Chương 4: Xui xẻo

Sau khi đã hoàn toàn cắt đuôi được tên béo kia, Sở Hạ đi loanh quanh không về nhà. Khẳng định chắc chắn rằng gã đó đang đứng chầu chực ở nhà hắn.

Hắn rẽ vào quán nước ven đường, mua một chai nước lọc. Dốc một ngụm hết nửa chai sau đó tức giận ném thẳng chai nước còn dở đó xuống đất. Hôm nay là cái ngày đen đủi quái quỷ gì thế này?!

Khi không lại chọc phải ổ phiền phức, Sở Hạ thật sự căm hận ả đàn bà nhận vơ lúc đó.

Giờ thì hay rồi, không biết đến bao giờ mới được buông tha nữa. Đêm nay chắc là ngủ ở bên ngoài rồi.

Hắn rẽ vào trong công viên, nơi này ban đêm rất ít người qua lại. Thỉnh thoảng chỉ thấy vài tên chạy bộ mà thôi. Sở Hạ chọn chiếc ghế dưới tán cây, nửa tựa nửa nằm xuống.

Đêm nay trăng khuyết, trời càng khuya lại càng lạnh. Sở Hạ chửi thầm trong miệng, co cơ thể lại. Bình thường ở trong nhà đã lạnh, bây giờ còn phải ở cái chỗ quỷ này, càng nghĩ càng thấy tức.

Đột nhiên bên cạnh vang lên âm thanh sột soạt nho nhỏ, nếu không phải thính giác của Sở Hạ tốt thì đã không nghe ra. Hắn sẽ không ngu xuẩn mà nghĩ đó là âm thanh của con vật nào đó tạo nên. Cái này rõ ràng là lá khô bị giẫm lên.

Sở Hạ nằm im, dỏng tai lên nghe ngóng. Âm thanh bắt đầu rõ ràng hơn, bước đi tuy nhẹ tênh nhưng không thể nào lọt qua tai hắn được.

Chỗ Sở Hạ đang nằm vừa khéo ở gần góc khuất của công viên. Bên cạnh là một cây đa to lớn, nếu là ban ngày thì chính là chỗ chơi thú vị. Nhưng mỗi khi ban đêm kéo xuống, nơi này liền trở nên u uất đáng sợ.

Cảm thấy bản thân không thể nằm được nữa, hắn liền ngồi dậy, cố cho không phát ra tiếng động nào. Ban đêm mà có người ở đây kiểu gì cũng không phải chuyện tốt đẹp, hắn đã có quá nhiều phiền phức rồi.

Sở Hạ bước đi rất nhẹ, liếc sang bên đó rồi dời mắt đi. Nếu nhìn quá lâu hắn sợ bản thân sẽ nổi lên tính tò mò. Con người ai cũng vậy, luôn có bản chất hiếu kỳ bên trong, nhiều khi bản chất này dễ dàng hại chết người.

Vậy nhưng hôm nay có lẽ sao chổi chiếu tới, Sở Hạ mới bước được ba bước thì ở đằng trước liền xuất hiện một bóng người, không, là năm sáu người, trên tay đang cầm vật gì đó.

Hắn thầm chửi thề, không phải xui đến vậy chứ?! Trực giác cho hắn biết mấy người vừa tới này không đơn giản, thế nên hắn lập tức nấp sau ghế, rồi từ từ bước lại gần cái cây đa kia.

May mắn cái cây này vô cùng lớn, với lại trời tối nên không dễ phát hiện. Hắn đứng đây vô tình lại nhìn thấy cảnh không nên thấy.

Hai tên cao lớn đang chĩa súng vào một người nằm vật trên mặt đất. Tên đó run rẩy đến lợi hại, do được trăng chiếu tới nên Sở Hạ hoàn toàn nhìn ra được khuôn mặt. Vậy mà lại là Lâm Thành, không phải gã ta đã chết rồi ư?!

Chuyện lúc sáng hắn nghe được chả lẽ chỉ là tin nhảm, không thể nào, kể đến chân thật như vậy thì chắc chắn phải thật sự có xác chết rồi. Có khả năng xác chết đó không rõ mặt mũi nên dễ bị nhận nhầm.

"Là ai đã sai mày?"

Vì ở khoảng cách xa nên Sở Hạ không nghe rõ, nhưng dựa vào khẩu hình trên miệng hắn cũng đoán được kha khá nội dung.

"Tôi không biết... tôi thật sự không biết. Bọn... bọn họ đưa tôi tiền nên tôi mới làm. Nếu biết nhà hàng này của người đó thì tôi chắc chắn sẽ tránh xa."

