đừng quá đau lòng. Nữ nhi trên trời thấy được sẽ đau lòng lắm.
Hoàng Lý Kỳ
Nương, phụ thân nói phải. người bớt đau lòng đi.
Hoàng Lý Anh
Phụ thân, nương, ca...mọi người nhìn kìa. Quan tài động đậy!
Tất cả mọi người sau khi nghe Hoàng Lý Anh nói. Đều ngước mắt lên nhìn.
Hoàng Lý Kỳ
Đệ nói linh tinh gì vậy, Nguyệt nhi mất rồi. Sao quan tài có thể động được chứ!
Hoàng Phi Nguyệt
Ai da, bị cộc đầu vào thứ gì đây. Đau chết ta rồi!!
Hoàng Lý Anh
A! Mọi người xem, có tiếng nói phát ra từ trong quan tài kìa!
Tất cả mọi người chạy đến xem thử, ai nấy đều ngạc nhiên.
Hoàng Lý Anh
Có! có! Có ma...
Hoàng Lý Kỳ
Ma cái đầu đệ ý!
Hoàng Phi Nguyệt
Mấy...mấy người là ai, đang đóng phim hay gì vậy?
Triệu Hinh Lan
Lão gia, ông trời có mắt Nguyệt nhi của chúng ta chưa có chết
Hoàng Thành Khang
Phu nhân, nàng bình tĩnh. Người đâu, cho mời đại phu tới.
Hồi tưởng...Tại khách sạn Ninh Kiều, nơi thực thi nhiệm vụ của Hoàng Phi Nguyệt.
Hoàng Phi Nguyệt
Cố Nam Thừa, chịu chết đi
Cố Nam Thừa
Mày, mày là ai?
Hoàng Phi Nguyệt
Kẻ sắp chết như ông, biết nhiều làm gì?
Cố Nam Thừa
Nhãi ranh, mày nghĩ mày là ai. Muốn giết tao, về nhà tập thêm đi. Tao đây đã gài mìn khắp phòng. Mày giết tao, thì mày cũng sẽ chết
Hoàng Phi Nguyệt
Giết ông, hừ...dễ như trở bàn tay! Ông có biết ta là ai không, muốn ta chết đâu có dễ.
Hoàng Phi Nguyệt chĩa súng, không do dự cô lập tức bóp còi bắn chết Cố Thừa Nam
Hoàng Phi Nguyệt
Gì? Chẳng lẽ có mìn thật sao!
Hoàng Phi Nguyệt nhanh trí, phá cửa, nhảy xuống phía dưới.
Hoàng Phi Nguyệt
Chết tiệt, quên đem theo dây thừng rồi. Đây còn là tầng 15 của khách sạn nữa chứ. Lẽ nào...
Kết thúc hồi tưởng, lúc này thái y đang bắt mạch cho Hoàng Phi Nguyệt.
Hoàng Thành Khang
Thái y, tình hình nữ nhi của bổn tướng ra sao rồi?
Thái y
Thật! Thật kì lạ, kinh mạch của tiểu thư đều rất bình thường...
Hoàng Lý Kỳ
Ông nói vậy là ý gì?
Triệu Hinh Lan
Chính ông là người đã đưa ra kết luận là nữ nhi của ta đã ngưng thở. Bây giờ lại nói là không sao?
Thái y
Ta...điều này, ta...có lẽ là có sự nhầm lẫn ở đây rồi!
Hoàng Lý Anh
Lão già chết tiệt, lang băm. Ông làm cả nhà ta đau buồn, rồi tổ chức tang lễ. Ông vui lắm sao?
Hoàng Lý Kỳ
Mau cút, còn để ta nhìn thấy ông. Ta sợ rằng không kiềm nổi bản thân mà giết ông đấy!
Triệu Hinh Lan
Kỳ nhi, con bình tĩnh chút. Ông mau đi đi...
Hoàng Thành Khang
Cũng may Nguyệt nhi của chúng ta không sao? Ông trời có mắt mà!
Triệu Hinh Lan
Nha đầu, con cảm thấy trong người ra sao rồi?
Suy nghĩ của Hoàng Phi Nguyệt: Xem ra mình đã xuyên không rồi, mà lần này còn xuyên vào thân phận tiểu thư. Hơn nữa, còn có gia đình thương yêu, đây là ông trời bù đắp cho đứa trẻ mồ côi như mình hay sao?
Hoàng Phi Nguyệt
Nương, nữ nhi không sao.
Hoàng Lý Anh
Muội còn nói, nếu có lần sau. Ca này sẽ đánh mông của muội đó.
Hoàng Thành Khang
Thằng ranh, muội ngươi vừa từ quỷ môn quan trở về. Ngươi còn doạ đánh nó.
Hoàng Lý Anh
Phụ thân, con cũng là con của người. Sao người phân biệt đối xử vậy. Hu hu
Hoàng Lý Kỳ
Được rồi! Được rồi, khóc đủ chưa. Theo ta về phòng.
Hoàng Lý Anh
Á, đừng túm cổ đệ như vậy. Buông đệ ra coi!
Triệu Hinh Lan
Ôi trời, hai thằng nhóc này. Y như đứa trẻ vậy, mãi không chịu lớn.
Hoàng Thành Khang
Được rồi, phu nhân. Nên để Nguyệt nhi nghỉ ngơi rồi.
Triệu Hinh Lan
Đúng ha, lão gia. Xem thiếp thật hồ đồ. Đã muộn như vậy rồi mà. Nguyệt nhi, con nghỉ ngơi cho tốt. Phụ thân và nương không phiền con nữa.
Hoàng Phi Nguyệt
Nương, người nói gì vậy. Sao lại phiền chứ, hai người về nghỉ ngơi đi ạ.
Comments
Ken
hóng
2020-05-31
0
Ken
hong
2020-05-31
0
Ken
hóng
2020-05-31
0