Người cầm súng nhếch môi cười lạnh, "Chứ không phải mày biết rõ nên mới cố tình làm vậy để hai bên xích mích sao? Còn người đứng giữa như mày có lợi?"

"Thật... thật sự không có."

"Ồ, ngụy tạo xác chết của bản thân có vẻ vui nhỉ. Con chuột như mày cũng mơ cao quá rồi đó."

"Không... không có." Lâm Thành sợ hãi, ánh mắt tuyệt vọng van xin.

Khi bọn họ đang nói chuyện thì đám người ban nãy đã đi tới, Sở Hạ liếc nhìn rồi hơi ngạc nhiên. Ra là tên béo kia, tìm ở nhà hắn không được nên chạy ra công viên sao.

Sở Hạ nép vào, nghe ngóng động tĩnh. Không biết hai bên mà đụng mặt nhau sẽ như thế nào nhỉ.

Quả nhiên mới đó đã nghe thấy âm thanh ồn ào, tên béo kia còn lớn miệng nhất. Hai người đang chĩa súng vào Lâm Thành đã ngẩng mặt về phía đó, xem chừng như không có ý định chạy. Không biết chừng lần này Sở Hạ có thể loại bỏ được tên này.

Sở Hạ cúi đầu nhặt một hòn đá nhỏ vừa đủ, chờ cho tên béo đi ngang qua thì nhắm chuẩn mà ném trúng tay gã.

"Ai?!" Bị đau, gã ta ôm tay nhìn xuống, thấy là một viên đá liền quát lớn, cặp mắt ti hí liếc nhìn xung quanh. Khi tức giận, mặt gã đúng là nhìn rất ghê tởm.

Lại một hòn đá nữa ném tới, lần này tên béo đã xác định được vị trí, là từ phía bên kia của cây. Thành công gây sự chú ý, Sở Hạ bèn nép lại chỗ cũ, yên lặng chờ kịch hay.

Gã ta cùng với tay sai của mình đi tới, vừa khéo nhìn thấy ba người kia. Hai bên im lặng trong một lúc, cho tới khi nhìn tới khẩu súng trên tay người áo đen, tên béo lập tức hoảng sợ. Súng không phải thứ lạ gì, thế nhưng lưu manh như bọn họ rất ít dùng thứ này. Suốt ngày chỉ biết sử dụng nắm đấm mà thôi. Vậy nên khi thấy khẩu súng thật thì lập tức theo phản xạ nghĩ tới những tên quyền cao, chỉ mấy tên đó mới trữ được mấy thứ như vậy.

Tên béo tỏ vẻ hoảng sợ, nhìn xuống kẻ đang nằm dưới đất, lúc thấy gương mặt người đó liền kinh hãi, "Mày... mày chưa chết?!"

"Tao..." Lâm Thành vừa mới mở miệng liền bị họng súng dí thẳng vào thái dương. Gã ta lập tức nuốt nước miếng ngậm miệng lại.

Tên béo cũng không quá mức đần độn, biết rõ nếu mình chọc vào hai tên này thì sẽ gặp rắc rối. Vậy nên không nhìn Lâm Thành nữa mà cúi đầu rồi quay người bỏ đi.

Hai người kia liếc thấy bọn họ bỏ chạy, một người trong đó cầm lấy di động gọi điện nói vài câu rồi gật đầu với người cầm súng. Sở Hạ đột nhiên có một dự cảm rằng tên béo đó sẽ không xuất hiện trước mặt mình một thời gian dài.

Hot

Comments

HN

HN

Kịch hay sắp tới

2021-08-22

5

🌜Phù🌟thủy🌕Mèo🌟đen🌛

🌜Phù🌟thủy🌕Mèo🌟đen🌛

huhu

2021-08-01

3

Hương hương

Hương hương

ố là la

2021-07-03

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lưu manh
2 Chương 2: Gây chuyện
3 Chương 3: Đó là ai?
4 Chương 4: Xui xẻo
5 Chương 5: Bị đánh
6 Chương 6: Gặp gỡ
7 Chương 7: Giao dịch
8 Chương 8
9 Chương 9: Mặc Dịch
10 Chương 10: Lập Thất
11 Chương 11: Nhà hàng
12 Chương 12: Lại có chuyện
13 Chương 13: Người phụ nữ lạ
14 Chương 14
15 Chương 15: Công ty
16 Chương 16: Xã giao
17 Chương 17: Bị bắn
18 Chương 18
19 Chương 19: Lau người
20 Chương 20
21 Chương 21: Cáo vào chuồng
22 Chương 22: Suy tính
23 Chương 23: Triển lãm
24 Chương 24: Đấu giá
25 Chương 25
26 Chương 26: Uống rượu
27 Chương 27
28 Chương 28: Đối chọi
29 Chương 29
30 Chương 30: Bữa tiệc nguy hiểm
31 Chương 31: Bắt cóc
32 Chương 32
33 Chương 33: Gặp lại
34 Chương 34
35 Chương 35: Diệp Mạc tức giận
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38: Tống Hàn
39 Chương 39: Tập luyện
40 Chương 40: Khác lạ
41 Chương 41: Lên núi
42 Chương 42
43 Chương 43: Xuống núi
44 Chương 44: Gặp nguy
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48: Tới tìm người
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51: Trốn thoát
52 Chương 52: Xúc cảm mới mẻ
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56: Cắn
57 Chương 57: Thịt vụn
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60: Tức giận
61 Chương 61: Hôn
62 Chương 62
63 Chương 63: Thân thế
64 Chương 64: Biển
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67: Muốn thử không?
68 Chương 68: H+
69 Chương 69: H+
70 Chương 70: Cô hầu
71 Chương 71: Tiết lộ
72 Chương 72: Không nhịn được
73 Chương 73
74 Chương 74: Giấc mơ
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77: Sự thật
78 Chương 78
79 Chương 79: Ba năm
80 Chương 80: Tháng năm
81 Chương 81: Gặp
82 Chương 82: END
83 Thông báo nhỏ
84 Phiên ngoại 1: Cuộc sống hằng ngày
85 Phiên ngoại 2: Ba năm của Diệp Mạc
86 Phiên ngoại 3: Đám cưới (1)
87 Phiên ngoại 4: Đám cưới (2)
88 Phiên ngoại 5: Phong Thành x Tống Hàn
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Lưu manh
2
Chương 2: Gây chuyện
3
Chương 3: Đó là ai?
4
Chương 4: Xui xẻo
5
Chương 5: Bị đánh
6
Chương 6: Gặp gỡ
7
Chương 7: Giao dịch
8
Chương 8
9
Chương 9: Mặc Dịch
10
Chương 10: Lập Thất
11
Chương 11: Nhà hàng
12
Chương 12: Lại có chuyện
13
Chương 13: Người phụ nữ lạ
14
Chương 14
15
Chương 15: Công ty
16
Chương 16: Xã giao
17
Chương 17: Bị bắn
18
Chương 18
19
Chương 19: Lau người
20
Chương 20
21
Chương 21: Cáo vào chuồng
22
Chương 22: Suy tính
23
Chương 23: Triển lãm
24
Chương 24: Đấu giá
25
Chương 25
26
Chương 26: Uống rượu
27
Chương 27
28
Chương 28: Đối chọi
29
Chương 29
30
Chương 30: Bữa tiệc nguy hiểm
31
Chương 31: Bắt cóc
32
Chương 32
33
Chương 33: Gặp lại
34
Chương 34
35
Chương 35: Diệp Mạc tức giận
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38: Tống Hàn
39
Chương 39: Tập luyện
40
Chương 40: Khác lạ
41
Chương 41: Lên núi
42
Chương 42
43
Chương 43: Xuống núi
44
Chương 44: Gặp nguy
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48: Tới tìm người
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51: Trốn thoát
52
Chương 52: Xúc cảm mới mẻ
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56: Cắn
57
Chương 57: Thịt vụn
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60: Tức giận
61
Chương 61: Hôn
62
Chương 62
63
Chương 63: Thân thế
64
Chương 64: Biển
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67: Muốn thử không?
68
Chương 68: H+
69
Chương 69: H+
70
Chương 70: Cô hầu
71
Chương 71: Tiết lộ
72
Chương 72: Không nhịn được
73
Chương 73
74
Chương 74: Giấc mơ
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77: Sự thật
78
Chương 78
79
Chương 79: Ba năm
80
Chương 80: Tháng năm
81
Chương 81: Gặp
82
Chương 82: END
83
Thông báo nhỏ
84
Phiên ngoại 1: Cuộc sống hằng ngày
85
Phiên ngoại 2: Ba năm của Diệp Mạc
86
Phiên ngoại 3: Đám cưới (1)
87
Phiên ngoại 4: Đám cưới (2)
88
Phiên ngoại 5: Phong Thành x Tống Hàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play